Chương 396 : Mẫu nam nhân Hoa Hồng thích !
Edit : Oanh Love
Quả nhiên, Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi đáp ứng, khóe miệng cười cười, "Kỳ thật,
cũng không còn cái gì sau đó, chính là, nghĩ hỏi nhóc mấy vấn đề! ?"
Xem a, người Mặc gia, tuyệt đối vô sự không tìm ngươi!
Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần, nhíu mày lại nhìn cậu hỏi, "Vấn đề gì! ?"
Lúc này, Mặc Thiếu Quần nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định nhìn Hi Hi hỏi, "Cái kia, cô gái bên nhóc đó, cô ta có người trong lòng chưa! ?" Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi hỏi.
"Cô gái đi theo tôi! ?" Hi Hi nhíu mi, nhìn về phía Mặc Thiếu Quần, thời điểm cậu hỏi ra những lời này, kỳ thật, Hi Hi đã muốn hiểu được có ý tứ gì .
Nguyên lai, Mặc Thiếu Quần đối Hoa Hồng động tâm tư.
Nếu Hoa Hồng biết chuyện này, chỉ sợ sẽ đem hắn phế ngay lặp tức!
Lúc này, Hi Hi trưng ra biểu tình khó hiểu, "Cô gái nào! ?"
Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi, nhíu mày, hắn nói còn chưa đủ rõ ràng sao?
Trừ bỏ Hoa Hồng còn có ai?
Hắn có điểm hoài nghi, Hi Hi chính là đang cố ý !
Nhưng , hắn có thể có biện pháp gì, chỉ đành phải nhìn Hi Hi, đè thấp thanh âm, "Chính là Hoa Hồng. . . . . ."
Nghe được Mặc Thiếu Quần nói ra tên của Hoa Hồng, Hi Hi mới gật đầu, làm ra vẻ mặt giống như bừng tỉnh đại ngộ.
Hi Hi lặp tức hỏi, "Thúc muốn hỏi chính là chuyện này! ?" Ánh mắt của bé thẳng tắp nhìn về hướng Mặc Thiếu Quần.
Một câu khiến Mặc Thiếu Quần bị chặn gắt gao .
Hắn hỏi cái này có để làm gì! ?
Nhưng Mặc Thiếu Quần cũng không phải không biết xấu hổ mà nói thẳng, dù sao Hi Hi cũng không phải rất quen thuộc, trừ bỏ một chút vi diệu quan hệ huyết thống, trước đó hai người chính là kẻ thù, cho nên, Mặc Thiếu Quần cũng không có nói thẳng.
"Không có gì, chỉ đơn giản hỏi một chút mà thôi. . . . . ." Nói xong, Mặc Thiếu Quần ánh mắt chuyển sang nhìn về hướng khác, trên mặt còn có một chút ngượng ngùng.
Nhìn biểu tình của Mặc Thiếu Quần, Hi Hi dám cá, trăm phần trăm hắn động tâm tư đối với Hoa Hồng rồi, chẳng qua, hắn ngượng ngùng không chịu thừa nhận!
Nghe Mặc Thiếu Quần nói, Hi Hi chỉ thản nhiên lên tiếng, "Nga!"
Mặc Thiếu Quần chờ lời nói kế tiếp của Hi Hi, nhưng Hi Hi trừ bỏ một câu nga, cũng không còn có nói gì khác, lúc này, Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi, "Nói a!"
"Nói cái gì! ?" Hi Hi hỏi.
Mặc Thiếu Quần, ". . . . . ."
Nhìn Mặc Thiếu Quần xem ánh mắt của mình, Hi Hi toàn bộ làm như không thấy được.
"Cô ta, có bạn trai hay chưa! ?" Mặc Thiếu Quần kiên nhẫn lại hỏi một câu.
Hi Hi ngẫm nghĩ, chu miệng, "Tôi tại sao phải nói cho thúc biết! ?"
"Nhóc ——" Mặc Thiếu Quần vừa tức giận, nhưng lại nghĩ tới mới vừa rồi chính miệng cậu đã nói muốn cùng người ta thân thiện hữu hảo, hơn nữa, nếu muốn biết tin tức về Hoa Hồng, cậu phải hỏi Hi Hi, cho nên, Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi, tay hết siết chặt lại buông ra.
Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần, "Thế nào! ?"
Vì thế, Mặc Thiếu Quần mặc dù tức giận nhưng không dám phát tác .
"Nói cho tôi biết được không ?" Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi hỏi, lời lẽ dịu nhẹ .
"Tôi tại sao phải nói cho thúc biết! ?" Hi Hi hỏi, "Tôi nhớ rõ, quan hệ của chúng ta cũng không khá lắm!"
Mặc Thiếu Quần, ". . . . . ."
Ngụ ý, tôi vì sao lại phải nói?
Mặc Thiếu Quần phát hiện, tính cách Hi Hi cùng với Mặc Thiếu thiên quả thực giống nhau như đúc!
Đều thuộc dạng người hám lợi.
"Vậy nhóc muốn thế nào! ?" Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi hỏi.
Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần cười, "Tôi nhớ, dường như thúc đang nắm trong tay 15% cổ phần của tập đoàn MK. . . . . ." Hi Hi nói.
Nhắc tới đây, Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi, sắc mặt run rẩy một chút.
Này tuyệt đối cùng Mặc Thiếu Thiên chung một cái đức hạnh!
Quá phúc hắc!
"Không được!" Mặc Thiếu Quần một lời cự tuyệt.
Nếu không có 15% cổ phần trong công ty, nếu ngày đó cậu bị Mặc Thiếu thiên đá đi, cậu sẽ không còn chổ nào để đi.
Nghe Mặc Thiếu Quần cự tuyệt, Hi Hi nhíu mày, "Vậy quên đi. . . . . ." Nói xong, Hi Hi tỏ vẻ muốn đi.
Nhìn dáng vẻ Hi Hi có ý muốn ly khai, Mặc Thiếu Quần luống cuống!
Nhưng cậu cũng không có biện pháp!
"Chờ một chút!" Ở Hi Hi đi được vài bước, cuối cùng Mặc Thiếu Quần đã mở miệng.
Hi Hi đứng ở nơi đó, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Quần, "Làm sao? Còn có chuyện gì! ?"
Mặc Thiếu Quần suy nghĩ một chút, liền hung hăng nói, "Tôi cho nhóc 5% !"
Nói đến đây, Hi Hi khóe miệng gợi lên một chút ý cười, "Thế này mới ngoan. . . . ."
Cũng không phải bé coi trọng kia 5% cổ phần công ty kia, Hi Hi chỉ muốn giáo huấn Mặc Thiếu Quần một chút.
Cho hắn biết, trên thế giới này không có bữa cơm nào miễn phí.
Hơn nữa, làm người cũng không cần quá kiêu ngạo.
Bởi vì kiêu ngạo cũng cần phải có bản lĩnh, giống Mặc Thiếu Quần vậy một chuyện cũng không thành, cả ngày ngày chỉ biết ăn chơi trác tán, nếu có thể thu liễm một chút dĩ nhiên rất tốt!
"Hiện tại, nhóc có thể nói cho tôi biết được rồi chứ?" Mặc Thiếu Quần nói.
Hi Hi suy nghĩ, nhìn Mặc Thiếu Quần, "Không có!"
"Không có? Cô ấy không có bạn trai! ?" Mặc Thiếu Quần hỏi, ngôn ngữ có chút kích động, đôi tròng mắt kia đều đã tràn ngập ánh sáng.
Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Quần, Hi Hi bỗng nhiên cảm thấy, Mặc Thiếu Quần hẳn không phải là nghiêm túc đi!
Nếu như là thật, Hi Hi cảm thấy, cuộc sống tiếp theo của Mặc Thiếu Quần tuyệt đối chính là địa ngục.
Bởi vì Hi Hi rất chướng mắt Mặc Thiếu Quần!
Hoa Hồng là loại người nào, Hi Hi dĩ nhiên rất rõ ràng.
Nhưng nếu Mặc Thiếu Quần thật sự yêu thích Hoa Hồng , hậu quả nhất định thực bi kịch!
Hẳn sẽ không, hẳn sẽ không như thế!
Hi Hi nghĩ như vậy, Mặc Thiếu Quần cả ngày không có việc gì làm, nhìn thấy mỹ nữ liền thích, sau khi nhìn thấy mỹ nữ càng ưa thích, hẳn sẽ không động tâm thật sự, trong lòng Hi Hi thầm nghĩ kết quả chắc là như vậy!
Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần, gật gật đầu, "Ừ, không có!"
"Như vậy, nhóc có biết cô ấy thích cái gì không?" Mặc Thiếu Quần hỏi.
"Thúc muốn truy cô ấy! ?" Hi Hi hỏi lại.
Mặc Thiếu Quần, ". . . . . ."
"Tôi chỉ muốn biết, cô ấy thích cái gì mà thôi!" Mặc Thiếu Quần nói, chết sống không thừa nhận chuyện mình thích Hoa Hồng.
Hi Hi biết, Mặc Thiếu Quần không biết mở miệng như thế nào, hoặc là, sợ chính mình giễu cợt hắn.
Hi Hi nghĩ một chút, phòng ngừa chu đáo, sợ Mặc Thiếu Quần làm thật, Hi Hi nói, "Cô ấy thích gì đó này nọ nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít!"
"Tỷ như đâu! ?"
"Kỳ thật đối với này nọ, tôi không hiểu rõ lắm, nhưng mà tôi lại biết, cô ấy thích nam nhân có bộ dáng ra sao!" Hi Hi nói.
Mới nghe được những lời này, con ngươi Mặc Thiếu Quần bổng lóe sáng.
Chính là trong lòng cậu a!
Cậu rất muốn biết, Hoa Hồng thích bộ dáng nam nhân ra sao!
Lúc này, Hi Hi nghĩ nghĩ mở miệng, "Cô ấy thích nam nhân cao lớn uy mãnh, thành thục ổn trọng, nhất định phải có thực lực, có năng lực lãnh đạo, khí thế, tốt nhất, còn có thể trấn được cô ấy nữa!" Hi Hi nói.
Cao lớn uy mãnh?
Thành thục ổn trọng?
Nhất định phải có thực lực?
Còn có năng lực lãnh đạo?
Nghe lời Hi Hi nói xong, Mặc Thiếu Quần ngây ngẩn cả người.
Cao lớn, cậu còn có thể, uy mãnh, cậu lại không được , so sánh dáng người, cậu cũng xem như thuộc loại có ngoại hình hơi gầy một chút.
Thành thục ổn trọng, Mặc Thiếu Quần đều cảm thấy chính mình thực tùy tâm sở dục, về phần nếu muốn ổn trọng, cậu có thể thay đổi .
Nhưng về phần có thực lực, việc này đối Mặc Thiếu Quần mà nói, chính là nan đề .
Về phương diện kinh thương, cậu không có kinh nghiệm.
Tuy rằng thỉnh thoảng cùng Mặc Thiếu Thiên tranh đoạt MK, nhưng cậu căn bản không thích, cũng bởi vì tức giận đối với Mặc Thiếu Thiên, một phần cũng vì Cung Ái Lâm cho nên cậu mới có nhiều lần tranh cải về việc ở công ty.
Về phần năng lực lãnh đạo, chơi bóng rỗ có được tính là có năng lực không?
Thời điểm chơi bóng rỗ, cậu chính là bá vương!
Mặc Thiếu Quần thực nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.
Vì sao, cậu luôn cảm giác Hi Hi nói người này, có phần giống Mặc Thiếu Thiên đây ! ?
Bất quá những lời này, Mặc Thiếu Quần nhưng không có mở miệng nói ra.
Lúc này, Hi Hi nhìn thấy bộ dáng thật sự tự hỏi của Mặc Thiếu Quần, lại mở miệng , "Cô ấy không thích nhất chính là loại người cà lơ phất phơ, không chịu làm việc đàng hoàng, những dạng người không nên thân, càng thêm phiền chán những cậu ấm chỉ biết ăn chơi!" Hi Hi nói.
Rõ ràng chính là nói cho Mặc Thiếu Quần, cậu căn bản không phù hợp, Hoa Hồng không thích cậu!
Nhưng theo nhận thức của Mặc Thiếu Quần, tuy cậu có hơi chơi bời lêu lổng một chút, đó là bởi vì Mặc Thiếu Thiên không chịu cho cậu cơ hội làm việc, cậu tuyệt không cảm thấy chính mình nhất sự không thành.
Huống chi, cho dù không làm việc, tiền của cậu cũng có thể nuôi sống Hoa Hồng cả đời!
Nếu để cho Hi Hi biết ý tưởng hiện tại trong đầu Mặc Thiếu Quần, nhất định bé sẽ mắng cậu đúng là ngu xuẩn !
"Hiện tại, hiểu chưa?" Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần hỏi.
Mặc Thiếu Quần gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết!
Hi Hi cũng gật gật đầu, hi vọng Mặc Thiếu Quần biết khó mà lui.
Hoa Hồng thuộc dạng người như vậy, căn bản không thích hợp cậu, cậu thích hợp hơn với một cô gái đơn thuần, sau đó thuận theo cậu, hai người cùng một chỗ sống với nhau.
Hi Hi vẫn cảm thấy, Mặc Thiếu Quần như vậy sẽ thật hạnh phúc .
Mặc dù Mặc Thiếu Quần, cà lơ phất phơ, không làm chịu việc đàng hoàng, nhưng cuộc sống của cậu, cũng là sống tối tự do tự tại, vô câu vô thúc, ăn uống không lo .
Mặc kệ tình huống nào, cậu cũng sẽ không lo về vấn đề tiền bạc, bởi vì tài sản Mặc gia, thật sự có thể dưỡng đến đời con đời cháu của cậu!
"Được rồi, nếu không có chuyện gì nữa, tôi đi ra ngoài trước!" Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Quần đứng ở nơi đó, như nghĩ tới cái gì gật đầu, tựa hồ còn tại lo lắng điều gì.
Cậu không biết phải dùng cách nào mới có thể trở thành bạn trai của Hoa Hồng!
Nhìn dáng vẻ tự hỏi của Mặc Thiếu Quần, Hi Hi chỉ biết thở dài, sau đó nhìn cậu nói mấy lời thấm thía, "Nhị thúc, tuy rằng tôi thật sự không thích thúc, nhưng tôi nói cho thúc biết một chuyện, Hoa Hồng cũng không phải là món ăn của thúc, tự giải quyết cho tốt!" Hi Hi sau khi nói xong cũng bước nhanh đi ra ngoài.
Hiện tại, bé thực lo lắng sau khi Hoa Hồng biết chuyện này, sẽ xảy ra tình huống nào, có thể trực tiếp phế đi Mặc Thiếu Quần hay không.
Hi Hi thật sự thực lo lắng, loại tình huống này, bé cũng không dám tưởng!
Lúc này, Mặc Thiếu Quần đứng ở nơi đó, nhìn theo bóng lưng của Hi Hi, chân mày mơ hồ nhíu lên.
Mặc kệ Hi Hi nói cái gì, đều không thể ngăn cản việc cậu thích Hoa Hồng!
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Hoa Hồng ngồi ở trong phòng khách uống chè, nhìn thấy Hi Hi đi ra, Hoa Hồng nhíu mày, "Anh ta lén lút tìm cậu làm gì! ?" Hoa Hồng hỏi.
Hoa Hồng vừa hỏi, Hi Hi sửng sốt, muốn cùng Hoa Hồng nói thật sao?
Nghĩ nghĩ, vì tránh cho chuyện tình đẫm máu xuất hiện, bé tốt nhất không nên nói!
Hi vọng Mặc Thiếu Quần có thể nghĩ thông suốt, biết khó mà lui, chuyện này liền như vậy quên đi!
Nếu cậu ta không nghĩ thông suốt, vậy khiến cho chính cậu ta tự mình đi chịu chết đi!
Hi Hi ngẫm nghĩ, sau đó mỉm cười, "Động kinh !"
Nghe Hi Hi nói, Hoa Hồng khẽ cười, không lại hỏi nữa, đối với cái vị nhị thiếu gia nhà họ Mặc, Hoa Hồng không có bao nhiêu hứng thú.
Bất quá, nhìn dáng vẻ Hoa Hồng , Hi Hi suy nghĩ, vẫn là quyết định hỏi một chút, "Hoa Hồng. . . . . ."
"Ừ! ?"
"Hỏi tỷ một vấn đề!" Hi Hi nói.
"Vấn đề gì! ?" Hoa Hồng hỏi.
"Nếu, nếu. . . . . . Có người thích tỷ, tỷ sẽ như thế nào ! ?" Hi Hi nhìn cô dò hỏi, mở to con ngươi, một bộ dáng vẻ tò mò của trẻ em.
Nghe thế, Hoa Hồng nhíu mày, "Thích đó ai đó là việc của người ta, tôi có thể thế nào! ?"
"Chính là như vậy! ?" Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng gật gật đầu, "Kia đương nhiên, có người thích, đó là chứng minh rõ ràng nhất đối với sức quyến rũ của mình!"
Nghe Hoa Hồng nói những lời này, Hi Hi mới thoáng yên tâm, chắc có lẽ do bé suy nghĩ quá nhiều thôi!
"Nếu người đó chủ động thổ lộ với tỷ, cũng không thành vấn đề, đúng không! ?" Hi Hi hỏi.
Nói đến đây, Hoa Hồng nghiêm túc nhíu mày, "Vậy phải xem đối tượng là người nào mới được!"
"Nếu như là một nam nhân vĩ đại giống như Hách Tôn, như vậy rất tốt, nếu cùng. . . . . ." Hoa Hồng ngẫm nghĩ, rốt cục ở trong đầu của mình tìm được một người thích hợp đưa ra ví dụ, "Nếu như người đó là Mặc Thiếu Quần, phỏng chừng, tôi sẽ nhịn không được phế đi cậu ta!"
Hi Hi, ". . . . . ."
Một khắc kia, Hi Hi chết đứng tại chỗ.
Bé chỉ biết, Hoa Hồng thích một nam nhân có năng lực như Hách Tôn, mà không phải Mặc Thiếu Quần ăn chơi lêu lỗng.
Căn bản không phải cùng một cấp bậc .
Vừa rồi, bé có phải cao hứng quá sớm hay không! ?
Nghe được ý nghĩ trong lời nói của Hoa Hồng, Hi Hi thật sâu sắc vì Mặc Thiếu Quần lo lắng.
Nghĩ đến bộ dáng cậu ta thổ lộ cùng Hoa Hồng, sau đó bị Hoa Hồng phế bỏ, Hi Hi cảm thấy, mình không phải hẳn là càng thẳng thắn thành khẩn cùng Mặc Thiếu Quần một chút! ?
Nhìn Hi Hi thả hồn ở nơi nào, Hoa Hồng nhíu mày, nhìn bé, "Cậulàm sao vậy! ?"
"A? Không có gì, không có gì. . . . . ." Hi Hi lắc đầu liên tục nói.
Tuyệt đối không thể đem chuyện Mặc Thiếu Quần thích Hoa Hồng nói ra!
Bằng không, Hoa Hồng thật sự có khả năng sẽ làm như vậy!
Hoa Hồng nhìn Hi Hi, nhíu mày, chợt nhớ tới cái gì, nheo lại con ngươi để sát vào ai Hi Hi nói nhỏ, "Cậu đột nhiên hỏi đến vấn đề này làm gì! ?" Hi Hi hỏi.
"A? Không có gì, tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi!" Hi Hi trả lời rất có lệ.
Hoa Hồng nhìn bé, trực giác nói cho cô biết, Hi Hi nhất định phải có nguyên nhân mới hỏi như vậy .
Nghĩ đến cái gì, Hoa Hồng bỗng nhiên cười, "Bảo bối, chẳng lẽ cậu muốn thổ lộ cùng với tôi! ?"
Mới nghe Hoa Hồng đoán già đoán non, thiếu chút Hi Hi đã nôn.
Hi Hi nhìn Hoa Hồng, "Tỷ nói cái gì! ?"
"Chẳng lẽ không đúng sao? Bằng không cậu hỏi cái này để làm gì! ?" Hoa Hồng nhìn Hi Hi hỏi.
"Tôi. . . . . . Chính là tùy tiện hỏi hỏi mà thôi!" Hi Hi nói, cho dù bé không thích Mặc Thiếu Quần, nhưng cũng không thể đem Mặc Thiếu Quần ra bán đứng a!
Bán đứng là chuyện nhỏ, huyết tinh lại là chuyện lớn nga!
Nhìn dáng vẻ Hi Hi lúc này, Hoa Hồng nhếch môi cười, "Ok, không phải là tốt rồi, nếu như là thật. . . . . ." Hoa Hồng nhìn Hi Hi, lưu lại một nụ cười ý vị thâm trường.
Hi Hi nhìn Hoa Hồng, 囧!
Không nghĩ tới bị Hoa Hồng hiểu lầm thành chính mình!
Bất quá, Mặc Thiếu Quần hẳn sẽ rất nhanh hành động đi!
Nghĩ đến đây, Hi Hi chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, thời điểm Mặc Thiếu Quần thổ lộ, trăm ngàn đừng xảy ra chuyện đổ máu!
Lúc Hi Hi đang suy nghĩ, bỗng nhiên cửa truyền đến thanh âm. . . . . .
"Hi Hi ca ca. . . . . ."