Câu trả lời của Diệp Thiếu Dương khiến hiện trường vang lên một trận thét chói tai, các fan CP gần như muốn bắn pháo chúc mừng, “tuyển thủ eSports mà tôi thích nhất là Trì Sóc”, đem xoá đoạn đầu đi thì không phải sẽ biến thành “tôi thích nhất là Trì Sóc” sao?
( tui đọc đến đâu edit đến đó thế mới biết mấy chị fan CP này nghĩ giống tui không hổ là ng một nhà)
Đây còn không phải là đang mịt mờ thông báo sao?
Trì Sóc nghe thấy câu này, không khống chế được trái tim đang nhảy lên kịch liệt.
Thiếu Dương hoàn toàn có thể nhắc đến tên một vị tiền bối nào đó để lừa gạt qua cửa, ví dụ như Minh Thần đã sớm đã xuất ngũ. Thiếu Dương là đường giữa, Minh Thần cũng là đường giữa, nếu em ấy nói Minh Thần là thần tượng của mình cũng sẽ không có người hoài nghi.
Kết quả em ấy lại nói thẳng: tuyển thủ tôi thích nhất là Trì Sóc.
Hai người là đồng đội, còn từng lén có tiếp xúc thân mật, em ấy nói như vậy chẳng lẽ không sợ các phóng viên viết loạn?
Thật ra Diệp Thiếu Dương chính là sợ phóng viên viết loạn nên mới nói thẳng ra.
Che che giấu giấu càng dễ khiến người khác nghĩ nhiều, ngược lại nếu quang minh chính đại mà nói ra, trừ fans CP ra người khác đều sẽ cảm thấy giữa hai người bọn họ 10 phần đơn thuần là tình đồng đội thuần tuý.
Diệp Thiếu Dương cầm microphone, thần sắc thản nhiên mà nói: “Lúc trước khi tôi còn là một streamer Tiểu Bạch, Trì đội đã cùng tôi đánh rank, là cậu ấy phát hiện ra thiên phú của tôi, mời tôi gia nhập Thiên Hoàn. Tôi có thể có được thành tích hôm nay, Trì đội thật sự đã giúp tôi rất nhiều. Tôi cũng muốn nhân cơ hội này để cảm ơn đội trưởng của chúng tôi.”
Staff điều chỉnh màn ảnh hướng về Trì Sóc.
Trì Sóc nhận lấy microphone, thấp giọng nói: “Không cần cảm ơn, đây là điều tôi nên làm.”
Diệp Thiếu Dương khẽ cười, quay đầu nhìn về phía Chu Gia Văn nói: “câu trả lời này của tôi đã tính là qua ải chưa?”
Chu Gia Văn nhẹ nhàng vỗ tay: “Nói có sách mách có chứng, tôi tin lời cậu nói chính là lời thật lòng.”
Các tuyển thủ khác cũng bắt đầu vỗ tay, Khúc Giang vỗ tay cổ vũ hăng say nhất.
Chu Gia Văn lùi về, người chủ trì Diêu Mộc tiến vào giữa sân khấu, nói: “Đội vàng chỉ còn lại một tuyển thủ cuối cùng chưa sử dụng quyền trừng phạt, cho mời Thiên Hoàn Giang Thủy!”
Khúc Giang nhận lấy microphone, cười nói: “Vừa rồi đối tượng trùng phạt đều thuộc đội đỏ, tôi đây liền tìm đội xanh đi“. Ánh mắt của hắn đảo qua trên người mấy người đội xanh, cuối cùng dừng ở Trì Sóc: “mời đội trưởng của bọn tôi.”
Trì Sóc bình tĩnh đứng ra: “tôi đã đoán trước được cậu sẽ chọn tôi.”
Khúc Giang nói: “Khụ, vận mệnh của mình tự mình quyết định, Trì đội, cậu cũng di chuyển đĩa quay một chút đi, quay trúng cái gì liền tính cái đó đi, hoàn toàn dựa vào vận may của chính mình.”
Trì Sóc đi đến trước đĩa quay lớn tùy tay quay lựa chọn.
Một lát sau, kim đồng hồ dừng lại ——
【 mời tùy ý lựa chọn một người tại hiện trường để bày tỏ chân tình 】
Trì Sóc: “......”
Đây là vận may kiểu xúi quẩy gì đây?
Diệp Thiếu Dương cũng muốn phun tào: cái vận may này của anh khẳng định là tất cả trò rút thăm trúng thưởng vẫn luôn là “Cảm ơn chúc bạn may mắn lần sau” ha?
Đông ca ở bên cạnh ồn ào nói: “Trì đội muốn chọn ai nào?”
Diêu Mộc cũng nói: “Có ai đang mong chờ lời bày tỏ của Trì đội không nào?”
Hiện trường vang lên tiếng hét đinh tai nhức óc.
Ánh mắt Trì Sóc đảo qua toàn trường, cuối cùng dừng ở trên người Diệp Thiếu Dương, ho nhẹ một tiếng: “Liệt Dương.”
Diệp Thiếu Dương lập tức dựng thẳng sống lưng, tim đập nhanh như nổi trống.
Thaooo! Trì đội chẳng lẽ là muốn bày tỏ trước mặt nhiều người như vậy sao?
Nếu là hắn muốn bày tỏ trước mặt mọi người thì mình nên cự tuyệt hay đáp ứng đây? Về sau gặp lại sẽ cực kỳ gượng gạo. Quý hậu tái chúng ta còn chưa có đánh, Trì đội anh bình tĩnh chút điiii!
Đầu óc Diệp Thiếu Dương đều ngốc lăng luôn rồi, tươi cười trên mặt gần như sắp không nhịn được nữa.
Trì Sóc nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Lúc trước vào thời điểm mới quen biết em, cùng chơi với em trong game vào lần anh đã ngay lập tức xác định em là một vị tuyển thủ cực kỳ có thiên phú, thậm chí có thể thay đổi vận mệnh của cả một chiến đội. Thật ra anh rất lo em sẽ gia nhập chiến đội khác, trở thành đối thủ mạnh nhất của anh.”
Đôi mắt Trì Sóc tràn đầy thành khẩn, nghiêm túc mà nói: “anh biết em rất ưu tú, có rất nhiều chiến đội để lựa chọn, với thực lực của em tới các chiến đội khác cũng có thể đạt được thành tích không tồi. Nhưng cuối cùng em đã lựa chọn Thiên Hoàn, mang đến hy vọng và thay đổi cho một Thiên Hoàn đang ở dưới thung lũng.”
“Là đội trưởng của Thiên Hoàn, anh rất cảm ơn em đã gia nhập Thiên Hoàn. Những lời này đều là lời thật lòng chứ không phải nói cho có lệ.” Trì Sóc dừng một chút, thấp giọng nói: “anh vẫn luôn cảm thấy gặp được em là may mắn của anh. Em có thể trở thành đồng đội với anh thì đó chính là vinh hạnh của anh. Cảm ơn em đã đến bên cạnh anh.”
Diệp Thiếu Dương: “......”
Tâm tình vốn dĩ đang khẩn trương dần dần hồi phục, Diệp Thiếu Dương cuối cùng cũng nhẹ thở ra.
Trì Sóc quả nhiên xử lý tốt, cũng biết nặng nhẹ, sẽ không tại trường hợp trước mặt công chúng tùy tiện bộc bạch khiến Diệp Thiếu Dương khó coi, cũng sẽ không để Diệp Thiếu Dương lâm vào cục diên không xuống đài được.
Diệp Thiếu Dương rất ghét người nào bày tỏ ở trước mặt nhiều người, ỷ vào những người xung quanh ồn ào, buộc đối phương phải đáp ứng, nếu đối phương không chuẩn bị tốt sẽ rất xấu hổ và khó coi.
Vẫn may Trì Sóc không làm như vậy.
Chân tình trong lời bày của hắn là “tình đồng đội” rất chân thành tha thiết.
Tình cảm giữa người với người cũng không chỉ có tình yêu; tình thân và tình hữu nghị cũng rất đáng quý, Trì Sóc chính là bắt lấy cái mấu chốt này, đem “bày tỏ chân tình” hợp lý mà chuyển hoá thành cảm ơn và thưởng thức của tình đồng đội.
Theo âm thanh Trì Sóc thấp giọng nói ra, đáy lòng Diệp Thiếu Dương dần dần như được rót một dòng nước ấm.
Bỏ qua những thứ như giới tính, tin tức tố, đánh dấu không nói, cậu và Trì Sóc quả thật được coi như hai chữ “Tri kỷ“. Kiếp trước, Diệp Thiếu Dương là tuyển thủ eSports 5 năm, 4 năm làm đội trưởng, vẫn chưa thực hiện được tâm nguyện đạt quán quân thế giới, một kiếp này, trùng hợp cũng là năm thứ 5 Trì Sóc làm tuyển thủ eSports, năm thứ 4 làm đội trưởng......
Cậu thật sự rất muốn cùng Trì Sóc sóng vai nắm tay, cùng nhau thực hiện tâm nguyện.
Hai người trước nay đều là hiểu lẫn nhau, tạo nên thành tựu cùng nhau.
Cho nên, Trì Sóc sẽ dốc hết sức lực trợ giúp cậu, cậu cũng sẽ không hề lưu lại điều gì mà giúp Trì Sóc, mục tiêu của bọn họ là một. Sóng vai đi xong con đường điện cạnh này cũng là sự ăn ý giữa hai người bọn họ.
Có thể ở thời điểm trẻ tuổi gặp được một người hiểu ngươi, ủng hộ ngươi, nguyện ý cùng ngươi thực hiện giấc mơ quả thật là rất may mắn. Đoạn bày tỏ này của Trì Sóc cũng không có gì không đúng.
Nếu bọn họ không ở thế giới ABO, bọn họ rất có thể sẽ trở thành anh em tốt chân thành đối xử.
Nghĩ đến đây, hốc mắt Diệp Thiếu Dương không khỏi nóng lên, cho dù thế nào cậu đều rất vui kho có thể ở thế giới này gặp được Trì Sóc.
Cậu sẽ suy xét xử lý quan hệ của hai người như thế nào cho thật tốt, tận lực không tổn thương đến vị Alpha đối xử với cậu vô cùng chân thành này.
Diêu Mộc nghe Trì Sóc nói xong liền nói: “phân đoạn nói thật hay thử thách hôm nay, Thiên Hoàn Sóc Nguyệt và Liệt Dương cũng coi như là bộc bạch tâm sự với nhau ha?”
Đông ca cười nói: “dưới sự vỗ tay nhiệt liệt này tại đây hẳn là nên có một cái ôm đúng không nào?”
Giữa tràng pháo tay nhiệt liệt Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc tiến về phía trước hai bước, nhẹ ôm đối phương.
Chỉ là cái ôm hữu hảo giữa đồng đội nhưng Diệp Thiếu Dương lại phát hiện tim mình đập nhanh đến mức thái quá, một khắc ôm lấy Trì Sóc kia trong đầu cậu đều trống rỗng, tiếng vỗ tay và tiếng thét chói tai xung quanh dường như đều tự động được lọc, bên tai cậu chỉ còn lại tiếng trái tim hai người đập “Bang bang“.
“tuyển thủ eSports tôi thích nhất là Trì đội”
“Gặp được em là điều thực sự rất may mắn”
Lời nói của hai người bên ngoài nghe thì không có gì kì quái. Người mới cảm ơn đội trưởng đã bồi dưỡng, đội trưởng cảm ơn sự nỗ lực của người mới, tất cả đều là vì Thiên Hoàn.
Nhưng có ai biết bọn họ đã từng lén thực hiện ba lần đánh dấu tạm thời rất thân mật, Trì Sóc từng dùng hàm răng đâm thủng tuyển thể yếu ớt sau cổ Diệp Thiếu Dương, rót đầy tin tức tố của Alpha vào trong đó đâu?
Ai có thể nghĩ đến hôm qua trong giấc mơ của Diệp Thiếu Dương, hai người còn ôm nhau hoà hợp làm một suốt đêm?
Bên ngoài giả bộ chính trực, một khắc ôm nhau kia tiếng trái tim đập kịch liệt vẫn là bán đứng cảm xúc của hai người, Diệp Thiếu Dương có chút chột dạ, Trì Sóc cũng đang nỗ lực áp chế chính mình.
Chỉ ôm 3 giây liền tách ra, sau đó bọn họ ra vẻ trấn định mà trở về vị trí của mình.
Trì Sóc bình tĩnh nói: “những lời vừa rồi của tôi đều là lời chân thật, có tính qua ải không?”
Khúc Giang lập tức hỗ trợ giải vây: “Tính chứ tính chứ!”
Diêu Mộc cười nói: “Trì đội vẫn là rất cơ trí, bày tỏ chân tình cũng không phải là bảy tỏ tình yêu, tình đồng đội cũng rất khiến người khác cảm động! các vị ở đây hẳn là đều có đồng đội đặc biệt trân quý, mọi người cùng nhau kề vai chiến đấu, cùng nhau phấn đấu vì mộng tưởng, đây cũng là mị lực của ngành thể thao điện tử!”
Đông ca nói: “Không sai, chúng ta trước nay đều không chiến đấu một mình! Bên cạnh có đồng độ ủng hộ, cổ vũ mình là điều rất may mắn!”
Các fan sự nghiệp của Thiên Hoàn kích động hét chói tai, sôi nổi spam trong phòng phát sóng trực tiếp ——
【 Thiên Hoàn cố lên! Giải thế giới đang đợi các cậu! 】
【sau khi Dương Dương gia nhập Thiên Hoàn quả thật thổi đến một bầu không khí mới cho Thiên Hoàn, những lời này của Trì đội thật sự rất thành khẩn. 】
【 làm một fan 5 năm của Thiên Hoàn, cuối cùng cũng chờ được trung dã liên kết đời thứ hai của Thiên Hoàn! 】
【 Sóc Nguyệt Liệt Dương YYDS! Trong lòng tui, hai người bọn họ đã là tổ hợp trung dã cấp thế giới rùi. 】
Trong phòng phát sóng trực tiếp chính quy đa phần là fans sự nghiệp, ở góc độ của fans sự nghiệp mà xem, Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương nói với nhau những lời này quả thật rất bình thường.
Trì Sóc là người dẫn đường cho Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương là trợ lực lớn nhất của Trì Sóc.
Bọn họ thưởng thức lẫn nhau, ủng hộ lẫn nhau là tình chiến hữu khiến người cảm động, mọi người đều đang chờ mong Thiên Hoàn tại mùa giải này có thể dưới sự dẫn dắt của tổ hợp Nhật Nguyệt tạo ra kỳ tích.
Nhưng tại # Nhật Nguyệt Đồng Huy # khu CP siêu thoại, các fan CP đều sắp điên rồi.
Có đại thần cắt nối biên tập đem ghi hình của toàn minh tinh ngắt đầu bỏ đuôi chỉnh sửa thành mấy đoạn ngắn, sau đó ghép nối, vì thế, vốn dĩ tình đồng đội ấm áp của Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương liền biến thành đại hội tỏ tình.
Diệp Thiếu Dương: “tôi thích...... Trì Sóc nhất.”
Trì Sóc: “Có thể gặp được em là điều may mắn nhất của anh.”
Hình ảnh hai người ôm nhau phối với giọng nói được cắt nối chỉnh sửa này thật là ngọt quá trời ngọt luôn rồi.
Các fan CP kích động như đang ăn tết.
Trong nhất thời, các loại đồng nhân văn, tranh vẽ, video cắt nối biên tập mọc lên trong khu siêu thoại như măng mọc sau mưa, # Nhật Nguyệt Đồng Huy # siêu thoại, trực tiếp bị đẩy lên top 10 hotseach bảng siêu thoại chung.
Đương nhiên, Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc tại hiện trường không hề biết điều này.
Hai người khống chế biểu tình rất tốt, một bộ dạng “Chúng tôi chỉ là đồng đội tốt” thản nhiên và chính trực.
Chẳng qua khi toàn minh tinh kết thúc, trên đường quay về khách sạn, Diệp Thiếu Dương lại một lần nữa cùng Tạ Vi Vũ đi tuốt về trước, một đường chạy bước nhỏ về khách sạn, sau đó cuộn mình ném vào trong ổ chăn, nhắm mắt lại.
Tâm loạn như ma, đại não chết máy.
Trong đầu toàn là Trì Sóc, gương mặt cũng nóng lên một trận.
Nếu vừa rồi Trì Sóc là bày tỏ trước mặt mọi người, Diệp Thiếu Dương khẳng định sẽ không xuống đài được, nhưng Trì Sóc chính là kiểu người săn sóc như vậy, giúp đối phương xử lý tình huống, ngược lại lại khiến trong lòng Diệp Thiếu Dương tràn ngập ấm áp.
Cho dù ở bất kì trường hợp nào, Trì Sóc đều sẽ chiếu cố tới cảm nhận của Diệp Thiếu Dương mà không phải chỉ lo chính mình.
—— bởi vì thích, cho nên tôn trọng.
Alpha cẩn thận lại săn sóc như vậy biết đi đâu tìm chứ? Đặt ở trên đường cái chắc chắn sẽ bị nhóm Omega tranh cướp bể đầu? Cậu kéo một Alpha tốt như vậy vào hố, thật là một tra Omega, một tên sống lỗi.
Diệp Thiếu Dương có thể tưởng tượng các fan trong khu siêu thoại sẽ cao hứng thành cái dạng gì, cậu cũng không dám lướt siêu thoại, trực tiếp buồn đầu ngủ một giấc.
Trong phòng cách vách, Trì Sóc cũng ngủ rất sớm, lúc ngủ trên khóe miệng còn treo ý cười.
Trong mộng, Diệp Thiếu Dương nghiêm túc mà nói với hắn: “tôi thích Trì Sóc nhất“.
Xung quanh không có ai khác, Trì Sóc không cần đè nén cảm xúc của mình, hắn tiến lên một bước, dùng sức ôm Diệp Thiếu Dương vào trong lòng ngực, sau đó, hắn ở trong mộng hoàn toàn đánh dấu Diệp Thiếu Dương.
Buổi sáng hôm sau, Trì Sóc lập tức vào phòng vệ sinh đi hướng tắm nước lạnh.
Đã rất lâu không mơ loại giấc mơ này.
Nhưng dù sao hắn cũng là Alpha mới hơn hai mươi, thân thể có nhu cầu là rất bình thường, ngày thường vội thi đấu liền đè nén nhu cầu sinh lý ở sâu trong não. Hiện giờ, khát vọng bị đè nén đó giống như mãnh thú lao ra khỏi nhà giam. Thân thể phản ứng vô cùng kịch liệt, Trì Sóc dựa vào trên tường phòng tắm mà dùng tay giải quyết rất nhiều lần.
Sau khi tắm nước lạnh xong, cuối cùng Trì Sóc cũng bình tĩnh trở lại.
Hắn nghĩ, trở về vẫn là nên tiêm một mũi thuốc ức chế dành cho Alpha đi
Alpha đối với Omega mà mình động tâm sẽ có bản năng muốn chiếm hữu đối phương, rất dễ dẫn đến dao động tin tức tố, dục vọng chiếm hữu mãnh liệt thậm chí có khả năng dẫn tới mất khống chế tin tức tố.
Hắn sợ ngày nào đó mình sẽ không khống chế được, ngộ nhỡ tiến vào kỳ mẫn cảm, tổn thương tới Thiếu Dương, vậy sẽ phiền toái.
Trì Sóc trở lại phòng liền gọi điện cho bác sĩ Tiết: “chào bác sĩ Tiết, tôi là Trì Sóc, tôi muốn hẹn trước buổi chiều ngày đến bệnh viện tiêm một mũi thuốc ức chế của Alpha, ngài có thời gian không ạ?”
Bác sĩ Tiết sửng sốt một chút: “Trì Sóc? Tôi nhớ ra rồi, bạn trai của Diệp Thiếu Dương đúng không? không thành vấn đề, cậu có thể tới đây. Chỉ có điều vì sao đột nhiên phải tiêm thuốc ức chế vậy? gần đây cậu bị mất khống chế tin tức tố sao?”
Trì Sóc nói: “Không có mất khống chế, tôi chỉ là lo sẽ mất khống chế nên dự phòng trước.”
Bác sĩ Tiết hiểu rõ: “tôi hiểu rồi, người trẻ tuổi mấy cậu mỗi ngày ở cạnh nhau quả thật rất dễ lau súng cướp cò. Tôi xếp lịch cho cậu vào 3h chiều ngày mai đi, đúng lúc đó tôi ở phòng khám chuyên khoa tin tức tố.”
Trì Sóc nói câu “Cảm ơn” liền cúp điện thoại.
Hôm nay là ngày cuối của toàn minh tinh, sau khi hoạt động kết thúc, bọn họ sẽ phải phản quay về căn cứ chiến đội, ngày mai không có sắp xếp gì cả, Trì Sóc vừa lúc đi bệnh viện một chuyến.
Trưa hôm đó, 15 vị tuyển thủ của toàn minh tinh lại lần nữa tiến vào sân thi đấu để tiến hành hoạt động ngày cuối cùng.
Hạng mục giải trí hôm nay là hình thức”đột phá biên cảnh”, điểm khác với trong game chính là lần này không tổ đội mà là 15 tự chiến.
Diêu Mộc giới thiệu: “15 vị tuyển thủ được random thả xuống trên hoang đảo, khi bắt đầu cấp bậc đều là 6, sau khi hạ gục người khác sẽ thăng cấp, trang bị sẽ xuất hiện random trên bản đồ, yêu cầu nhặt bảo rương, hoặc là thu bảo rương sau khi giết người. Mọi người tự chiến, ai có thể sống đến cuối cùng người đó có thể có được Cup đặc chế phía chính phủ chuẩn bị!”
Đông ca nói: “Hôm nay không cần nhận trừng phạt, dựa theo trình tự đào thải mà rút thăm trúng thưởng quà tặng cho khán giả tại hiện trường!”
Nghe thấy không cần trừng phạt mọi người đều nhẹ thở ra.
Diêu Mộc nói: “khi thi đấu bắt đầu, khung chọn anh hùng tuyển sẽ đồng thời xuất hiện, mọi người cần phải đua tốc độ tay cướp về anh hùng mà mình muốn, chú ý, bởi vì [ đột phá biên cảnh ] lần này là hình thức chiến đấu đơn, kiến nghị mọi người tốt nhất nên chọn anh hùng có năng lực solo tương đối mạnh.”
Đông ca: “mời các vị ngồi vào vị trí, bắt đầu cho buổi biểu diễn tranh đoạt hạng nhất!”
【 đột phá biên cảnh 】thông thường trong game là hình thức 100 người đại hỗn chiến, có thể tổ đội; lần này đổi thành 15 người đại hỗn chiến, không được tổ đội, Diệp Thiếu Dương không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp đoạt [ Chúa Tể Vực Sâu], có thể giết người, có thể chạy trốn, năng lực sinh tồn mạnh, sức bật cao, thích hợp đấu một mình.
Những người khác tại một khắc khung chọn xuất hiện kia cũng nhanh chóng đoạt về anh hùng mình thích.
Trì Sóc cầm [ Tiềm Hành Đạo Tặc ], chị em họ Triệu cầm đấu sĩ mình am hiểu, Sean, Phương Chính Thanh, Chu Gia Văn nhanh chóng đoạt pháp sư đường giữa, Khúc Giang cầm [ Thánh Linh Pháp Sư ] da dày có thể kháng.
Phụ trợ tại game đấu đơn sẽ tương đối thiệt, vì thế, Trần Khiêm Hoa dứt khoát cầm vú em —— dù sao ta cũng không đánh các ngươi vậy ta liền xem kịch, tự mình buff máu cho chính mình.
Sau khi 15 người toàn bộ chọn anh hùng xong, thi đấu bắt đầu, bọn họ bị random thả xuống trên khắp hoang đảo.
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng đi tìm bảo rương, hắn và Tạ Vi Vũ, Trần Khiêm Hoa đã chơi qua loại hình thức “đột phá biên cảnh” này, còn tính là khá quen thuộc bản đồ, rất nhanh cậu liền từ phòng nhỏ, bụi cỏ,.. tìm được mấy cái bảo rương, chọn vài trang bị thích hợp với [Chúa Tể Vực Sâu] rồi mặc vào.
Mới vừa mặc xong trang bị, đi về phía trước vài bước, đối diện đột nhiên đụng phải Phương Chính Thanh [ Nhãn Kính Xà Vương ]!
Diệp Thiếu Dương cũng không vội đánh, thả bongs đen nhanh chóng di chuyển vị trí chạy trốn.
Kết quả đi về phía trước chạy vài bước lại phát hiện Sean [ Bắc Hải Cự Yêu ] đang tìm bảo rương ở trong bụi cỏ.
Diệp Thiếu Dương nghĩ thầm, dẫn Sean qua đánh Phương Chính Thanh, sau đó mình ngồi ngư ông thủ lợi?
Cậu đang định làm như vậy, quay đầu nhìn lại —— trời mé, Chu Gia Văn [ Diệt Thế Pháp Sư ] tại sao cũng ở chỗ này.
Người xem tại hiện trường sắp cười chết, Diêu Mộc cũng nhịn không được cười nói: “Tình cảnh của Dương Dương rất nguy hiểm, bị ba vị đường giữa cấp thế giới cấp vây quanh a!”
Đông ca nói: “bản đồ hoang đảo 15 người so với bản đồ trong game giải trí thông thường thì nhỏ hơn gấp đôi, khu vực này phân xuống rất nhiều tuyển thủ, một đống người, ai động thủ trước người đó thua!”
Diêu Mộc nói: “Đúng vậy, bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau, ngươi động thủ trước thì chính mình khẳng định cũng sẽ bị đối thủ xoá sạch máu, kỹ năng bị làm lạnh chờ hồi, rất dễ bị người đang mai phục gần đó nhặt của hời.”
“Chúng ta cùng xem lựa chọn của Liệt Dương —— cậu ấy cũng không xông lên mà tìm nhà để núp vào, hiển nhiên là muốn chờ ba người khác đánh một đợt trước, cậu ấy đợi trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.”
“Cách làm này rất thông minh!”
Trên màn hình lớn có 15 màn ảnh nhỏ, phân biệt phát lên góc nhìn thứ nhất của các tuyển thủ.
Còn lại phần chính giữa là phát hình ảnh toàn diện trận đấu tại góc nhìn của thượng đế.
Thi đấu mới bắt đầu 3 phút, trên màn hình lớn đã xuất hiện thông báo ——
[ phóng viên Triệu ( Cuồng Chiến Sĩ) đã đào thải Trần Trần (Sứ Giả Rừng Rậm) ]!
Triệu Tân An cũng đủ đầu sắt, gặp phải vú em của Trần đội vậy mà cũng xông lên đánh, thừa dịp trang bị trị liệu còn chưa kịp lên, hắn đem SP trị liệu sông sờ sờ chém chết, cấp bậc cũng thăng một bậc.
Chẳng qua, hắn còn chưa vui được bao lâu, chính mình cũng bị người mai phục ở gần đó thu đi đầu người.
Chính là tỷ tỷ Triệu Tân Bình của hắn.
Triệu Tân An rất muốn hộc máu: “chị tui sao lại trốn ở chỗ này?”
Số người chơi biến thành 13.
Rất nhanh, góc trái phía trên cũng đã xảy ra giao chiến, Tạ Vi Vũ, Tạ Viễn và Lý Vân Mặc gặp nhau, Tạ Viễn và Lý Vân Mặc là đồng đội Kinh Trập, cực kỳ ăn ý mà liên thủ tiễn Tiểu Vũ đi; sau đó, hai người đánh lộn, Tạ Viễn hạ gục Lý Vân Mặc.
Hoang đảo hiện có 11 người chơi.
Góc phải bên dưới, ba Rừng đụng phải nhau.
Thiên Hoàn Trì Sóc, Hỏa Văn A Ngạn và Lạc Thần Điện Lưu Lạc, bởi vì Trì Sóc chọn [ Tiềm Hành Đạo Tặc ], sau khi thấy hai Rừng, hắn chọn ẩn thân rời đi, để hai người này đánh lộn, cuối cùng A Ngạn đánh chết Lưu Lạc, số người chơi biến thành 10 người.
Màn hình lớn chiếu lên tình hình chiến đấu ở khu giữa——
Phương Chính Thanh, Chu Gia Văn, Sean, đang nhanh chóng chạy đến căn nhà Diệp Thiếu Dương đang trốn!
Bọn họ thật ra cũng không thấy Diệp Thiếu Dương, chỉ là thấy được cái căn nhà kia, nghĩ thầm trong phòng hẳn là có bảo rương, liền ăn ý đi lục soát, kết quả liền đụng phải nhau ở cửa ra vào.
Người xem tại hiện trường kích động mà ngồi thẳng thân thể: “Đánh nhau đê đánh nhau đê!”
Diệp Thiếu Dương nghĩ thầm, mấy người đánh trước, đánh xong tui ra thu đầu người.
Cậu nghĩ thì đẹp đấy, nhưng ba người này cũng không theo kịch bản của cậu mà đánh, đại khái là thông báo “Phụ cận có kẻ địch” khiến bọn họ tâm sinh cảnh giác, nhanh chóng từ các hướng khác nhau tiến vào trong phòng.
Sau đó, bọn họ nhìn thấy Diệp Thiếu Dương đang đáng khinh mà trốn ở trong phòng.
Diệp Thiếu Dương còn chưa kịp nói chuyện, liền thấy ba người này đồng thời động thủ ——
6 đoàn sương đen của [ Pháp Sư Diệt Thế] đồng thời nhào về hướng Diệp Thiếu Dương!
[ Bắc Hải Cự Yêu ] triệu hoán yêu thú mở một miệng máu lớn, dường như muốn cắn nuốt tất cả!
4 con rắn của [ Nhãn Kính Xà Vương ] cũng không chút khách khí mà cắn tới.
[ Chúa Tể Vực Sâu ] của Diệp Thiếu Dương chưa kịp đổi vị trí với bóng đen đã bị này ba người liên thủ nháy mắt giết chết.
Ba vị tuyển thủ đồng thời gửi emoji.
Chu Chu: [ mỉm cười.jpg]
Sean: [ vỡ ra.jpg]
Phương Chính Thanh: [ ngáp.jpg]
Diệp Thiếu Dương: “..................”
Người xem tại hiện trường cười vang, trong phòng phát sóng trực tiếp lại càng bị gương mặt tươi cười spam.
【 ba người đi tìm bảo rương, kết quả tìm được Dương Dương ^_^】
【 nơi này ẩn giấu một BOSS】
【 không đánh nhau mà giết BOSS trước, lúc này ba người động thủ rất đồng bộ nha 】
【 đoàn chiến có thể thua, đại ma vương cần phải chết ~】
Đông ca nhịn không được cười ra tiếng: “Khụ khụ, ba vị đường giữa từ ba chiến đội khác nhau, tại đây đột nhiên một khắc lại kỳ quái rất có ăn ý, ba người đồng thời đi giết Dương Dương, Liệt Dương đây được gọi là đãi ngộ VIP chí tôn?”
Diêu Mộc: “Liệt Dương căn bản đỡ không nổi hỏa lực của ba đường giữa cấp thế giới, bị loại khỏi cuộc chơi. Chẳng qua...... Trì đội hình như ở gần đây! Hắn ẩn thân tới!”
Trang bị của Trì Sóc cũng không tệ lắm, vừa rồi hắn đi nhặt bảo rương có nhặt được vài món trang bị bạo kích dành cho thích khách, lúc này tuy rằng còn chưa tới mức đủ 6 món thần trang nhưng ba bộ trang bị đã đầy đủ hết.
Vừa rồi vì giết Diệp Thiếu Dương, Chu Gia Văn, Sean, Phương Chính Thanh đã đều dùng hết ulti.
Sau khi ba người giết Dương Dương liền lập tức bắt đầu nội chiến, Chu Gia Văn ném một chiêu Q về phía Sean, Sean lại phóng một kỹ năng W về Phương Chính Thanh, Phương Chính Thanh phái rắn nhỏ đuổi theo Chu đội cắn.
Ngươi đánh ta, ta đánh hắn, hắn đánh ngươi, hình thành đấu pháp tam giác hoàn mỹ.
Ba người còn đang vòng quanh cây cột trong phòng di chuyển vị trí trốn kỹ năng, nhất thời khó có thể phân ra thắng bại.
Vì thế cả 3 người đều tàn máu!
Trì Sóc ẩn thân trốn đi, mai phục ở một khoảng cách có đủ tầm nhìn, xem rõ tình hình chiến đấu của bọn họ. Chờ lượng máu của 3 người đều rớt khoảng nửa cây, Trì Sóc đột nhiên mở ulti nhanh chóng lao qua!
——[ Sóc Nguyệt ( Tiềm Hành Đạo Tặc) đã hạ gục Phương Phương ( Nhãn Kính Xà Vương) ]
——[ Sóc Nguyệt ( Tiềm Hành Đạo Tặc) đã hạ gục Sean ( Bắc Hải Cự Yêu) ]
——[ Sóc Nguyệt ( Tiềm Hành Đạo Tặc) đã hạ gục Chu Chu ( Pháp Sư Diệt Thế) ]
——[ Sóc Nguyệt ( Tiềm Hành Đạo Tặc) triple kill! ]
3 vị đường giữa ngã xuống đất dở khóc dở cười.
Ba người bọn họ đồng thời động thủ giết Liệt Dương, kết quả bị Trì Sóc trốn ở gần đó nhặt của hời?
Một đợt triple kill này của Trì Sóc, cấp bậc trực tiếp thăng liên tiếp 3 cấp —— hình thức của đột phá biên cảnh là đâu game tự động đạt cấp 6, giết người sẽ thăng cấp, không thưởng vàng, trang bị hoàn toàn dựa vào nhặt bảo rương.
Sau khi 3 người chết liền đổi mới tại chỗ ba cái bảo rương, Trì Sóc lại nhặt được vài món trang bị bạo kích.
Đông ca nói: “Trì đội đã có 6 món thần trang a, trang bị xa hoa nhất toàn trường!”
Diêu Mộc nói: “Hoang đảo chỉ còn lại 5 người chơi, Tân Bình tỷ, Viên Viên, Trì đội, A Ngạn và Giang Thủy...... A Ngạn gặp được Giang Thủy tại bờ sông, đem Giang Thủy tiễn đi! Tân Bình tỷ cũng tiễn Viên Viên theo!”
Đông ca nói: “khu vực an toàn đổi mới ở gần Sóc Nguyệt, Sóc Nguyệt quả thật là người được ông trời chọn? Chỉ còn 3 người chơi là Tân Bình, A Ngạn và Sóc Nguyệt, trong 3 người này sẽ có một người chiến thắng!”
Khu vực an toàn thu về gần mình, Trì Sóc tới khu vực an toàn trước, chọn nơi có tầm nhìn tốt nhất để mai phục. Sau khi hai người khác chạy tới lại đã xảy ra một vòng nội đấu kịch liệt.
Cuối cùng, Trì Dóc dĩ dật đãi lao, tùy thời mà động,
mặc 6 món thần trang xa hoa, thu đi đầu người của Triệu Tân Bình, A Ngạn và trở thành người sống đến cuối cùng.
( dĩ dật đãi lao: lấy nhàn rỗi đối phó mỏi mệt, một loại chiến thuật tiêu hao sức địch)
Hiện trường vỗ tay như sấm dậy.
Diêu Mộc mỉm cười đi đến giữa sân khấu: “hình thức ' đột phá biên cảnh ' khẩn chương và kích thích đã kết thúc, người sống đến cuối cùng chính là Trì đội của Thiên Hoàn, mời chủ tịch tiến lên trao cup đặc chế của toàn minh tinh!”
Loại game giải trí này có quá nhiều nhân tố không xác định, có thể sống đến cuối cùng hay không còn phải xem vận khí. Cup toàn minh tinh cũng không đại biểu cho thực lực của tuyển thủ, chỉ là một loại kỷ niệm, cho nên các tuyển thủ cũng không để ý.
Chẳng qua, sau khi nhìn chủ tịch mang chiếc cup ghi 4 chữ “người thắng nhân sinh” lên, các tuyển thủ tức khắc khó chịu, Phương Chính Thanh nhướng mày nói: “người thắng nhân sinh? Không nên ghi là vận cức tró tốt nhất hay sao?”
Triệu Tân An thấp giọng phun tào: “Trì Sóc quả nhiên là người thắng nhân sinh! Cái bảo rương lớn nhất mà hắn nhặt được chính là Tiểu Bạch, còn là do tui chia sẻ, mẹ nó!”
Chu Gia Văn cười nói: “Nhặt được Liệt Dương, hắn quả thật là người thắng nhân sinh không hề sai.”
Khúc Giang liếc mắt nhìn phóng viên Triệu và Chu đội, thầm nghĩ, nếu mấy người biết hắn chẳng những nhặt được một vị tuyển thủ cấp thế giới, còn nhặt cho chính mình một chiếc vợ, đồng thời giải quyết cả hai vấn đề sự nghiệp và chung thân, liệu mấy người có càng điên tiết hơn không?
Cái cúp này quá hợp với tình hình.
Trì Sóc lãnh cái cup màu vàng kim “ người thắng nhân sinh” của hình thức “ đột phá biên cảnh”, 14 vị tuyển thủ khác cũng nhận được cup màu bạc “kỷ niệm toàn minh tinh mùa giải S10“.
15 vị tuyển thủ cùng chụp ảnh chung trên sân khấu lớn và phát một phần lớn goods cho người xem.
Ba ngày hoạt động toàn minh tinh, trong sự vỗ tay nhiệt liệt của khán giả, cuối cùng... màn che rơi xuống.