Gió Nam chậm rãi nổi lên rồi

Chương 24: Tiệc tối

Trước Sau

break

Bởi vì Tết Nguyên Đán đang đến gần nên gần đây thành phố phía Đông có rất nhiều hoạt động to nhỏ. Thời gian trước, do đi công tác nên Lục Diễn Nam không thể tham dự buổi tiệc nào. Tuy nhiên, ngay khi tin tức về việc anh trở lại thành phố phía Đông được truyền đi, ngày hôm nay rất nhiều lời mời đã được gửi tới bàn làm việc của chủ tịch tập đoàn nhà họ Lục.

 

Vào giữa trưa, Tô Mạn nhận được cuộc gọi từ Triệu Húc, thông báo về một buổi tiệc từ thiện tối với Lục Diên Nam. Bây giờ cô đang ngồi trước bàn trang điểm mà buồn rầu. Cô mở WeChat, chụp ảnh đầu vai đầy những vết xanh tím, gửi cho Lục Diễn Nam, kèm theo một tin nhắn ngắn gọn chỉ có một dấu chấm hỏi.

 

Cô đợi Lục Diễn Nam xin lỗi, vậy mà anh để lại dấu răng trên người! Ai mà ngờ được cẩu nam nhân này không có lương tâm mà còn trả lời: [Đẹp mắt, muốn hôn em.]

 

Tô Mạn: [!!!Em đang muốn hỏi anh, em phải mặc lễ phục như thế nào!]

 

LYN: [Áo choàng.]

 

Tô Mạn: [Đó là trọng điểm à?]

 

LYN: [Mục đích chính là giải quyết vấn đề.]

 

Tô Mạn: [Nghe cũng có chút hợp lý...]

 

LYN: [Ngoan. Tối nay gặp em.]

 

…. Tô Mạn không nói nên lời, cũng không thể nói rõ được chỗ nào không đúng, chỉ có thể mang theo oán hận mà bắt đầu trang điểm. Rõ ràng là hung hổ muốn chất vấn anh, cuối cùng mà lại trở thành hòa bình nghiên cứu thảo luận, Lục Diễn Nam nghiêm túc cân nhắc đưa ra ý kiến, ngạc nhiên nhất là Tô Mạn còn tiếp nhận trong tiềm thức.

 

Nội tâm Tô Mạn: Tôi thật thất vọng về bản thân mình!

 

****

 

Bữa tối từ thiện này được tổ chức bởi công ty giải trí Gia Diệp , công ty giải trí lớn nhất thành phố phía Đông, với chủ đề "Tiệc đêm đông".

 

Vì đây là bữa tiệc thường niên, cộng thêm cuộc đấu giá từ thiện nên có thể nói tất cả những nhân vật nổi bật của Đông Thành đều tập trung về đây. Cùng với các nghệ sĩ nổi tiếng của Gia Diệp, buổi tiệc càng sang trọng lấp lánh, vô cùng náo nhiệt.

 

Lục Diễn Nam và Tô Mạn tiến vào bằng một lối đi đặc biệt, được hộ tống trực tiếp đến hàng ghế đầu ở vị trí trung tâm. Lúc bọn họ ngồi xuống, đã có rất nhiều người tới, Tô Mạn có thể nghe được tiếng xì xào bàn luận không dứt bên tai.

 

"Lục Diễn Nam đẹp trai thật đó!"

 

"Ôi, chiếc nhẫn kim cương trên tay vợ anh ấy có phải là từ phiên đấu giá mùa thu của Tô Phú không?"

 

“Chậc, tôi nghe nói đó chỉ là một cuộc hôn nhân vì lợi ích mà thôi.”

 

"Thực sự thì họ trông khá hợp nhau đấy chứ."

 

"Vợ anh ấy thật sự là tuyệt mỹ! Chẳng trách cô ấy có thể chiếm được trái tim của Lục Diễn Nam."

 

"Gương mặt có thể kiếm cơm được đó.”

 

Kể từ ngày cô kết hôn với Lục Diễn Nam, Tô Mạn đã chuẩn bị tinh thần cho những lời đàm tiếu nên cô cũng không quá coi trọng chuyện này. Cô khoác tay anh đi đến chỗ ngồi.

 

"Nhìn xem em thích cái gì.” Lục Diễn Nam đưa danh mục đấu giá cho Tô Mạn. Tô Mạn lật qua cuốn catalog dày có viền đen. Hầu hết đều là đồ sứ và có một lọ thuốc mỹ nghệ tinh xảo, nhưng bản tính nóng nảy của cô có thể dễ dàng làm vỡ nó.

 

"Em không muốn gì cả, đừng tiêu tiền bừa bãi." Tô Mạn liếc nhìn danh mục, mỗi món đồ trong đó đều có giá trị không nhỏ, đặc biệt nổi bật là đồ mỹ nghệ hình hoa hướng dương bằng men ngọc xanh thẫm trong lò nung từ thời Bắc Tống, giá khởi điểm hàng triệu USD.

 

Lục Diễn Nam vừa tặng cô một viên kim cương màu hồng phấn nặng 15,38ct mà cô đang đeo, cũng rất thích, những cái khác cô đều không thích.

 

Lục Diễn Nam: "Tiêu đề ngày mai, #Chuỗi tài chính của tập đoàn Lục nghi ngờ bị đứt gãy#"

 

Tô Mạn: "?"

 

Lục Diễn Nam kiên nhẫn giải thích với Tô Mạn đang hoang mang: "Anh tới tham dự tiệc từ thiện tối, sau đó không tiêu một xu nào?"

 

Tô Mạn hiểu, Lục Diễn Nam hôm nay đến là để vung tiền.

 

****

 

Nắm quyền ở Đông Thành, lũng đoạn vốn liếng, đương nhiên cũng phải theo lễ nghĩa mà thuận theo ân tình của người ta.

 

Lục Diễn Nam vỗn cho rằng Tô Mạn sẽ hiểu, liền chọn được món đồ cô muốn từ cuộc đấu giá, lại không ngờ mạch suy nghĩ của cô lại nhảy vọt như vậy, trực tiếp nhảy qua trình tự mấu chốt đến một chủ đề khác.

 

“Trước khi kết hôn anh đã cũng đến đây với ai sao?”

 

“Trước kia đều đưa đồ cho ai đập vỡ

"Anh đã boa giờ tặng kim cương cho người khác chưa?"

 

“Lục Diễn Nam, anh đã chi bao nhiêu tiền để mua quà cho phụ nữ?”

 

Đại Boss họ Lục nào đó: . . . . . . . . .

 

"Trước kia anh chưa bao giờ mang theo phụ nữ đi cùng, những vật phẩm anh đấu giá đều dùng để giao lưu ân tình, ngoài em ra anh cũng chưa từng tặng nhẫn cho ai." Lục Diễn Nam với bản năng sinh tồn mạnh mẽ, lần lượt đem tất cả câu hỏi trả lời trong một lần.

 

Tô – tỉ mỉ - Mạn có chút hài lòng, gật đầu, đôi mắt hồ ly nhắm hờ gật đầu. "Được rồi được rồi, tạm thời em sẽ tin tưởng anh."

 

Hôm nay, cô mặc một chiếc váy lễ phục đính hôn thời trang cao cấp của Saab mà Lục Diễn Nam đã nhờ người giao đến Phong Loan một giờ trước khi bọn họ rời đi. Thương hiệu này luôn cao lãnh, thậm chí nếu không phải người nổi tiếng, danh tiếng đỉnh cao thì đừng nói nếu nhận được lời ngỏ, chứ đừng nói đến những người tầm thường. Chiếc váy này mang chủ đề Beirut, lấy màu sắc rừng rậm làm chủ đạo. Sự hòa quyện giữa tơ lụa và voan mỏng tạo cảm giác nhẹ nhàng đến khó tin. Thân hình nhỏ nhắn cũng tinh tế của Tô Mạn càng tôn được tôn lên khi cô khoác lên trang phục. Khi cô tới gần Lục Diễn Nam, đường viền cổ áo hơi hé mở, khiến anh miệng đắng lưỡi khô.

 

Lục Yên Nam: “Tô Mạn, em có muốn ăn bánh không?”

 

Tô Mạn: "?"

 

Cuộc đấu giá vẫn đang diễn ra, tiệc tối còn chưa bắt đầu, lấy đâu ranh bánh gato?

 

Lục Diễn Nam không đáp, chỉ đưa ánh mắt du ngoạn nhìn chằm chằm cô, dường như hơi lơ đãng hướng ánh mắt xuống dưới, Tô Mạn đột nhiên ngộ ra.

 

"Lục Diễn Nam, anh là đồ đáng ghét!"

 

Ngày càng có nhiều người bước vào buổi tiệc. Tô Mạn hạ thấp âm thanh, giữ nguyên tư thế, vẫn nghiêng người duyên dáng dựa vào Lục Diễn Nam. Anh thấy sự tương phản này đặc biệt đáng yêu, không thể cưỡng lại việc trêu chọc cô thêm một chút.

 

"Hmm. Tối qua anh ăn bánh gato, lúc đó em cũng không nói anh đáng ghét.”

 

Con chim nhỏ đoan trang ưu nhã muốn giết người. Giám đốc điều hành tập đoàn nhà họ Lục đàng hoàng mà mở miệng nói lời xấu xa ngày càng thuận! Sớm muộn gì cũng phải đem miệng anh vá lại!

 

 

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc