Giao Dịch Thân Xác

Chương 1: Chảy thật nhiều nước

Trước Sau

break
Nguyễn Tinh vốn định đi muộn một chút, tránh né Mục Lâm Xuyên.
Nhưng vừa xách vali tới cửa, cô lại đụng phải mặt anh.
Bị hơi thở mát lạnh của người đàn ông đập vào mặt, cô căng thẳng cong cong ngón tay: “Anh Mục."
"Đi đâu thế?"
Mục Lâm Xuyên tiến vào hành lang, lạnh nhạt hỏi cô.
Nguyễn Tinh đảo mắt, nói: "Hôm nay là ngày cuối cùng của hợp đồng..."
Mục Lâm Xuyên híp híp mắt.
Hợp đồng?
À.
Họ chưa từng công khai quan hệ.
Hai năm trước, nhà Nguyễn Tinh phá sản, cha cô tự sát, mẹ cô bệnh nặng.
Từ một ŧıểυ thư yểu điệu, cô trở thành một vũng bùn, để trả nợ và xoay sở tiền thuốc men, cô đi nhầm đường rồi bị người ta lừa đưa đến giường của Mục Lâm Xuyên.
Thân xác hợp nhịp, quen ăn bén mùi.
Ban đầu là ăn bánh trả tiền, về sau đổi thành bao nuôi hai năm.
Hai năm nay, Nguyễn Tinh đã xử lý gần hết những mối phiền phức, theo hợp đồng, sau ngày hôm nay, quan hệ giữa cô và Mục Lâm Xuyên cũng kết thúc.
...
Mục Lâm Xuyên tạm thời không nói gì.
Anh đứng ở cửa, thân hình cao lớn cản trở Nguyễn Tinh, bộ vest cắt may cẩn thận kỹ càng tôn lên vẻ cấm dục mà kiêu ngạo của anh.
Mục Lâm Xuyên chậm rãi tháo đồng hồ xuống, bởi vì mắc chứng thích sạch sẽ, anh rút một tờ khăn giấy ướt, tỉ mỉ lau tay.
Những động tác này khiến Nguyễn Tinh có chút căng thẳng, cô ôn tồn mở lời: “Cảm ơn anh đã chăm sóc cho em hai năm nay, đồ vật anh tặng quá đắt đỏ, vì thế em vẫn chưa mở ra, toàn bộ được để ở phòng thay đồ, anh xem rồi xử lý nhé."
Những lời thoại này cô tập luyện rất lâu.
Hai năm sớm chiều ở chung, tuy rằng quan hệ không thể lộ ra ngoài, nhưng Mục Lâm Xuyên là một “kim chủ” khá tốt.
Anh khi ở trên giường không chơi trò biến thái nào, cũng luôn để ý cảm nhận của cô.
Lúc rời giường thì càng không cần phải nói.
Cô muốn cái gì, anh cho cái đó.
Điều đáng nói hơn cả là Nguyễn Tinh còn luyến tiếc kỹ thuật đỉnh cao và gương mặt nam tính, quyến rũ của anh.
Ham muốn quấy phá, Nguyễn Tinh định đợi thêm một lát.
Mục Lâm Xuyên không lên tiếng, cô cũng đứng bất động tại chỗ.
Cô thấy anh ném khăn giấy ướt vào thùng rác, ánh mắt liếc qua.
"Mấy giờ rồi?"
Nguyễn Tinh cảm thấy hơi mơ hồ, lấy điện thoại di động ra nhìn một chút.
"Mười một giờ bốn mươi."
"Còn hai mươi phút nữa." Mục Lâm Xuyên tháo kính mắt xuống.
Anh nâng đôi mắt sắc bén lên nhìn cô.
"Ngồi lên ghế, kéo váy lên cho tôi nhìn ŧıểυ huyệt."
...
Anh hôn xong cái miệng phía trên của cô lại đi xuống ăn phía dưới.
Kỹ năng khẩu giao siêu tốt, đầu lưỡi dài mà có lực, thật giống với thứ bên dưới của anh.
Khác với kɧoáı ©ảʍ khi bị cắm vào, cảm giác lúc đầu lưỡi dùng sức nghiền nát điểm G vừa ẩm ướt vừa nóng bỏng, khiến mông Nguyễn Tinh không ngừng run rẩy, cô khóc đến mức run cả người.
Anh nuốt nước bọt, giọng nói khàn đi:
"Hình như hôm nay em nhạy cảm hơn mọi khi." Mục Lâm Xuyên khẽ cười: “Mười phút mà lên đỉnh ba lần rồi, là do tôi liếʍ giỏi, hay là do chỗ đó của em quá hư hỏng?"
Nguyễn Tinh đỏ bừng mặt.
Cô không thể chịu được việc Mục Lâm Xuyên nói những lời cợt nhả này với một thái độ nghiêm túc như vậy.
Không muốn để lộ suy nghĩ đáng xấu hổ của mình, Nguyễn Tinh định khép hai chân lại, không cho anh nghịch ngợm nữa.
Mục Lâm Xuyên lại giữ chặt lấy cặp đùi thon gọn của cô.
Anh không cho phép cô động đậy.
"Chảy nhiều nước quá." Mục Lâm Xuyên nhìn chăm chú vào ŧıểυ huyệt hồng hào bằng ánh mắt sâu thẳm, giọng điệu nghiêm túc như đang đọc văn vậy: “Muốn tôi cho vào không?"
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc