Chuông tập hợp khẩn cấp vang lên, cuộc diễn tập đối kháng bắt đầu, nữ của đội điều tra tham gia đợt diễn tập lần này chỉ có đoàn tăng cường của Cố Lăng Vi, không phải mọi người tài hơn người mà chỉ có mạnh mẽ mới đoạt được cơ hội này mà thôi, đây cũng là truyền thống ở bộ đội, không có gì đáng trách.
Qua đợt huấn luyện lâu như thế, 13 người đoàn tăng cường dù là thể năng hay kĩ năng, khả năng phối hợp với nhau đều đã đạt được mức nhất định, lý thuyết không thôi là chưa đủ, cho nên tham gia diễn tập là điều không thể thiếu, dù sao thực tiễn mới là tiêu chuẩn kiểm nghiệm chuẩn xác nhất.
Lần đầu tiên tham gia một cuộc diễn tập đối kháng quy mô lớn như vậy, đội trưởng Vu và cô lưu cực kì coi trọng, hai người đều hiểu các cô gái phải tranh thủ cơ hội này, lấy thành tích để thể hiện, ở bộ đội trọng nam khinh nữ đã có từ rất lâu, không chỉ ở binh lính mà ngay cả thủ trưởng cũng có thành kiến như thế.
Hơn nữa lần này diễn tập lấy thực chiến làm cơ sở, có thêm sự tham gia của nữ binh, nếu không có được thành tích sáng sủa, có lẽ cũng ảnh hưởng rất lớn đến sự sinh tồn của đội điều tra nữ, dù sao đây cũng chỉ mới là giai đoạn biên chế thực nghiệm, mọi lúc đều có thể bị bỏ đi.
Cho nên đối với lần kiểm tra này của các cô, đội trưởng Vu và cô Lưu bàn bạc, muốn đánh phải nắm chắc chiến thắng, dù sao luyện tập cũng nào cũng sẽ có cơ hội, hằng năm đều diễn tập một vài lần, nhưng lầm diễn tập lớn này không chỉ có quân khu B, thậm chí thủ trưởng quân khu cả nước đều đến xem, cực kì quan trọng.
Bởi vì là lần đầu tiên, tình hình diễn tập quân sự, tin tức chiến đấu, chiến tranh hóa học, phối hợp đánh lén với bộ đội đặc chủng, các loại diễn tập chiến thuật, chiến tranh hiện đại và chiến thuật diễn tập quân sự, không chỉ khảo nghiệm người chỉ huy mà cũng là sự kiểm tra tàn khốc với từng binh sĩ. Đội trưởng Vu và cô Lưu không tham gia, cho nên 13 người đội tăng cường đương nhiên do Cố Lăng Vi lãnh đạo, đoàn 358 được phân ở mặt trận hồng quân công nông, Cố Lăng Vi đưa đội tăng cường trực tiếp đến nhận lệnh, về mặt này, Vương khoác lác ngay từ đầu đã phê bình kín đáo, dù cho Cố Lăng Vi và đội của cô cũng là một đội trong biên chế nhưng mà đội của anh cũng cùng đãi ngộ như thế, mất mặt không chịu được.
Chỉ là khi nhìn thấy tư thế hiên ngang oai hùng của Cố Lăng Vi, Vương khoác lác á khẩu, anh biết, cô bé xinh đẹp này cực kì không dễ chọc, lần trước bị đánh phủ đầu, lần này phải cảnh giác hơn.
Cố Lăng Vi đi vào đoàn bộ, chào theo nghi thức quân đội: "Phân đội tăng cường đội điều tra đặc biệt đội trưởng Cố Lăng Vi đến báo danh".
Chu đội trưởng đã sớm phiền cái tên Vương khoác lác này, cái tên gì mà háo thắng, thôi thì không tính là sai đi, nhưng mà còn tính toán chi li như mẹ già, đúng là làm cho người ta phát phiền mà, giờ nhìn thấy Cố Lăng Vi bước vào, Vương khoác lác lại không hé một tiếng, ông thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ngẩng đầu nhìn cô nhóc này, thầm nghĩ Vu Thiết Dĩnh lần này an tâm để đội mình đi diễn tập, cừ thật, toàn là tinh nhuệ của đội điều tra, đội trưởng Chu gật gật đầu chỉ bàn đồ nói: "Lần này chúng ta giữ khu vực hồng quân công nông, đối thủ là quân xanh tăng thiết giáp, họ phụ trách tấn công".
Vương khoác lác và Cố Lăng Vi đồng thời hít sâu một hơi, diễn tập kiểu gì vậy, thế không phải là bắt nạt người ta quá sao, Vương khoác lác tức giận nói: "Đội trưởng, chúng ta ba đoàn đều là biên chế cả, tại sao bên kia lại được thiết giáp, nếu thắng thì mẹ nó thành quỷ hết rồi".
Đôi trưởng Chu nhíu mày không nói một lời, Uông chính ủy lài tủm tỉm mở miệng: "Vương doanh trưởng à, trong lịch sử các trận nổi danh đều là lấy ít đánh nhiều, lực lượng chênh lệch, vũ khí cũng thua, có thể nói gì bây giờ chứ, như thế mới có thể chứng tỏ thực lực quân ta, dù sao tám năm kháng chiến đảng quốc dân của Nhật Bản trang bị cái gì, quân ta cũng đã thắng đó thôi, không dám đánh, tên nhóc nhà cậu sợ tè ra quần rồi hả?"
Vương khoác lác vừa nghe đã sợ bị làm trò cười cho phụ nữ, nhìn sang Cố Lăng Vi một cái, mặt đỏ bừng lớn tiếng nói: "Ai nói sợ, ông đây liều mình giữ thành, cho nát mấy cái xe tăng kia".
Vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi, hiên ngang lẫm liệt, y như tráng sĩ năm xưa, đội trưởng Chu, Uông chính ủy cùng bật cười, Cố Lăng Vi cũng cười theo, nghĩ thấy mình là người mới, vội thu ý cười lại.
Chu đội trưởng nghiêm túc nói: "Lần này diễn tập Vương Đại Pháo nói đúng, phải lấy lực lượng chênh lệch làm điều kiện đầu tiên, tính toán phần trăm giành thắng lợi, bởi vì bây giờ có rất nhiều nước lớn, quân sự nước ta cũng giống như đội chúng ta ở hồng quân công nông vậy, đối phương có vũ khí tiên tiến, tin tức thông tin mạnh, còn được yểm trợ của bộ đội đặc chủng, dưới tình hình này, nếu công kích chúng ta chúng ta phải chống cự như thế nào, cho dù không giữ được nhưng cũng phải giữ được lực lượng mà dời đi, đây là mục đích chính".
Nói xong ông ngẩng đầu nhìn qua hai người: "Vương Đại Pháo phụ trách canh gác trạm, Cố Lăng Vi mang theo đội tăng cường chờ đợi lệnh, phụ trách việc điều tra".
"Rõ"
Cố Lăng Vi đi ra ngoài, Vương khoác lác chần chừ một lát, chờ Cố Lăng Vi ra khỏi đoàn bộ mới nói: "Báo cáo đội trưởng tôi không phục".
Chu đội trưởng và Uông chính ủy nhìn thoáng qua, Vương Đại Pháo tiếp tục nói: "Canh gác trước kia đều là do Hồng Liên làm, Diệp Bành Đào cũng đã thành thục rồi, cho hắn làm tiếp là được, chúng tôi là lính điều tra, là mũi nhọn, luôn đến vùng xung yếu của địch, hơn nữa cho dù Cố Lăng Vi có làm được cô ta cũng chỉ có mười mấy cô gái biết lắp súng thôi mà, các cô gái đó có bao nhiêu kinh nghiệm như chúng tôi chứ".
Chu đội trưởng bước qua hai bước, nói: "Vương Đại Pháo, đây là mệnh lệnh".
Vương Đại Pháo lập tức lộ ra vẻ bực tức, Uông chính ủy đi qua vỗ vỗ vai anh, nói: "Làm trinh sát dày dặn kinh nghiệm rồi, với mấy cô gái điều tra đây chính là lần đầu tiên, nên để cho họ cơ hội, chúng ta là lính lão làng rồi, phải có phong cách chút, đúng không?"
Uông chính ủy nói nghe rất xuôi tai, hai câu liền khiến cho Vương Đại Pháo hết tức tối, anh vừa ra khỏi đoàn bộ, Chu đội trưởng liền vất mũ xuống: "Mẹ nó, cấp trên muốn thế nào đừng nói là Vương Đại Pháo không hiểu chứ tôi cũng không hiểu, tình hình đã như thế, quân xanh thì đánh trực diện, lại còn hai đoàn một trước một sau, đánh chúng ta đúng là dễ như trở bàn tay, hơn nữa chúng ta ba đoàn, bên kia một đoàn tăng thiết giáp đánh lửa đạn được, mình thì làm sao, tôi nhìn ra được lần này là muốn chỉnh chúng ta, cho xem bọn nó vũ khí mạnh như thế nào, có bản lĩnh thì một chọi một xem, xem bên 358 chúng ta cái gì cũng có..."
Chu đội trưởng tức giận bộc phát, Uông chính ủy nói: "Dù sao chúng ta cũng không phải dùng tay, cũng được cơ động mà, tránh đối kháng trực diện, sau đó cân nhắc đột phá hai cánh, chiến thuật cơ bản là như thế, quân xanh dễ khinh thường, trong vòng hai ngày là có thể chấm dứt cuộc chiến, nếu giờ quân ta thắng, họ không còn mặt mũi nữa đâu, sư trưởng bên kia ông còn không biết sao, kiêu ngạo như thế, phải thắng đẹp ông ta mới bỏ qua".
Nói xong không khỏi cười ha hả: "Huống hồ lần này họ còn có bộ đội đặc chủng phối hợp ngầm, thắng dễ dàng quá".
Nhắc tới đây Chu đội trưởng cũng cười: "Sư trưởng chúng ta cũng có tiêu chuẩn lắm, còn chọn đội đặc công phố hợp tác chiến, rồi lại cho đội nữ điều tra đi nghênh chiến, ai mà chẳng biết, đội nữ điều tra chính là đội đặc công dự bị, cánh cửa này quả nhiều khó khăn, thời khắc mấu chốt nếu bị vây bởi hậu bối của mình, làm sao mà sống nổi, đúng là sắp đặt tuyệt vời, sư trưởng tính toán như thần, tôi cũng lĩnh hội được tinh thần này!haha"
Uông chính ủy nhíu mi: "Đây là mục đích phái Cố Lăng Vi tới".
Chu đội trưởng đồng tình: "Cũng là một nguyên nhân, như không phải là tất cả, nói thật, tôi rất xem trọng cô nhóc Cố Lăng Vi kia, can đảm thận trọng, có thể vượt qua hết các kĩ năng quân sự, chỉ thiếu kinh nghiệm thực chiến mà thôi, cho nên tôi cho cô bé cơ hội này, để có thể rèn luyện". Đột nhiên nhớ tới một chuyện vội hỏi: "Còn nữa, ông xem tên Diệp Bành Đào cho kĩ, vợ hắn diễn tập ở đây có khi lại tới lôi kéo, về tôi phải cấm đoán hắn".
Uông chính ủy không khỏi lắc đầu cười.Đoàn bộ đóng giữ ở một thôi nhỏ trên núi, không lớn, bởi vì đã từng diễn tập trước đây cho nên dân thôn thấy lính tiens vào cũng không ngạc nhiên hỏi làm gì, hết thảy đâu vào đó, chỉ là một vài đứa nhỏ hay đùa ầm ĩ, nhất là mấy thằng nhóc, dù sao nhóc con thấy súng với đánh giặc đều mê như thế.
Đoàn bộ tập trung ở sân phơi, bên cạnh là đoàn nữ điều tra ở tạm thời, Cố Lăng Vi đưa đội tăng cường tìm một chỗ, nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của người khác cũng làm cho mấy cô gái đội tăng cường càng thỏa mãn.
Ngoại trử Cố Lăng Vi và hà Hiểu Vân, đoàn tăng cường đều xuất thân từ nông thôn, vốn quen thuộc với cuộc sống này, nhưng thực ra cũng có nhiều phiền toái, ít nhất giúp đỡ đồng hương làm một ít việc nhà nông cũng không làm khó các cô được, Cố Lăng Vi và Hà Hiểu Vân không biết giúp gì, hai người đành đi quanh thôi tản bộ, cũng là xem xét địa hình.
Đúng lúc Vương khoác lác đưa hai lính mới đến, Cố Lăng Vi và Hà Hiểu Vân vội nghiêm chào, theo đúng nghi thức chuẩn quân đội, hai lính mới phía sau ngây người một lúc, tròng mắt sáng rõ nhìn thấy quân hàm của hai người Cố Lăng Vi mới vội vàng nghiêm chào.Mãi đến khi nhìn ảnh hai người biết mất chỗ góc khuất , hai tên lính mới hồi phục tinh thần, Vương Đại Pháo xách cổ áo hai tên, đạp mỗi người một phát: "Nhìn cái gì, đi canh gác cho ông, nếu chậm trễ xem thu thập các ngươi thế nào".
Hai người lơ đễnh, vỗ vỗ quần áo, cợt nhả nhìn lại: "Doanh trưởng à, hai cô gái đó là đội trưởng đội điều tra sao, xinh quá".
