Nhưng chỉ một điểm khác nhau này thôi đã khiến cho Cừ Chiêu rất đau đầu rồi. Muội khống càng điên cuồng hơn tình yêu.
Có lẽ ở trong mắt Tuế Hòa, tình cảm Tuế Sơ đối với cô không vượt rào đã xem như bình thường. Nhưng ở trong mắt Cừ Chiêu, điều này quá mức khiêu chiến giới hạn của hắn.
Ngoài cuộc tỉnh táo, loại cảm giác luôn có người sẽ đoạt mất Tuế Hòa lại không có biện pháp ngăn cản, thật quá… Khiến người ta tâm phiền ý loạn.
“Nước ấm bên trong rất nóng.”
Tuế Hòa ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, bả vai lộ ra ngoài, bộ ngực sữa no đủ, đôi chân thẳng tắp, bọt nước bám lên làn da, dưới ánh đèn tỏa sáng lấp lánh, dọc đường đi tỏa ra hơi nước ấm áp ẩm ướt.
Cừ Chiêu nhìn mặt cô, lại nhìn cánh tay cô, quả thật ửng đỏ.
“Sao không chỉnh nhiệt độ?”
Tuế Hòa gỡ khăn bọc tóc, thuận theo khom lưng, nhũ mương lộ ra từ chỗ mép khăn tắm, cô không biết, còn đang tự lẩm bẩm: “Đã giảm nhiệt độ nhưng vẫn nóng, có lẽ hôm nay bị cảm lạnh.”
“Vậy tôi sưởi ấm cho cậu nhé?”
Tuế Hòa cười hắn, “Bây giờ tớ rất nóng, cậu lại tiếp tục sưởi ấm cho tớ?”
“Cậu rất nóng sao?” Cừ Chiêu chống cằm, “Vậy tôi có thể hạ nhiệt giúp cậu.”
Trên người gần như đã khô, Tuế Hòa lại một lần nữa buộc tóc lại, cô chống nạnh, tay chân tinh tế, giống như giá treo quần áo, trước cong sau vểnh, “Chẳng lẽ cậu là điều hòa à?” “Không khác lắm, tùy cậu điều chỉnh.” Cừ Chiêu dùng tay nhốt lấy cô, ôm cô thật chặt, “Thật sự gầy đi rất nhiều.”
“Trách ai?”
Cừ Chiêu gật đầu, “Trách tôi.”
Tuế Hòa nhìn hắn có lòng nhận sai, cười hì hì bưng mặt hắn, bóp vào, không xấu, vẫn đẹp, cô bĩu môi nói: “Đúng là trách cậu.”
Sau đó cắn mũi hắn một chút.
Đêm nay Tuế Hòa vô cùng làm nũng.
Làm nũng khiến hắn cứng lên.
Cừ Chiêu ngẩng đầu ngậm lấy đôi môi Tuế Hòa sắp rời đi, cô đã đánh răng, có vị bạc hà nồng đậm, hôn môi có chút giống đang ăn ly kem vị ngọt matcha.
Càng hôn càng nóng.
Tuế Hòa nghiêng đầu, nụ hôn dừng lại trên sườn mặt cô, cô thở khẽ, “Nóng quá.”
Cừ Chiêu liếʍ tai cô, lời ít ý nhiều: “Cởi.”
“Ưm a,” Đầu lưỡi chui vào lỗ tai, rất ngứa, “Mang bao không?” “Không mang theo, sẽ không bắn vào trong.” Nụ hôn càng ngày càng di chuyển xuống dưới.
Tuế Hòa muốn đẩy cái đầu trước ngực ra, không đẩy được, “… Tắt đèn.”
Khăn tắm chỗ đỉnh đầu vυ" nhiễm ướt nước bọt, ướt dầm dề, hiện rõ hình dạng lớn bằng hạt đậu đỏ.
Cừ Chiêu chê vị không ngon, bốn ngón tay hắn lòng vòng, móc lấy dây buộc sau lưng cô, tuột ra, khăn tắm màu trắng lập tức rũ xuống giường, mỹ thực mời gọi, sắp không còn sức lực để tâm trả lời câu hỏi của cô.
“Nhiều chuyện.”
Lại duỗi cánh tay dài đến đầu giường tắt đèn.
Trong bóng đêm các giác quan càng thêm nhạy bén. Tất cả tê dại ngứa ngáy bị phóng đại vô hạn, xương cốt như bị rắc phấn ngứa, nứt ra một kẽ hở, máu len qua, toàn thân đều ngứa ngáy, nhưng lại cào không đến đúng chỗ.
Hai đùi Tuế Hòa không biết đặt đâu, ma sát tới ma sát lui trên khăn tắm, trong phòng nɠɵạı trừ tiếng sột sột soạt soạt này vang lên, cũng chỉ còn lại tiếng nước bọt òm ọp phát ra lúc Cừ Chiêu ăn núm vυ" của cô.
Hắn dùng sức va chạm, không có bất luận ý tứ giảm xóc nào, Tuế Hòa khó có thể kiềm chế kêu ra tiếng, hắn lại va chạm, tựa như đánh chuông, chỉ là bị tiếng chuông đâm vỡ nát, Tuế Hòa sắp khóc thét.