Tần Tinh Tinh mất hồn đi vào khách sạn biển Tề Hoàng, cô không có trực tiếp đi thang máy lên lầu, mà là đi tới khu sofa tiếp khách của đại sảnh rồi ngồi xuống. Không ngờ, cô còn chưa nghe được Sở Cách Phi đưa ra yêu cầu, ngược lại trước nhận được quả bom mẹ ném tới. Sớm hồi tưởng lại đối thoại cùng mẹ ở quán cà phê, cho đến bây giờ cô cảm giác mình đang nằm mơ.
Tiểu Tinh, mẹ quyết định ly hôn với cha con.
Cô trợn mắt một, điều này sao có thể? Mẹ, ngày cá tháng tư qua hơn mấy tháng rồi.
Gần đây mẹ lại bắt đầu nằm mơ, mơ cuộc sống khi không có cha con sẽ như thế nào, mẹ nghĩ hẳn là đáng để mong chờ, có lẽ mẹ sẽ gặp được một đoạn tình yêu mới, nhớ lại hương vị ngọt ngào.
Mẹ đang nói đùa sao. Cô vẫn khó mà tin tưởng, mặc dù cô từng có suy nghĩ này vô số lần, nhưng mà giống như cậu trẻ chăn cừu, sói đến, sói đến, kêu nhiều lần, người chăn cừu cũng không quan tâm nữa, mà cô cũng tự thôi miên mình thời gian dài, hoàn toàn mất đi tính cảnh giác với chuyện này.
Mỗi lần nhìn thấy con và Sở Cách Phi ngọt ngọt ngào ngào đấu võ mồm, thỉnh thoảng hai người lại liếc mắt đưa tình, mẹ thật hâm mộ, ngẫm lại chính mình thật sự là ngốc chết đi được, tại sao phải trông coi cha con cho đến chết? Không có cha con, tương lai của mẹ sẽ mở rộng thêm, hẳn là đến lúc buông tay rồi.
Hồi lâu, cô một câu cũng nói không nên lời, cô biết đây là quyết định sau khi mẹ cẩn thận cân nhắc, nói cách khác, hôn nhân của cha mẹ thật sự đi tới đáy rồi.
Tiểu Tinh, thật xin lỗi! Ngẩn ra một hồi, cô không hiểu nhìn mẹ, câu thật xin lỗi này là có ý gì?
Mẹ và cha con vẫn hi vọng cho con một gia đình hoàn chỉnh, cho dù ngôi nhà này có bao nhiêu vấn đề, chúng ta luôn luôn cố gắng duy trì nó, nhưng mà bây giờ mẹ mệt mỏi, không muốn bảo vệ ngôi nhà đã sớm tan nát trống rỗng này nữa rồi.
Mẹ là bởi vì con, mới vẫn không ly hôn với cha sao? Eri diễn đàn l455ee quý đôn
Chỉ là một phần nguyên nhân, một phần khác là bởi vì trong lòng quyến luyến, lại không có dũng khí đi ra ngoài. Từ xưa tới nay, trọng tâm của mẹ đều ở trên người cha con và con, có lúc không khỏi lo lắng, sau khi rời khỏi ngôi nhà này, cái gì mẹ cũng không có, là con và Sở Cách Phi khiến cho mẹ nhìn thấy bầu trời vốn rất rộng lớn, mẹ muốn đi ra ngoài, cố gắng sống vì mình.
Mặc dù từ nhỏ đã sinh trưởng trong ngôi nhà sớm tan nát, thế nhưng giờ phút này cô mới chính thức nghe thấy âm thanh bể tan nát, đối với mẹ mà nói đây là chuyện tốt, cô lại không có biện pháp ngăn cản cảm giác mất mát đang dời núi lấp biển.
Lúc này cô bỗng nhiên hiểu rõ, thì ra cô khát vọng có được ngôi nhà hoàn chỉnh đến như vậy, mặc dù ngôi nhà đó đã tan nát, đến dũng khí nhắc tới trước mặt người ngoài cũng không có, nhưng so với gia đình đơn thân, đó là một ngôi nhà đáng giá hâm mộ, nhưng hôm nay ngôi nhà này sẽ không còn nữa.
Rời khỏi quán cà phê, cô không về nhà, mờ mịt rối loạn lắc lư ở trên đường, đi tới đi lui, cô liền vẫy xe taxi đi tới khách sạn biển Tề Hoàng. Tại sao tới nơi này? Cô cũng không rõ lắm, chỉ hi vọng vào lúc này Sở Cách Phi có thể ở bên cạnh, cho dù không nói một câu, anh cũng có thể làm cho cô ấm áp và có thêm sức mạnh.
Sở Cách Phi trở về chưa? Cô nên đi lên lầu chờ anh hay không?
Lại nói thật khéo, đúng lúc hôm nay Sở Cách Phi có chuyện, nói là có hẹn với một vị học trưởng dạy học ở đại học, bằng không, cô cũng không cần đặc biệt chạy tới nơi này.
Mười giờ rưỡi, anh nói bọn họ hẹn ở phòng ăn khách sạn, bữa tiệc chắc hẳn đã kết thúc, cô vẫn nên lên lầu chờ anh thì tốt hơn.
Cô vừa mới đứng lên, liền nhìn thấy Sở Cách Phi và một cô gái chừng hai mươi từ trong thang máy đi ra, giống như tình cảnh mỗi một lần cô bắt gặp cha và phụ nữ thuê phòng, lập tức, cô chỉ nghĩ đến xoay người quay lưng về phía bọn họ.
Yếu đuối ngồi trở lại trên ghế sofa, cô có thể cảm giác được tứ chi đang nhanh chóng lạnh đi, cơ thể run thật là kịch liệt.
Cô khó mà tin được,