Vương Đại Pháo khinh miệt nhìn hai người vài lần: "Hai ngươi thấy mặt người ta xinh, cái gì mà đội trưởng đội điều tra, là phân đội điều tra đặc biệt thôi, hai ngươi mà còn như thế ta hạ cấp".
Hai người vừa nghe vội thấp người, chưa từng thấy qua, lúc trước nghe mấy tên tân binh nói qua về biên chế đặc thù này sau đến đoàn trinh sát mới biết, phân đội điều tra này thanh danh đã nổi như cồn, hơn nữa người kia gọi là Cố Lăng Vi, nghe nói không chỉ xinh mà còn là một người lính rất cừ, ngay cả doanh trưởng của họ cũng bị chấn kinh mà, hơn nữa đoàn 358 đều biết, Cố Lăng Vi là chị dâu của Hồng Liên, là vợ đã đóng thuyền của Diệp liên đoàn trưởng, do đó, mấy tên trong Hồng Liên lúc nào cũng khoe khoang, mẹ nó khoe khoang rất thối.
Hai người cũng không tin là xinh lắm đâu, ở quân đội heo mẹ cũng thành Điêu Thuyền, nhưng giờ nhìn được đúng là hoàn hảo hơn cả mấy nữ văn công, không khỏi thèm thuồng, một trái một phải nói: "hắc hắc doanh trưởng à, vừa rồi chính là Cố Lăng Vi nổi tiếng đó phả không?"
Vương Đại Pháo liếc mắt một cái: "Bên trái.Hai người các ngươi đừng đó động lòng, nếu để Diệp Bành Đào mà biết hai người chịu không nổi đâu, hắn nổi danh ghen dữ lắm, cực kì dấm chua".
Hai người lính bĩu môi: "Tôi chỉ nhìn thôi mà, cũng chẳng bõ gì, tôi cũng tự biết năng lực mình không đủ".
"Biết là tốt rồi".
Vương khoác lác thân thiết nói: "Muốn con gái thì phải chọn người dịu dàng, chọn Cố Lăng Vi chính là đi chịu tội đó".
Xa xa trên đường núi vang tiếng xe ô tô, Vương Đại Pháo nhìn kinh viễn vọng, chỉnh đến vùng dốc thoải, mới nhẹ nhàng thở ra, nhìn qua hai tên lính đang cười khẩn trương nói: "Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Hồng Liên tới rồi" .
Diệp Bành Đào dẫn lính của mình vào thôn, hỏi hai người lính phía trước, phó doanh vội dừng việc dẫn anh vào đoàn bộ đang đóng trong sân, Trương Lệ Hồng đang giúp mọi người dọn dẹp, thấy Diệp Bành Đào vui vẻ chạy tới định chọc hắn vài câu, vừa thấy phía sau là Uông chính ủy vội vàng nghiêm người xoay nhanh như chớp.Diệp Bành Đào còn chưa kịp hỏi vợ mình đâu đã nghe tiếng Uông chính ủy phía sau: "Diệp liên đoàn trưởng, hình như cậu đi nhầm nơi, đoàn bộ không phải ở đây đâu".
Thân thể Diệp Bành Đào cứng đờ, cười ha hả xoay người giả vờ nói: “Đúng vậy chính ủy, tôi đi nhầm, thảo nào nhìn thấy quân của vợ ở đây, hóa ra là nhầm".
Sau đó đi theo Uông chính ủy về đoàn bộ, Chu đội trưởng vừa thấy hình ảnh này đã hiểu được, hừ một tiếng: "Diệp Bành Đào, cậu là Tây Môn Khánh hả, sao toàn tới nơi của đàn bà thế, đây là vấn đề tác phong, về viết kiểm điểm nộp lên, phải nhớ kĩ biết không?"
Diệp Bành Đào bất mãn nói thầm: "Tìm vợ mình thì có gì mà tác phong, còn viết kiểm điểm..."Chu đội trưởng nghe được, làm oai: "Diệp Bành Đào, cậu không biết giờ là đang diễn tập thực chiến sao, trên chiến trường vợ chồng thật cũng không được tình chàng ý thiếp, huống chi báo cáo kết hôn của cậu còn chưa có đâu".
Nhắc tới đây Diệp Bành Đào sực nhớ, Vi Vi chưa đồng ý kết hôn, báo cáo này đúng là còn rất xa, bực bội ra ngoài.
Chu đội trưởng và Uông chính ủy nhìn một cái, khẽ bật cười, quả nhiên vỏ quýt dày có móng tay nhọn, tên Diệp Bành Đào kiêu ngạo gặp phải Cố Lăng Vi thì không làm gì được.