Hạc Lệ Trường An

Chương 27: Gặp mợ

Trước Sau

break

"Mợ, biểu ca——"

Khi Khương Ly vào tiền viện, Phương Toàn và Giản Tư Cần đang uống trà trong sảnh, ba người Tứ phu nhân Dương Bảo Sanh, di nương Diêu Vận Trúc và Tiết Thấm đang ngồi bên cạnh tiếp chuyện.

Phương Toàn liếc thấy bông vải trắng trên tay Khương Ly, kinh ngạc nói: "A Linh bị thương rồi sao?"

Đầu tháng chín, khi nàng cứu trợ thiên tai ở Từ Châu thì "được tìm thấy", sau đó được đưa đến Hứa Châu, nơi Giản Bá Thừa đang nhậm chức. Lúc đó, Phương Tuyền và Giản Tư Cần đều đang ở Hứa Châu nhậm chức, nghĩ đến số phận lận đận của nàng, Phương Toàn coi nàng như con gái ruột mà thương yêu, Giản Tư Cần cũng coi nàng như em gái ruột.

Bà tiến lên nắm lấy tay Khương Ly: "Nghe nói con đến phủ Thọ An Bá khám bệnh, tay này là sao vậy?"

Khương Ly nhẹ nhàng nói: "Mợ không cần lo lắng, chỉ là một chút sự cố ngoài ý muốn thôi, đã bôi thuốc rồi, hai ba ngày nữa sẽ khỏi. Hôm nay mợ qua đây là trong phủ đã thu xếp ổn thỏa cả rồi ạ?"

Khương Ly được gia đình Giản Bá Thừa đưa về Tiết phủ vào ngày mùng tám tháng chạp. Vì hai năm gần đây họ không thường trú ở Trường An nên mấy ngày nay đều đang sửa sang lại nhà cửa. Phương Tuyền gật đầu nói: "Đều đã chỉnh trang xong rồi. Hôm nay đưa con đi dạo một vòng Trường An, tối đến chỗ mợ dùng bữa. Cậu con mấy ngày nay đang bàn bạc chuyện trị thủy với Hộ bộ, khó mà dứt ra được. Cậu cũng muốn con qua phủ nhận người quen. Vừa rồi qua đây, nghe nói Khánh Dương công chúa đã gửi thiệp mời con dự tiệc, con có muốn đi không?"

Khương Ly lộ vẻ nghi hoặc, lúc này Diêu thị cầm thiệp mời tiến lên: "Đại tiểu thư sáng sớm đã đi rồi, thiệp mời được gửi đến một canh giờ trước. Khánh Dương công chúa muốn tổ chức một buổi tiệc ngắm hoa vào ngày kia, đã gửi thiệp cho cả con và Thấm nhi. Đến lúc đó Thấm nhi và đại tiểu thư cùng đi, nhân cơ hội này đi nhận biết người quen."

Khương Ly nhận lấy thiệp mời mở ra, một lát sau gật đầu: "Cũng được..."

Thấy vẻ mặt Khương Ly bình tĩnh, Tiết Thấm nói: "Khánh Dương công chúa rất được Bệ hạ yêu thương, tiệc của công chúa tổ chức rất hoành tráng. Nhưng trưởng tỷ không cần lo lắng, đến lúc đó muội sẽ chăm sóc trưởng tỷ. Đúng rồi, Phó cô nương bây giờ thế nào rồi?"

Nàng ta vừa hỏi, ánh mắt Diêu thị và Dương thị hơi sáng lên, ngay cả Phương Toàn cũng nhìn nàng chăm chú. Khương Ly nói: "Phó cô nương rất tốt, hơn nữa Bá phủ vì những lời đồn đó đã mời Đại Lý Tự điều tra rồi, không bao lâu nữa nhất định sẽ tìm ra kẻ tung tin đồn."

Người Từ gia đã thấy Bùi Yến xuất hiện ở Bá phủ, Khương Ly cũng không cần phải che giấu nữa, đưa ra danh tiếng của Đại Lý Tự còn có thể răn đe những người xem đang bàn tán xôn xao. Quả nhiên, nàng vừa nói xong, mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc. Án thông thường chỉ cần tìm đến nha môn kinh kỳ là được, nay Thọ An Bá lại bỏ qua nha môn kinh kỳ mà nhờ Đại Lý Tự điều tra, vậy chắc chắn là bị tức giận lắm rồi...

Phương Toàn xuất thân từ gia đình võ tướng, tính tình nóng nảy, lập tức không vui nói: "Phó cô nương cũng thật đáng thương, những lời đồn đại lan tràn như vậy, là ai muốn đẩy nàng ấy vào chỗ chết sao?"

Khương Ly lắc đầu nói: "Hiện tại vẫn chưa biết, đợi tin tức của nha môn đi. Mợ nói muốn đưa con ra ngoài dạo một vòng, hay là chúng ta đến phía đông thành xem thử?"

Phương Toàn vốn sợ Khương Ly khách sáo với mình, nghe vậy tự nhiên vui vẻ nhận lời. Khương Ly ra lệnh cho Hoài Tịch giao hòm thuốc cho Cát Tường, đoàn người lại ra ngoài lên xe ngựa, trước tiên đi về hướng Đông Thị.

Trên xe ngựa, Phương Toàn nắm tay Khương Ly nói: "Mấy ngày nay trong phủ thế nào?"

Khương Ly mỉm cười: "Mọi việc đều tốt, mợ không cần lo lắng, con ứng phó được."

Phương Toàn thở dài một tiếng: "Diêu thị đó vốn là con gái nhà quan, sau hki gia tộc phạm tội bị sung vào Giáo Phường ty trở thành nhạc kỹ của Đông Cung. Lúc đó cha con và Thái tử thân thiết, bà ta âm kém dương sai vào Tiết phủ làm thiếp. May mà mấy năm nay bề ngoài bà ta còn biết thân phận của mình, mẹ con cũng coi như yên ổn. Con không cần phải sợ hãi, sau này nếu có gì không vui, có cậu mợ làm chủ cho con."

Ngày đầu tiên trở về Tiết phủ, Khương Ly đã đến bái kiến Giản Nhàn. Lúc đó nàng mới biết, vị Tiết phu nhân đã lánh đời hơn mười năm này, lại vì con gái mất tích mà mắc bệnh điên, nhiều năm qua đều nhờ các thị tỳ tận tâm chăm sóc, việc quản gia là tuyệt đối không thể. May mà Giản Bá Thừa đường làm quan hanh thông, cho nên Tiết thị không dám chậm trễ.

Nghĩ đến bệnh tình của Giản Nhàn, Khương Ly nghiêm nghị nói: "Bệnh của mẫu thân, con sẽ cố gắng tìm cách."

Phương Toàn vỗ nhẹ mu bàn tay nàng, "Con ngoan, y thuật của con cao minh, nhưng con cũng không phải thần tiên. Năm đó Giản gia và Tiết thị không biết đã mời bao nhiêu danh y đến cũng không chữa khỏi, bây giờ cậu mợ chỉ mong mẫu thân con thân thể khỏe mạnh."

Lời vừa dứt, Giản Tư Cần bên cạnh hỏi: "A Linh muội muội, nghe nói muội đã đến Thọ An Bá phủ hai lần, vị Phó gia cô nương đó bệnh nặng lắm sao? Nàng ấy không phải sắp thành hôn với Từ Lệnh Tắc rồi ư?"

Khương Ly nói úp mở: "Không quá nghiêm trọng, cần phải tĩnh dưỡng. Biểu ca quen biết Từ Lệnh Tắc sao?"

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc