Duyên phận quả nhiên là một thứ gì đó rất kỳ diệu, dù cho đi dạo một vòng lớn, đến cuối cùng bọn họ cũng có thể trở về bên nhau.
“Khả Đồng, chúng ta đã bỏ lỡ một lần, chúng ta càng cầnphải quý trọng đoạn duyên phận này, được không?.” Thần Phượng vui mừng, khóe miệng mỉm cười hạnh phúc.
“Nhưng mà… Thần Phong, anh thật sự không ngại em như vậy sao? Anh thật sự yêu em ư?” khóe mắt Khả Đồng phiếm lệ quang, hạnh phúc tới quá dễ dàng, làm cho khô có chút không dám tin
“Khả Đồng, mặc kệ em hỏi bao nhiêu lần nữa, đáp án của anh vĩnh viễn giống nhau, anh yêu em.”
Nghe xong lời khẳng định của Thần Phong, khóe miệng Khả Đồng cuối cùng cũng nở rộ nụ cười ngọt ngào.
Nhìn đôi mắt Khả Đồng trong suốt giờ đây phiếm lệ che kín một tầng sương mù, hai gò má cũng hồng lên, đôi môi anh đào khẽ nhếch, một bộ dạng vừa giống như xấu hổ lại điềm đạm đáng yêu càng thêm dụ hoặc, dục vong trong cơ thể Thần Phong cừ mới dịu đi bây giờ dục hỏa lại một lần nữa hừng hực thiêu đốt.
Một tay hắn nâng lấy vòng eo cô, một tay nâng sau gáy cô, cúi đầu ngậm lấy cánh môi non mềm, tinh tế nhấm nháp hương vị ngọt ngào của nó.
Khả Đồng nhắm chặt mắt, hai tay ôm chặt thắt lưng hắn, chủ động vươn cái lưỡi thơm tho cùng cùng hắn quấn quýt triền miên.
Khiêu khích như vậy, làm cho Thần Phong lại dục hỏa đốt người. Hắn đặt Khả Đồng lên giường, đặt ở dưới thân, triền miên hôn.
Nụ hôn của Thần Phong rời khỏi cánh môi cô, đi tới vành tai, nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai mượt mà, đầu lưỡi ấm áp không ngừng liếʍ mυ"ŧ vành tai cô.
Thần Phong trêu chọc làm cho cả người cô khó chịu, thân thể cô nóng bừng không khỏi vặn vẹo , bộ ngực cao nhất không ngừng cọ xát trước ngực Thần Phong
Bộ ngực no đủ kia truyền đến cảm giác mềm mại tinh tế, nhục bổng Thần Phong trong nháy mắt biến thành một con rồng lớn thô dài cứng rắn lại nóng như bàn ủi, nóng bỏng khó nhịn nóng lòng tìm lấy huyệt khẩu để được thỏa mãn.
Thần Phong chuyển động thắt lưng, liền đem cự vật trướng đau cực đại hung hăng xâm nhập vào hoa huyệt Khả Đồng nhanh trách ẩm ướt.
“A… Không…” đôi mi thanh tú của cô nhíu chặt lại, nhục bổng của Thần Phong sao lại đột nhiên biến thành vừa lớn vừa dài như vậy? Rõ ràng vừa rồi bị dươиɠ ѵậŧ của hắn tiến vào, cô đâu có thấy như thế, tại sao bậy giờ lại vừa thô vừa dài như Từ Mộ Ly vậy.
“Khả Đồng em làm sao vậy? Có phải động tác của anh quá thô lỗ không, anh làm em cảm thấy khó chịu ạ?” Thần Phong cẩn thận thấy Khả Đồng có chút khác thường.
“Không phải… Là… Là anh …” mặt Khả Đồng đỏ ửng, cô không dám nói nên suy nghĩ của mình.
Tuy rằng Thần Phong dục hỏa tăng vọt, nhưng lại không đành lòng thấy bộ dạng cô khó chịu, đành phải chậm rãi rời khỏi cơ thể cô.
Khả Đồng phát hiện ra hành động của hắn, vội vàng ngăn lại: “Thần Phong, đừng đi ra, em khó chịu là vì anh … anh, cái kia quá dài…quá lớn thôi.”
“Thì ra là thế, bởi vì em làm cho anh quá hưng phấn , cho nên nhục bổng của anh mới có thể trướng lớn như vậy.” Kỳ thật Thần Phong cũng phát hiện ra nhực bổng của mình hôm nay trướng lớn kinh người, hoàn toàn là nhờ được quan hệ với Khả Đồng .
“Không, không phải tại anh, có lẽ là em quá căng thẳng , chờ một chút sẽ không có chuyện gì nữa .” Khả Đồng thẹn thùng nói.
“Được, chúng ta từ từ làm.” Thần Phong hít một hơi thật sâu, áp chế chính mình dục hỏa quá mãnh liệt, sau đó đem nhực bổng đã rời khỏi một nửa chậm rãi tiến vào hoa kính Khả Đồng Hoa, khi thấy Khả Đồng không còn vẻ mặt khó chịu nữa, cô đã có thể thích ứng được cực đại của chính mình.
Đôi môi ấm ấp của Thần Phong áp xuống môi Khả Đồng, nhẹ nhàng cắn cắn, chậm rãi mυ"ŧ liếʍ, sau đó dời xuống in lại dấu vết hoan ái lên xương quai xanh cùng với làn da trắng nõn trước ngực cô.