Fan Bắt Chúng Tôi Đóng AV

Chương 9: Fan Bắt Chúng Tôi Đóng AV

Trước Sau

break

Đến phiên nghe người đẹp rên nỉ làm nũng, và cả tiếng cơ thể đập vào nhau “phạch phạch”…
Bích Lạc Trừng bắt đầu nóng lên, như có đống lửa nhỏ cháy trong người, nóng bỏng sắp thiêu rụi.
Ngọn lửa cháy ngày một to, đốt cháy tay chân cô làm nó nhũn ra, tan chảy dòng sông băng giá, khe suối ngày xuân bị chặn đường không biết chảy đi đâu.
Ừm, cốc nước nãy uống có tác dụng nhanh vậy à?
Nóng quá, hơi có cảm giác lửa tình thiêu đốt…
Cô quạt tay phe phẩy trước mặt tạo gió, muốn nói gì đó để chuyển hướng chú ý.
Nhìn Hòa Đồng Trần bên cạnh xem phim mà mặt sống không còn gì luyến tiếc, nhớ ra nãy mình kích động nhất thời, lỡ miệng nhấn mạnh mấy lần hắn nhỏ này kia, chắc đã làm tổn thương lòng tự trọng của hắn…
“Ờ, ừm, A Trần, cậu đừng nản chí… Mặc dù chúng ta, chúng ta hơi nhỏ…” Bích Lạc Trừng vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nặn ra vế sau: “Nhưng mà chúng ta có thể tìm một người đàn ông to hơn một chút. Đúng không! Đúng không!”
“Chúng ta trai xinh gái đẹp thế này, kiểu gì cũng có rất nhiều chàng trai mạnh mẽ để ý, thích vẻ ngoài tiên quân của cậu!”
“Này, cậu không cong thật chứ!”
Hòa Đồng Trần thẳng: “…”
Mạch não gì vậy?! Ai là chúng ta với cô!
Đang được đà đánh thức người bạn khỏi cơn mơ, Bích Lạc Trừng càng nghĩ càng thấy có lý, phần hồn bà tám bốc cháy hừng hực, kích động sán lại gần Hòa Đồng Trần.
Cô đếm ngón tay liệt kê các điểm khả nghi: “Nghe nói kể từ ra mắt, cậu chưa từng có xì căng đan với bất cứ cô gái nào. Cậu từ chối tất cả cảnh hôn trong phim của chúng ta, cảnh duy nhất không bỏ được cậu vẫn đòi diễn giả.”
“Tôi không hề tự tâng bốc đâu nhá, nhưng dù gì tôi cũng xinh xắn hoa gặp hoa nở, người gặp người thích. Nam sinh theo đuổi tôi từ nhỏ đến lớn đếm không xuể, thế mà cậu không muốn diễn cảnh hôn với tôi. Dám chắc đến tám mươi phần trăm cậu cong như nhang muỗi…”
Hòa Đồng Trần: “…”
Rốt cuộc Bích Lạc Trừng này là bông hoa bất thường nào?

“Hôm nay tôi được mở rộng tầm mắt!” Hòa Đồng Trần bị tức cười, anh quay mặt sang, ngạc nhiên nhìn Bích Lạc Trừng: “Cậu là con gái kiểu gì mà khuyết điểm đầy mình. Tham sống sợ chết, thấy tiền là sáng mắt, mở miệng ra là nịnh nọt, đã nói nhiều lại còn dài, ồn ào đau tai người nghe.”
“Hừ, nay có thêm một khuyết điểm là mặt dày hơn tường thành, lại còn tự yêu bản thân quá mức! Cậu đúng là một bông hoa bất thường trong làng giải trí!”
Thậm chí còn rất có thể là lưu manh quỷ kế đa đoan, giăng thiên la địa võng chỉ để muốn ngủ với anh…
“Hơ hơ hơ, giãy chết đúng không. Bị tôi nói trúng tim đen thẹn quá hóa giận chứ gì.”
Bích Lạc Trừng bật chế độ lắm mồm, không còn cảm nhận được cơ thể khô nóng: “Cậu cũng uống thuốc, xem phim con heo nam nữ kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế này lại không có phản ứng. Hừ, cậu đích thị là thích xem phim nam nam. Thêm hai mươi phần trăm khả nghi, cậu một trăm một trăm cong!”
“Cậu mới nói tôi là gì cơ, bất thường? Hờ, cũng đúng, người đẹp tôi đây đúng là bông hoa cao quý. Cảm ơn cậu, cậu khen đúng rồi!”
Cô nghiêng đầu cười tít mắt với Hòa Đồng Trần: “A Trần à, chúng ta cũng xem như hoạn nạn có nhau. Cậu nói thật với chị em đi, cậu có phải cong không?!”
“Ê khoan, đừng nói là cậu định tranh chồng với tôi nên đó giờ không ưa fan bạn gái tôi nhé!”
“Bí mật đã được vén màn! Hòa Đồng Trần, cậu không được thích ŧıểυ Cố Cố nhà chúng tôi. ŧıểυ Cố Cố nhà chúng tôi thẳng một trăm phần trăm, cậu đừng hòng dụ dỗ anh ấy. Tôi không đồng ý.”
Hòa Đồng Trần thẳng không thể thẳng hơn hết nhịn nổi.
Anh không xì căng đan vì anh giữ mình trong sạch!
Anh gạch bỏ cảnh hôn và hôn giả vì anh giữ mình trong sạch!
Anh không có phản ứng vì anh có khiếu thẩm mỹ, bộ phim này rất chán được chưa.
Cô gái mặt toàn nhựa đã đành, ngực cũng giả, lại còn giả vờ sung sướиɠ. Anh cứng nổi sao?

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc