Trở về phòng, lòng Yến Tuyền vẫn mãi không bình tĩnh lại được, nàng không biết lát nữa mình có nên đi bắt gian hay không? Dù có bắt gian hay không thì nàng đều thấy vô cùng thấp thỏm.
Chờ đến tầm giờ tắt đèn buổi tối, Lộ Nhi bay tới nhanh như gió, cười toe cười toét, trông cực kỳ vui sướиɠ, Yến Tuyền nhìn mà sợ nàng ta cười đến mức khuôn mặt sưng to, trắng bệch kia nứt ra luôn.
“Biểu ŧıểυ thư, ngươi không cần đi bắt gian, Quốc công gia đã tóm được đôi gian phu dâm phụ kia ngay tại trận rồi!”
“Tình huống ra sao thế?” Yến Tuyền nhanh chóng đi đến chỗ không có người, hỏi Lộ Nhi.
“Ba vị gia uống rượu cùng nhau ở Hà Hoa đình. Đổng Đại Đồng lấy cớ tới tìm Tam gia, cũng uống rượu cùng họ trong chốc lát, sau đó mượn cớ say rượu để đi đến phòng cho khách, nhân cơ hội đó, hắn ta trộm lẻn vào phòng Tam phu nhân gian dâm.
Gian phu dâm phụ cho rằng tối nay ba huynh đệ Tam gia sẽ không say không về, vậy nên to gan dây dưa quấn quýt lấy nhau rất kịch liệt trong phòng. Nào ngờ tửu lượng của Quốc công gia lại rất tốt, Nhị gia Tam gia đều say mà ngài ấy vẫn chưa say. Quốc công gia không biết bình thường Tam gia không nghỉ ngơi trong phòng Tam phu nhân nên đỡ Tam gia đang say rượu về nơi đó, đúng lúc bắt gặp cảnh gian dâm của hai người họ. Giờ hai người đó đã bị trói lại, Thái phu nhân cũng đã qua đó rồi.”
Lộ Nhi vô cùng hưng phấn, nhưng Yến Tuyền lại chẳng thể vui nổi, nàng nhìn chằm chằm vào Lộ Nhi, nói: “Hiện tại ngươi cũng nên thẳng thắn rồi đúng không?”
Lộ Nhi sửng sốt, vẫn còn giả ngu: “Lời này của biểu ŧıểυ thư có ý gì?”
“Ngươi không nói thì ta nói thay ngươi vậy, Diệp di nương phát hiện gian tình giữa Tam biểu tẩu và Đổng Đại Đồng, nàng ta không vạch trần ngay mà lợi dụng việc này để bày mưu lớn hơn. Diệp di nương sai ngươi giám sát Tam biểu tẩu, bản thân thì lén ngừng thuốc tránh thai, chỉ chờ mang thai xong lại vạch trần gian tình của Tam biểu tẩu. So với lén lút gian dâm với người khác, lén mang thai lập tức không còn quan trọng là mấy. Một khi sinh được nam hài, Diệp di nương lập tức có thể mẹ quý nhờ con, dù gì đó cũng là trưởng tử của Tam phòng.”
Nụ cười trên mặt Lộ Nhi dần nhạt phai: “Biểu ŧıểυ thư biết từ lúc nào?”
“Hôm nay, lúc đi nhà xí.”
“Không phải ta cố ý lừa ngươi, chỉ là có chút việc nói hay không nói cũng đều như nhau, ta lười giải thích, cũng sợ ngươi sẽ thấy nặng nề, không tiện hành động.”
Lộ Nhi kể chân tướng đêm đó cho Yến Tuyền: “Ta hầu hạ bên người Diệp di nương, thường nghe thấy tiếng Diệp di nương và Tam gia quấn quít sung sướиɠ, chàng chàng thiếp thiếp. Nghe lâu, ta không khỏi thấy lòng mình ngứa ngáy, vậy nên mới tự vuốt ve moi móc, cứ thế rồi không cần thầy dạy cũng biết tự thủ dâm. Sau lúc đó, mỗi lần Diệp di nương và Tam gia giao hoan trong phòng, ta liền đứng ngoài cửa nhìn trộm, vừa nhìn vừa xoa bóp bầu ngực, vuốt ve cái hang thịt ướt sũng nước của chính ta, lại dùng ngón tay bắt chước cây gậy thịt để chọc vào bên trong.
Dần dần, ta càng ngày càng to gan hơn. Hôm đó trời mưa lớn, Tam gia ngủ lại trong phòng Diệp di nương, Tam phu nhân càn rỡ dẫn Đổng Đại Đồng đến phòng ngủ của chính nàng ta, liên tục chiến đấu kịch liệt với hắn ta. Ta chỉ nhìn qua cửa sổ cũng thấy cực kỳ hưng phấn, không nhịn nổi nên lại bắt đầu sờ soạng bản thân.
Vì tiếng mưa rơi rất to, Tam phu nhân không buồn nín nhịn, cứ mặc sức rêи ɾỉ, ta cũng vậy, ta học theo Tam phu nhân kêu ‘ca ca tốt, làm mạnh lên’. Trong lúc sung sướиɠ, ta hoàn toàn không phát hiện cơn mưa đang nhỏ dần, tiếng rêи ɾỉ của ta lập tức bị nha hoàn canh chừng của Tam phu nhân phát hiện.
Bởi vì sai lầm của ta làm hỏng hết toàn bộ kế hoạch của Diệp di nương. Không giúp Diệp di nương hoàn thành kế hoạch này, ta chết cũng không thể nhắm mắt, vậy nên ta mới tìm biểu ŧıểυ thư hỗ trợ.”
“Không ngờ ngươi lại trung thành với Diệp di nương đến vậy, đã chết cũng không quên giúp đỡ nàng ta.”
“Diệp di nương đối xử tốt với ta, còn tốt hơn cả cha mẹ ta nữa, tất nhiên ta phải báo đáp rồi.”
“Nể tình sự trung thành của ngươi, ta có thể không so đo chuyện ngươi lừa gạt ta nữa. Sau này ngươi có thể hết lòng bảo vệ ta an toàn hay không?”