Giải Oan Cho Những Linh Hồn Trong Phủ Tĩnh Quốc Công

Chương 1

Trước Sau

break

 

Đêm hè không có gió, nóng bức đến mức khiến người ta đổ mồ hôi đầm đìa. Nhưng Yến Tuyền lại rúc vào trong chăn, không dám thò đầu ra ngoài, bởi nàng biết bên cạnh giường có một nữ quỷ ướt sũng đang nhìn mình chằm chằm, chỉ đợi nàng ló đầu ra ngoài.

Yến Tuyền biết nữ quỷ này. Đây chính là nha hoàn trong viện của Tam biểu ca, tên là Lộ Nhi, thường đi theo hầu hạ bên cạnh Diệp di nương.

Lộ Nhi kể rằng, vào một đêm mưa mấy hôm trước, nàng ta đã thức dậy để đi ŧıểυ lúc nửa đêm, vì không có ô nên đã đi đường vòng sang hành lang phòng ngủ chính, để rồi nghe thấy tiếng kêu khe khẽ là “sắp chết rồi” của Tam phu nhân. Âm thanh hết sức khó chịu. Lộ Nhi cho rằng nha hoàn gác đêm lười biếng, lại tưởng Tam phu nhân đã xảy ra chuyện nên vội vàng đến gần để lắng nghe lần nữa.

Song nàng ta chỉ nghe người bên trong bảo rằng: “Ôi chao, ca ca của ta. Sắp chết mất rồi. Nô gia sắp bị làm chết rồi.”

Sắc mặt của Lộ Nhi đỏ bừng. Nàng ta cứ ngỡ phu thê của Tam gia đang ân ái nên vốn định xoay người rời đi. Tuy nhiên, chẳng biết bị ma xui quỷ khiến thế nào mà Lộ Nhi lại lén lút nhìn trộm qua khe cửa.

Bên trong cửa đang thắp một ngọn đèn nhỏ, không lớn lắm, khiến cả căn phòng trở nên lờ mờ và u tối. Hai người bên trong vẫn chưa lên giường mà ở ngay trên chiếc bàn trong phòng. Quần áo của Tam phu nhân đã bị cởi ra một nửa, bộ ngực sữa lộ ra ngoài, đôi chân trắng bóng đang quấn quanh thắt lưng của nam nhân. Nam nhân đưa lưng về phía cửa, vừa nâng eo của Tam phu nhân vừa nắm tay đối phương, đồng thời mạnh mẽ thúc vào động thịt có nước nôi dồi dào của Tam phu nhân, khiến nữ nhân này liên tục kêu lên oai oái.

Lộ Nhi lẳng lặng nuốt nước bọt, vì không nhịn được nên hai chân cũng kẹp chặt lại. Bình thường, nàng ta luôn nghe các tỷ muội đã thành thân kể về chuyện phòng the, cũng đã học cách dùng tay để tự “an ủi”. Bây giờ trông thấy cảnh tượng này, cảm giác buồn ŧıểυ của Lộ Nhi đều đã biến thành khao khát xuân tình, tác oai tác quái giữa hai chân nàng ta. Nó khiến Lộ Nhi không thể kìm nén nên đã sờ nắn nơi tê dại và ngứa ngáy giữa hai chân mình qua lớp quần.

Khi đã nếm trải cơn kɧoáı ©ảʍ, Lộ Nhi thọc tay vào quần, chạm vào đóa hoa non nớt, ướt át và trơn bóng còn chưa nở rộ, sau đó thử thăm dò từng chút một, vân vê rồi tách nụ hoa nhỏ đang chờ mở rộng, sau đó mò vào nhựa hoa đang chảy ròng ròng từ nụ hoa nhỏ bé của mình.

Chẳng biết họ đã làʍ t̠ìиɦ trong bao lâu. Nam nhân trong phòng thay đổi tư thế, nhấc Tam phu nhân lên khỏi bàn, vừa làm vừa đi lại trong phòng, nước chảy ra từ chỗ hai người kết hợp rồi nhỏ giọt xuống mặt đất. Trong lúc bọn họ qua lại, Lộ Nhi đã thấy rõ khuôn mặt của nam nhân kia nên lập tức kinh hãi. Đây không phải là Tam gia nhà nàng ta mà rõ ràng là Đổng Đại Đồng - đồng môn chí cốt của Tam gia. Vậy là Tam phu nhân đang gian dâm với nam nhân khác!

Lộ Nhi không kịp phòng bị nên đã giật mình, tiếng rêи ɾỉ trên môi biến thành tiếng hét đầy hoảng sợ, đồng thời cũng dọa đôi cẩu nam nữ ở bên trong. Chuyện gian dâm đã bị Lộ Nhi bắt gặp rồi, làm sao đôi cẩu nam nữ kia có thể buông tha cho nàng ta được? Cho dù Lộ Nhi có dập đầu để cầu xin tha thứ ra sao, bọn họ vẫn đánh nàng ta bất tỉnh, sau đó ném xuống giếng bên cạnh nhà xí, đồng thời nói rằng: Vì Lộ Nhi đi ŧıểυ vào ban đêm, đường trơn trượt do trời mưa nên nàng ta đã bị trượt chân xuống giếng rồi chết đuối.

Vì chỉ là cái chết của một nha hoàn tầm thường, không hề quan trọng nên toàn bộ người trong phủ đều chẳng hề coi trọng. Bọn họ chỉ sai người đến nhà Lộ Nhi báo tang, đồng thời đưa thêm hai mươi lượng bạc như món tiền an ủi.

Trong nhà Lộ Nhi có nhiều tỷ muội, nếu một nha đầu chết đi có thể đổi được hai mươi lượng bạc thì gia đình nàng ta cũng chẳng truy xét. Bọn họ chỉ thương xót nàng ta vì đã rơi xuống nước rồi trở thành hồn ma, bị mắc kẹt trong giếng, không thể rời đi.

“Nếu ngươi bị oan thì hãy tới nha môn hoặc điện Diêm La đi. Ta chỉ là một biểu cô nương sống nhờ ở Tống phủ mà thôi. Sao ta dám đắc tội với Tam biểu ca và Tam biểu tẩu cơ chứ!”

Yến Tuyền thực sự không thể nhẫn nhịn được nữa. Nàng bèn nhẹ nhàng cầu xin Lộ Nhi.

Không phải Yến Tuyền tàn nhẫn mà nàng thực sự bất lực. Mặc dù tất cả mọi người trong Tống phủ đều gọi nàng là biểu ŧıểυ thư và kính trọng nàng nhưng dù nói thế nào đi nữa, Yến Tuyền cũng chẳng phải là thân thích chân chính của Tống gia. Chẳng qua là do mẫu thân của nàng là tỷ muội kết nghĩa với di di của Tống gia, mà bà ấy lại là người tình nghĩa nên mới có thể thu nhận một bé gái mồ côi như nàng.

Chuyện này cực kỳ quan trọng bởi nó liên quan tới thanh danh của Tam biểu tẩu, thể diện của Tam biểu ca, mà quan trọng hơn hết là danh tiếng của phủ Tĩnh Quốc công. Nếu Yến Tuyền cứ cố chấp ra mặt, lỡ làm sai một chuyện gì đó thì sau này, làm sao nàng còn mặt mũi để sống trong Tống gia nữa?

Qua một hồi lâu vẫn không nghe Lộ Nhi trả lời nên Yến Tuyền tưởng rằng nàng ta đã nghe theo lời khuyên của nàng rồi. Thế là Yến Tuyền bèn dè dặt vén một góc chăn để hít thở không khí trong lành. Nhưng nàng còn chưa kịp thở thì khuôn mặt tái nhợt của Lộ Nhi đã đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng rồi.

“Á!” Yến Tuyền bị hành động đột ngột của Lộ Nhi hù dọa nên thét lên một tiếng thất thanh, vội vàng ném lá bùa hộ mệnh đang siết chặt trong tay ra bên ngoài. Lá bùa được gấp thành hình tam giác đi xuyên qua cơ thể Lộ Nhi rồi rơi xuống đất, chẳng hề có ảnh hưởng nào với nàng ta cả.

break
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc