Lâm Ngọc không phải ŧıểυ thư khuê các cái gì cũng tuân theo quy củ, nàng cũng từng lén lút xem những tranh ảnh dâm dật không rõ nguồn gốc, nhưng không dám làm càn trong thư phòng giống Lý Hạc Minh, càng không thể nhẫn nhịn như hắn được.
Xiêm y đáng thương của nàng còn chưa cởi xong đã bị Lý Hạc Minh đói khát xuyên qua lớp vải mỏng cắn ướt đầu vυ".
Vải tơ tằm bị ướt nhẹp, trở nên trong suốt tựa như lớp màng mỏng không thể che đậy được sắc xuân bên dưới. Lớp vải ướt dán sát vào núm vυ" đỏ tươi xinh xắn đang dựng đứng lên, ngay cả quầng vυ" hồng hồng cũng nhìn thấy rõ.
Hồng mai nằm trên núi tuyết, xinh đẹp mê người.
Lý Hạc Minh đã mơ thấy hình ảnh này không biết bao nhiêu lần, cuối cùng bây giờ mới được ngậm trong miệng, miệng cử động giống như con sói con bị bỏ đói, vừa liếʍ vừa mυ"ŧ, chiếc yếm bị hắn mυ"ŧ nhăn nhúm lại.
Hắn quỳ một chân lên trường kỷ, hai tay siết eo Lâm Ngọc, cúi đầu đẩy nàng ngửa ra, chiếc lưng gầy tựa ra gối sau, Lâm Ngọc gần như bị hắn đè nằm ra để ăn vυ".
Đầu lưỡi linh hoạt quấn lấy đầu vυ", khi mυ"ŧ vào làm cho vải dệt cọ vào đầu vυ" mẫn cảm, chưa hết, hắn còn cố tình dùng răng day day đầu vυ".
Lâm Ngọc nào có thể chịu nổi, mới vài ba cái đã bắt đầu van xin: “Lý Hạc Minh… nhẹ…nhẹ một chút…ưm… chàng cắn mạnh quá….ưm….”
Lý Hạc Minh nghe xong cũng thu lực lại, cắn nhẹ chút, nhưng hắn vừa thu lực lại thì cảm thấy thiếu gì đó, hắn liền tìm kiếm.
Bàn tay đặt ở hông Lâm Ngọc vuốt ve từ bụng dưới rồi hướng lên trên bắt lấy một bên vυ" không được môi lưỡi chăm sóc, vυ" thịt đẫy đà tràn ra các khe hở của ngón tay, hắn không thèm để ý, cứ như vậy ra sức xoa bóp.
Suy cho cùng thì cách một lớp vải, hắn không thể ăn thoải mái được, Lý Hạc Minh liếʍ một hồi, rồi đẩy chiếc yếm lên đến xương quai xanh, lộ ra hai vυ" đẫy đà.
Lần này hắn đẩy lên gấp gáp, bàn tay cọ qua nhũ thịt, khiến nó rung rinh, ánh nước lên đầu vυ" lấp lánh theo.
Lý Hạc Minh nhìn núm vυ" run rẩy không chớp mắt, đợi đến khi nó dừng lại, hắn đưa ngón tay khảy đầu vυ" sưng ướt, bộ ngực lại bắt đầu lắc lư.
Lý Hạc Minh không quan tâm, hắn vùi đầu ngậm lấy đầu vυ" sưng ướt của Lâm Ngọc, bờ môi đè nặng quầng vυ", hai má hóp chặt, dùng sức mυ"ŧ thật mạnh, tựa như muốn hút ra sữa từ vυ" nàng. Núm vυ" đáng thương bị hắn mυ"ŧ kéo thay đổi thành nhiều hình dạng, Lâm Ngọc kéo dài tiếng rên, hốc mắt ngấn nước, nàng cong tấm lưng gầy, ưỡn ngực về phía Lý Hạc Minh. Không biết là nàng đang mong hắn không mυ"ŧ mạnh như vậy nữa hay là muốn đưa vυ" đến cho hắn ăn thêm.
Lý Hạc Minh không nhả ra, hắn đưa tay bóp vυ" thịt, xoa xoa giống như vắt sữa, vừa vắt sữa vừa bú mυ"ŧ, hắn hỏi: “Nếu ta ăn nhiều thì có thể có sữa hay không?”
Lý Hạc Minh vươn đầu lưỡi liếʍ trấn an đầu vυ" nàng, sau đó ngẩng đầu gối lên vai Lâm Ngọc, hai mắt nhắm nghiền, bàn tay xoa xoa một bên vυ" mềm mại của nàng, thở dốc, nói: “Nàng cởi xiêm y ra đi!”
Lâm Ngọc bị hắn liếʍ mυ"ŧ đến mức thân thể đều mềm nhũn, tay chân không còn sức lực. Nàng cúi đầu nhìn Lý Hạc Minh dựa vào người mình xoa vυ", rồi nhìn mớ hỗn độn chồng lên xương quai xanh, không rõ đâu là yếm đâu là trung y, nàng trách: “Chàng như vậy thì ta cởi thế nào…”
Lý Hạc Minh không chịu buông tay, cũng không muốn đứng dậy, giọng khàn khàn: “Cứ vậy cởi đi!”
Lâm Ngọc hết cách với hắn, đành dùng một tay sờ nút thắt trên y phục.
Động tác nàng chậm rãi, Lý Hạc Minh cung không giục, hắn đưa tay cẩn thận đo đạc vυ" nàng, ngón cái cọ qua đầu vυ", vân vê một hồi mới thốt lên một câu: “Lớn thật!”
Không biết là hắn đang nói nhũ thịt hay là núm vυ" của nàng.
Lâm Ngọc bị hắn xoa đến mức đầu óc có hơi mơ hồ, nàng vừa cởi xiêm y, vừa nhìn bàn tay to rộng của Lý Hạc Minh đang bao phủ trên vυ" mình, nàng thấy không có gì thay đổi cả, chẳng qua chỉ là đầu vυ" có hơi sưng một chút thôi.
Lý Hạc Minh cũng không nhiều lời, xoa ngực nàng xong rồi lại đến xoa huyệt, bàn tay hắn lần mò từ bụng đi xuống, chui vào tiết khố, hắn phát hiện bên trong ướt đẫm giống như nước ŧıểυ vậy.
Động tác của Lý Hạc Minh dừng lại, hắn rút tay ra nhìn, chỉ mới vừa sờ một chút, ngón tay đã dính nước.
Hơn một tháng nay hai người chưa thân mật, Lâm Ngọc lại bị hắn đè xuống ăn vυ" rất lâu, nên ướt thành như vậy cũng không có gì lạ. Tuy là nghĩ như vậy, nhưng sau khi Lâm Ngọc thấy bàn tay Lý Hạc Minh dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, nàng vẫn cảm thấy xấu hổ.
Nàng cầm trung y vừa mới cởi ra lau nước trên tay hắn, sau đó cởi tiết khố, ngồi dựa trên trường kỷ, nhấc chân quấn eo hắn, nàng đỏ mặt nhìn hắn đề nghị: “Nhị Ca…đâm vào đi…”