Năm 1977, khu tập thể nhà máy cơ khí Hồng Quang, Thành Đô.
Giang Mạt Ly nằm ngửa trên giường, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào bức tranh chân dung của một minh tinh trên tường mà ngẩn người.
Theo kế hoạch, lúc này cô đáng lẽ phải đang nằm trên bãi biển Maldives*, tắm nắng, cảm nhận cảnh biển đẹp như thiên đường, chứ không phải nằm trên chiếc giường sắt gỉ sét này mà suy nghĩ về cuộc đời.
(*Maldives là một quốc đảo với các nhóm đảo san hô tại Ấn Độ Dương phía Nam Ấn Độ, thường xuất hiện trong các bộ phim.)
Như vậy... cô đã xuyên không, vào nửa tiếng trước.
Thế giới mà cô đang ở hiện tại là một cuốn tiểu thuyết quân hôn* lấy bối cảnh những năm 70.
(*Quân hôn: kết hôn với quân nhân).
[Ký chủ, hãy cố gắng lên, hoàn thành nhiệm vụ sớm, cô sẽ nhận được 100 triệu tiền thưởng và được quay trở về thế giới ban đầu!]
Ối, suýt nữa thì cô quên mất.
Cùng cô xuyên không còn có một hệ thống bị vạn người ghét.
Trước khi chiếc máy bay của cô mà cô đang ngồi bị gặp nạn và phá hủy, hệ thống đã tìm đến cô, chỉ cần cô đồng ý ràng buộc với nó thì có thể sống sót, hoàn thành nhiệm vụ thành công còn có thể nhận được 100 triệu tiền thưởng và được trở về thế giới ban đầu.
Nhiệm vụ cũng không khó, chỉ cần thu thập 10.000 điểm ghét bỏ, đạt được thành tựu bị vạn người ghét.
Một mục tiêu chỉ có thể đóng góp cho cô 1 điểm ghét bỏ.
Nói cách khác, cô cần bị một vạn người ghét bỏ là được.
Nhưng điều này không khó đối với cô, với tư cách là một MC giải trí chuyên nói xấu và buôn chuyện, thì đắc tội với người khác không phải là chuyện trong tích tắc sao.
Cánh cửa phòng kẽo kẹt, được mở ra từ bên ngoài.
Một cô gái trẻ có khuôn mặt thanh tú, dáng người cao ráo, tóc tết hai bím đứng ở ngoài cửa, nhìn cô không chút cảm xúc:
"Mau ra ăn cơm."
Nói xong liền quay người bỏ đi.
Cô gái đó chính là chị kế của Giang Mạt Ly, nữ chính của thế giới này, Giang Tình.
Còn thân phận của Giang Mạt Ly thì lại là em gái kế độc ác luôn đối đầu với Giang Tình, ngấm ngầm hãm hại, cuối cùng bị tàu hỏa đâm chết.
...
Giang Mạt Ly đi ra ngoài.
Ba bố con Giang Đại Hải, Giang Bằng và Giang Tình đã bưng bát lên ăn rồi, mẹ kế Lý Hồng Anh thì đang xới cơm.
Đợi Giang Mạt Ly ngồi xuống, Lý Hồng Anh đặt bát cơm đã múc đầy trước mặt cô.
"Mạt Ly, ngồi xuống ăn đi con."
Ý lấy lòng rõ ràng.
Bữa tối là cơm thập cẩm nấu từ kê, ngô trộn gạo, món ăn là đậu que xào và dưa muối, nhìn không có chút dầu mỡ nào.
Giang Mạt Ly cầm đũa, khoắng khoắng hai cái trong bát, ghét bỏ nói:
"Cái thứ quái quỷ này mà là đồ ăn à, thô ráp như thức ăn cho lợn vậy."
Cả nhà đều nhìn cô.
Nhưng không ai nói gì, rõ ràng đã quá quen với việc kén cá chọn canh của cô.
Giang Mạt Ly lại đưa đũa vào bát rau:
"Nhìn món rau này xem, không có chút dầu mỡ nào, chó cũng không thèm ăn!"
Giang Đại Hải vừa gắp một đũa đậu que chuẩn bị bỏ vào miệng ăn thì nghe thấy vậy, liền nổi giận, đập "Bốp" một tiếng xuống bàn nói:
"Mày thích ăn thì ăn, không ăn thì cút!"
[Điểm ghét bỏ đã về tài khoản +1+1+1+1... Tổng cộng 8 điểm, tiền nhân dân tệ đã vào tài khoản cá nhân của ký chủ.]
Hả?
Trước mặt chỉ có bốn người, sao lại có 8 điểm ghét bỏ?