Giữ Chồng Thay Chị

Chương 3

Trước Sau

break

Mười tám năm sống trên đời chưa từng biết đến tình yêu, tâm trí Lâm Nhã giờ đây chỉ còn lại sự hoảng loạn và sợ hãi. Cô chưa từng nắm tay một chàng trai nào, phim cấm cũng chưa từng xem, vậy thì làm sao biết mùi vị của sự ân ái?

Vậy mà bao nhiêu năm qua, lần đầu tiên cô mơ xuân, đối tượng lại chính là anh rể.

Cô không hiểu, tại sao mình lại nảy sinh thứ du͙© vọиɠ khó nói thành lời với người đàn ông mới gặp một ngày.

Sáng hôm sau, khi ăn bữa sáng, anh rể đã không còn ở bàn ăn.

Anh vốn dĩ đi sớm về khuya, công việc vô cùng bận rộn, ba ngày Lâm Nhã đến đây cũng chưa từng chính diện chào hỏi anh một lần, nên cô đã quen với điều này.

Chị gái ngồi đối diện bàn ăn, rũ mắt lặng lẽ dùng dĩa xắn thức ăn trong đĩa.

Chị vẫn mặc chiếc áo ngủ đêm qua, dường như không có ý định đi làm, sắc mặt hơi tái nhợt, tóc cũng có phần rối bời.

Lâm Nhã có chút thất thần ngồi xuống.

Đang ngơ ngác nhìn quanh, đột nhiên cô nghe thấy một tiếng động chói tai, như dao khứa vào đĩa.

Một tiếng kêu thất thanh vang lên.

Ngước mắt nhìn, cô thấy vệt máu mơ hồ chảy ra từ lòng bàn tay chị gái, xem ra là sơ ý bị dao cứa vào tay.

Lâm Nhã hoảng hốt, vội vàng buông đồ vật chạy tới cầm máu cho chị.

Nhưng người phụ nữ kia vẫn bất động, như thể không cảm nhận được cơn đau trên tay.

“Sáng nay bác sĩ lại gọi điện thoại cho chị, bác sĩ dập tắt mọi hy vọng của chị, cắt đứt mọi ý niệm…” Chị gái cuối cùng nghẹn ngào thành tiếng, “Thật sự… thật sự rất khó khăn chị mới lấy được anh ấy, chị không thể cho anh ấy biết chị không thể có thai… Vì có được tất cả những điều này, chị đã trả giá mọi thứ… Chị không thể thua ở đây… Chị sẽ chết mất…”

“Nhã Nhã… Chị xin em, giúp chị được không?”

“Chỉ cần em đồng ý với chị, chị nguyện ý cho em mọi thứ…”

“Xin em… Xin em… Nhã Nhã…”

“Chị sẽ không để anh ấy phát hiện.” Giọng chị đột nhiên nhanh hơn, ngón tay siết chặt cổ tay Lâm Nhã, “Chúng ta lớn lên giống nhau, em từ nhỏ đã giỏi bắt chước chị… Anh ấy sẽ không phát hiện đâu… Chỉ cần có thai, chỉ cần có thai là được…”

Đầu óc Lâm Nhã trở thành một mớ hỗn độn.

Đối mặt với tình huống này, suy nghĩ dường như trở thành một việc vô cùng khó khăn.

Nước mắt của chị, lời cầu xin của chị, khiến cô không thể thốt ra lời từ chối.

Huống chi, cô còn có những du͙© vọиɠ và tư tâm xấu xí ẩn sâu trong bóng tối.

Đầu óc ong ong kêu loạn, như có máy khoan đất đang hoạt động bên tai.

Rất lâu, rất lâu sau, Lâm Nhã mới nghe thấy giọng nói của chính mình.

Cô nghe thấy mình nói: “Vâng.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc