Không thể phản bác, cô chỉ đành dùng hết sức chống vào ngực Chu Chấn Ninh, muốn đẩy hắn ra trước đã.
Rõ ràng bình thường trông hắn gầy gò, cao ráo như vậy mà sức lực lại rất lớn.
Cô dùng hết sức cũng không đẩy hắn ra được dù chỉ một tấc. Thứ thô cứng như gậy sắt đó còn dán chặt vào da thịt bên trong đùi cô, chọc vào gốc đùi, cọ xát qua lại.
Quá da^ʍ đãиɠ... Hơn nữa, những chỗ bị thứ đó cọ qua đều nóng rát như lửa đốt, vừa nóng vừa tê.
Mặc dù có thể cảm nhận Chu Chấn Ninh dường như thật sự không có ý định làm gì, chỉ cọ xát một chút, nhưng mỗi lần thứ đó thúc lên, cô lại khẽ giật mình. Đôi khi, nó còn lệch sang một bên, cọ vào nơi nhạy cảm của cô.
Trần Khả đỏ mặt muốn tiếp tục lùi về sau nhưng đầu gối đã chạm vào mép bàn, không thể lùi được nữa...
Cô thì hoảng sợ, còn Chu Chấn Ninh thì vô cùng sảng khoái.
Hơi thở của hắn trở nên nặng nề. Đôi mắt đã quen với bóng tối có thể nhìn rõ cảnh tượng dươиɠ ѵậŧ của mình ra vào giữa hai chân và vạt váy của cô gái.
Hơn nữa, da thịt bên trong đùi cô vừa mềm vừa trơn, nhiệt độ còn thấp hơn nhiệt độ dươиɠ ѵậŧ của hắn, rất dễ dàng giải tỏa cảm giác trướng đau. Nhất là mỗi lần thúc lên, thịt mềm ở gốc đùi còn hơi lõm xuống, không khác gì đang làʍ t̠ìиɦ với nơi riêng tư của cô.
Chỉ là... không thể vào được sâu lắm.
Hắn dời tầm mắt lên trên, nhìn hai bầu ngực lớn đang nhẹ nhàng rung rinh. Chu Chấn Ninh buông đầu gối cô ra, lại nắm lấy bầu ngực căng tròn mềm mại, tùy ý nhào nặn.
“Ngực em rung rinh nhìn nứng thật.” Hắn nói bằng giọng khàn khàn. “Bỏ tay ra, đừng che tôi xoa ngực.”
“...” Đầu ngón tay Trần Khả đang chống vào ngực hắn siết chặt. Cô rất muốn đấm cho cái tên trước mặt một quyền.
“Bỏ ra đi. Tôi đã xóa ảnh của em rồi. Em không phối hợp như vậy, mấy tấm còn lại rất khó hợp tác tiếp đấy.”
Lại uy hiếp cô!
Trần Khả bĩu môi run rẩy: “Chu Chấn Ninh, anh đúng là đồ biến thái!”
Chu Chấn Ninh hoàn toàn không để ý, cười khẽ một tiếng, buông ngực cô ra rồi kéo bàn tay nhỏ bé của cô đặt lên mép bàn.
Bàn tay hắn lớn hơn nhiều so với cô, gần như bao trọn cả tay cô. Cự vật thô cứng đang dán vào gốc đùi cô cọ xát cũng dừng lại. Đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cô trong bóng tối...
“Đặt tay ở đây. Lỡ tôi có gì không đúng thì em cứ nhắm dươиɠ ѵậŧ tôi mà ra tay, gãy thì tôi tự chịu.”
“...” Không biết tại sao tim Trần Khả lại hẫng một nhịp, sau đó nó đập thật mạnh trong lồng ngực. Thậm chí cô còn có thể nghe thấy tiếng tim đập rộn ràng của chính mình.
Cô vội vàng quay đầu đi, ngón tay bấm chặt vào mép bàn, không dám nhìn vào đôi mắt đen láy đầy mê hoặc của Chu Chấn Ninh.
Cảm giác lúc nãy không phải là sợ sệt, rõ ràng cũng không phải là rung động, mà giống như là... bị chấn động.
Nhìn thấy toàn bộ phản ứng của cô, khóe môi Chu Chấn Ninh cong lên. Hắn từ từ buông tay cô ra, cơ thể nghiêng về phía trước, vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.
Người Trần Khả hơi cứng lại, môi mím chặt, cố gắng để mình không chú ý đến những hành động của hắn.
Cánh tay của chàng trai không tính là vạm vỡ nhưng lại rất mạnh mẽ. Chỉ một cú kéo nhẹ đã kéo cơ thể cô ra một khúc, và cái thứ luôn dán ở hoa huyệt cô cũng trượt ra ngoài. Đầu khấc lớn chống ngay lên cửa huyệt vốn đang khép chặt.
Cứng quá!
Hơi thở của Trần Khả hơi nghẹn lại, cô vô thức kẹp chặt hai chân và hoa huyệt.
Không chỉ cứng mà còn vô cùng nóng.
Được chạm vào âʍ ɦộ của Trần Khả khiến Chu Chấn Ninh vui sướиɠ đến nỗi hơi nâng cằm lên, nheo mắt lại.
Sự mềm mại đó khác với sự mềm mại ở bắp đùi cô. Cho dù cách lớp qυầи ɭóŧ, hắn vẫn có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp và ẩm ướt thoát ra từ hoa huyệt. Hơn nữa, nó còn đang co lại như thể đang cắn vào cự vật của hắn...
Môi lưỡi hắn ngày càng khô khốc. Hắn siết chặt vòng tay quanh eo cô, cúi đầu ngậm lấy núm vυ" vốn đã cứng như hòn đá nhỏ của cô, mυ"ŧ mạnh như thể muốn hút cạn sinh khí từ nó.