Giá Như Chưa Quen Nhau Trước Khi Gả

Chương 21

Trước Sau

break
Dưới gối Tiên đế chỉ còn lại một hoàng tử kế vị, không có công chúa nào được phong, điều đó cũng đồng nghĩa — Chiêu Dương Quận chúa chính là nữ tử có thân phận cao quý nhất trong tất cả quý nữ thế gia hiện nay.

Chính vì hiểu rõ địa vị của nàng, Khương Tự Cấm mới càng thêm nghi hoặc về tấm thiệp mời này.

Bữa tiệc được tổ chức sau ba ngày, lấy danh nghĩa là yến ngắm hoa.

Khương Tự Cấm cố đè nén nghi ngờ trong lòng. Chu Du Kỳ không có ở phủ, nàng đành sai Phụng Duyên ra ngoài dò la thử. Cuối cùng cũng nắm được đôi chút tin tức.

Thì ra Quận chúa chỉ là nổi hứng nhất thời, thêm việc kỳ thi khoa cử vừa kết thúc, nàng đặc biệt hứng thú với vị Trạng nguyên lang và Thám hoa lang lần này. Nghe nói Thám hoa lang đã có thê tử, Quận chúa liền sai người gửi thiệp mời cho cả nàng ấy.

Phụng Duyên nhỏ giọng nói:

“Phủ Trạng nguyên cũng nhận được thiệp mời ạ.”

Nghe đến đây, Khương Tự Cấm mới nhẹ nhàng thở ra. Nhưng khi cúi đầu nhìn lại tấm thiệp mời trong tay, trong lòng nàng vẫn không khỏi dâng lên chút lo lắng.

Không phải nàng chưa từng dự yến tiệc, nhưng người có chức quan lớn nhất nàng từng gặp qua cũng chỉ là Tri phủ Cù Châu. Còn Quận chúa… là bậc quý nhân mà nàng chưa từng có cơ hội đối diện. Nàng sợ lỡ lời hay vô tình thất lễ sẽ đắc tội với người.

Khương Tự Cấm khẽ cắn môi, giữa hàng mày thanh tú nhuốm đôi phần u sầu:

“An Linh, ngươi chuẩn bị giúp ta y phục để ba ngày nữa đến phủ Quận chúa.”

Lần này nhất định phải chuẩn bị thật chu đáo. Dù sao cũng là vào phủ Quận chúa, nếu ăn mặc quá đơn giản, chẳng khác nào thất lễ. Nhưng cũng không thể phục sức quá phô trương, nếu lỡ vượt mặt Quận chúa, lại thành ra gây họa. Huống hồ hiện giờ Chu Du Kỳ là người có chức trong triều, nàng càng không thể vượt quá khuôn phép.


An Linh dè dặt góp ý:

“Hay là cô nương hỏi thử cô gia đi? Dù sao người cũng ở kinh thành lâu rồi, chắc cũng có thể cho cô nương vài lời khuyên hữu ích.”

Nhắc đến Chu Du Kỳ, Khương Tự Cấm không khỏi nghiêng mặt, nét mặt lộ rõ vài phần bực dọc.

Triều Đại Chu phân biệt giữa tiểu triều và đại triều. Quan viên từ lục phẩm trở lên phải vào triều mỗi ba ngày một lần, gọi là tiểu lâm triều. Còn quan viên từ lục phẩm trở xuống chỉ cần tham gia vào mùng Một và Rằm hàng tháng, đó gọi là đại lâm triều. Chu Du Kỳ chỉ là thất phẩm, thuộc diện tham gia đại lâm triều.

Ngoài ra, quan viên còn có một ngày nghỉ mỗi bảy ngày để tắm gội, nghỉ ngơi.

Vậy mà nhìn lại Chu Du Kỳ, trừ ngày thứ hai sau khi nàng đến kinh thành có đưa nàng ra ngoài dạo một vòng, thì nửa tháng trở lại đây, hắn chẳng thấy nghỉ ngày nào, sáng đi sớm, tối về muộn, trong phủ không hề có lấy bóng dáng.

Trong lòng Khương Tự Cấm không phải không có chút oán trách, nhưng hắn lại luôn có lý do rất chính đáng. Nàng cũng chẳng thể vì thế mà trách cứ hắn làm chậm trễ tiền đồ, chỉ đành giấu hết nỗi tủi thân vào lòng.

Một lúc lâu sau, Khương Tự Cấm khẽ thở dài, như muốn trút hết nỗi buồn theo hơi thở ấy. Giọng nàng bình thản, không nghe ra cảm xúc gì:

“Hắn bận đến thế, chắc chẳng còn thời gian để lo cho ta đâu.”

An Linh lập tức im lặng.

Trước kia ở Cù Châu, thiệp mời đến phủ nàng gần như không dứt. Mỗi lần như vậy, cô gia đều là người tự tay lên kế hoạch giúp cô nương, rất ít khi vắng mặt. Vậy mà từ khi đến kinh thành, mọi thứ đều thay đổi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc