Hạc Lệ Trường An - Bản Dịch Đường Đường

Chương 29: Trinh Khiết Nằm Ở Phẩm Hạnh(2)

Trước Sau

break

Bọn họ vừa đi, Khương Ly liền xoay người nhìn về phía Bùi Yến. Nào ngờ vừa nhìn qua, nàng đã thấy ánh mắt Bùi Yến sớm đã dừng trên người mình, chính xác hơn là dừng trên bàn tay bị thương của nàng. Nàng khẽ nghiêng tay đi, vào thẳng vấn đề: "Bùi đại nhân, Phó thế tử, Phó cô nương đã kể lại cho ta những gì nàng nhớ được vào ngày hôm đó. Nhưng chuyện này, nàng chỉ giới hạn cho hai vị biết mà thôi."

Bùi Yến tiến lên hai bước, Phó Vân Hoành cũng ra hiệu cho đám người hầu đứng lùi ra xa. Khương Ly lược bỏ những chi tiết khiến Phó Vân Từ khó xử, kể lại toàn bộ sự việc mà nàng đã gặp phải ngày hôm đó.

Phó Vân Hoành tức đến mức mắt long lên sòng sọc. Khương Ly vừa dứt lời, hắn liền căm phẫn nói: "Ta biết mà, ta biết ngay hôm qua cô nương nghi ngờ là đúng mà! Tỷ tỷ ta không thể nào dễ dàng đi vào chỗ nguy hiểm như vậy. Hay cho một Từ Lệnh Tắc, hắn có liên quan đến tên đồ tể kia hay không còn chưa nói, nhưng hắn lại dám lén lút hẹn hò với nữ tử khác?!"

Hắn hận không thể đuổi theo tìm Từ Lệnh Tắc đòi một lời giải thích, nhưng Bùi Yến lại nhíu mày nói: "Có chút kỳ lạ."

Khương Ly nghi hoặc nhìn hắn, Bùi Yến nói: "Hôm qua ta đã điều tra hành tung của Từ Lệnh Tắc và những người khác trong Từ phủ. Từ lão phu nhân và Từ phu nhân chưa từng ra khỏi cửa, Từ tướng quân cả ngày ở Tuần Phòng Doanh không về. Còn Từ Lệnh Tắc, đúng như lời hắn vừa nói, ngày hôm đó vào giờ Thân hắn đã đến Tuần Phòng Doanh, mãi đến canh hai mới rời đi."

Khương Ly nghi hoặc hỏi: “Hắn ở trong doanh trại, chẳng phải lúc nào cũng có người làm chứng sao?”

Bùi Yến lắc đầu: “Chuyện này là do lính gác ở cổng chính doanh trại Tuần Phòng Doanh báo lại. Nhưng doanh trại không chỉ có mỗi cổng chính để ra vào, hơn nữa với thân phận của Từ Lệnh Tắc, nếu hắn muốn tránh tai mắt người khác thì có rất nhiều cách để qua mặt lính gác. Đã có lời khai của Phó cô nương, ta đương nhiên sẽ phái người điều tra kỹ hơn. Nhưng nàng nói sau khi hung thủ tấn công lại không hề nói một lời nào, quả thật có chút kỳ quặc.”

Phó Vân Hoành không dám tin, nói: “Thật sự là Từ Lệnh Tắc sao?”

Khương Ly do dự nói: “Tỷ tỷ của công tử tuy nói kẻ đó ban đầu không muốn lấy mạng nàng, nhưng có một điểm khác nàng nói cũng đúng. Từ Lệnh Tắc là người biết võ, không thể nào không khống chế được nàng. Vả lại, trước đây đã có năm nạn nhân, chỉ cần điều tra hành tung của Từ Lệnh Tắc trong mấy ngày đó là có thể biết được hắn có khả năng là Đồ tể Tân nương hay không.”

Bùi Yến gật đầu: “Việc này không khó. Phó cô nương có miêu tả kỹ dáng người của hung thủ không?”

Khương Ly lắc đầu: “Lúc đó nàng vừa mới tỉnh lại, lại bị trúng thuốc mê và bị thương, chỉ loáng thoáng thấy được một bóng người mảnh khảnh...”

Bùi Yến gật đầu, rồi lại nghi hoặc nói: “Nàng nhìn thấy cuộc gặp gỡ lén lút ở rừng bia, sau đó đi vào rừng trúc và gặp hung thủ, trước sau chỉ vỏn vẹn hai khắc. Nếu hung thủ không phải Từ Lệnh Tắc thì cũng quá trùng hợp rồi.”

Phó Vân Hoành vẫn còn sợ hãi, nói: “Mấy năm nay nhà họ Từ thế lực lớn mạnh, đã dần xa cách với phủ chúng ta. Nhưng nói hắn là đồ tể tân nương thì thật sự khó mà tin nổi.”

Khương Ly lúc này lại hỏi: “Bùi đại nhân nói đã tra ra manh mối của tin đồn rồi sao?”

Bùi Yến đáp: “Sáng sớm hôm nay, khi bá phủ còn chưa đến báo án, ta đã nghe được tin đồn rồi. Thấy có điều kỳ lạ, ta liền lệnh cho Cửu Tư đi điều tra ngầm một lượt. Manh mối hiện tại cho thấy, tin đồn được lan truyền từ chợ phía Đông vào đêm qua.”

Phó Vân Hoành trừng lớn mắt: “Chợ phía Đông? Nơi đó đêm đêm ca múa, bất cứ tin tức gì chỉ cần tung ra là ngày hôm sau có thể lan khắp thành Trường An. Chắc chắn có kẻ cố ý hãm hại tỷ tỷ của ta!”

Bùi Yến nói tiếp: “Đã tra ra được vài quán trà, quán rượu lan truyền chuyện này sớm nhất. Nhưng vì ban đêm ở chợ phía Đông người qua lại rất đông, nên vẫn chưa thể kết luận cụ thể là ai đã tung tin, cần thêm chút thời gian.”

Đang nói chuyện, một tiểu đồng trẻ tuổi tuấn tú bước vào từ ngoài cửa, chính là Cửu Tư bên cạnh Bùi Yến. Hắn bẩm báo: “Thế tử, bên nha môn có tin tức...”

Lời còn chưa dứt, hắn tỏ vẻ không biết có nên nói tiếp hay không. Bùi Yến nói: “Cứ nói thẳng.”

Cửu Tư vội nói: “Bẩm, đã tìm thấy hộp sọ và phần thân dưới của Tiền cô nương. Ngỗ tác đã nghiệm thi, nhưng vẫn không có nhiều manh mối, cũng không thể kết luận nạn nhân có bị xâm hại lúc còn sống hay không.” 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc