Tiết tấu của Clone đại tác chiến so với 5V5 đẩy trụ ngày thường nhanh hơn rất nhiều, dù sao cũng là game giải trí, chơi loại hình thức này người chơi đa số cũng không để bụng chuyện thắng thua. Mà hiểu biết của tuyển thủ chuyên nghiệp đối với hình thức game giải trí quả thật cực kỳ có hạn, giống như mấy người Triệu Tân Bình, Triệu Tân An, thậm chí trước nay chưa từng tiếp xúc với hình thức giải trí.
Cho nên kinh nghiệm của bọn họ giữa giới Liên Minh Chuyên Nghiệp không nhất định sẽ áp dụng được với hình thức giải trí.
Ví dụ như thời gian đổi mới tiểu long và đại long của Liên Minh Chuyên Nghiệp hoàn toàn khác với hình thức clone đại tác chiến. Tốc độ hồi sinh của lính cũng không giống nhau, sau khi Triệu Tân An chết một lần, khi tiến vào đường lính liền phát hiện đường trên của đối diện cư nhiên lại cao hơn mình hẳn 1 cấp, đầu óc hắn có chút ngốc lăng —— trong thời gian ngắn như vậy đã thăng một bậc? Cái này khoa học sao?
Còn chưa kịp phản ứng, trên đầu liền hiện lên dấu chấm than “Phụ cận có anh hùng ẩn thân“.
Triệu Tân An theo bản năng mà tốc biến lui lại, nhưng hắn không còn cách nào khác, Phương Chính Thanh lại tới chi viện cho đường trên, hai [ Tiềm Hành Đạo Tặc ] cùng nhau ẩn thân đánh lén, hắn một [ Ảo Thuật Sư ] da giòn căn bản vô pháp phản kháng, liền đem mạng nhỏ cống lên.
Triệu Tân An nhịn không được phun tào: “Mid đối diện cứ chăm chăm đuổi tui a! Rừng? Rừng ba ba cầu xin ngài giúp đường trên vớiiiii!”
Hắn nhanh chóng điều chỉnh màn ảnh tìm kiếm vị trí của Rừng nhà mình, tìm nửa ngày thì phát hiện...... Rừng bên ta đang cùng Rừng quân địch triền triền miên miên ở khu vực rừng, hoàn toàn không để ý tới đồng đội ở đường trên bị giết.
Triệu Tân An nhắc nhở: “Tiểu Bạch, cậu đừng solo cùng Trì đội của cậu nữa! Giúp đường trên điiii aa!”
Diệp Thiếu Dương nói: “tui cũng không muốn solo với hắn, là hắn đuổi theo tui để đánh.”
Tạ Vi Vũ nén cười làm chứng: “Trì đội đúng là đuổi theo Dương Dương đánh, điên cuồng cướp rừng. Nếu Dương Dương không phòng thủ thì khu vực rừng của chúng ta liền băng rồi.”
Trần Khiêm Hoa bình tĩnh mà nói: “không sao đâu Tiểu Triệu, đường trên của cậu băng nhưng đường dưới của chúng ta chiếm ưu thế.”
Phương Chính Thanh chi viện đường trên, Tạ Viễn sẽ chi viện đường dưới.
Vì thế, ở đường trên đội xanh 2 đánh 1, ở đường dưới đội đỏ 3 đánh 2. Tuy rằng ở đường dưới hai [ Tiềm Hành Đạo Tặc ] đều có thể ẩn thân, nhưng dù sao thời gian ẩn thân là có hạn, không thể vĩnh cửu. Trần Khiêm Hoa là phụ trợ có năng lực tính toán rất mạnh, hắn luôn có thể bắt lấy thời gian kết thúc ẩn thân của đạo tặc đối diện để gọi Mid tới đây chi viện.
Ảo Thuật Sư có thể một bộ chiêu thức một giây giết người, hai Ảo Thuật Sư của Tạ Viễn, Tạ Vi Vũ, hai bộ chiêu liên tiếp đánh xuống, 2 đạo tặc đối diện dù bất tử thì cũng tàn. Huống chi Trần Khiêm Hoa cũng cầm Ảo Thuật Sư, có thể bổ sung khống chế, bổ sung sát thương.
Kết quả chính là thời điểm thi đấu đánh tới phút thứ 10, ở đường trên, Triệu Tân An bị đánh bạo. Ở đường dưới, hai đạo tặc A Ngạn và Lưu Lạc cũng bị đánh bạo, trụ đường trên đường dưới đều bị đẩy rớt.
Mà Rừng ở đâu?
Rừng vẫn như cũ ở khu vực rừng không coi ai ra gì mà solo, vốn dĩ là game clone giải trí 5V5 lại biến thành đường trên đường dưới tự đánh, Rừng hai bên 1V1 tranh đoạt tài nguyên.
Diêu Mộc nhìn lên màn hình thi đấu, nghi hoặc nói: “chiến đấu cá nhân sao? Bọn họ không có chỉ huy thống nhất?”
Đông ca nói giỡn: “dù sao đội xanh bên này một khi thống nhất chỉ huy, trung dã liên kết, dựa vào sự ăn ý của Trì Sóc và Phương đội rất dễ dàng mang băng đồng đội.”
Diêu Mộc tán đồng: “Có lý a, vẫn là mỗi người tự đánh là tương đối đáng tin cậy.”
Dù gì thì sự tình trung dã liên kết của Trì Sóc, Phương Chính Thanh lật xe cũng từng bị dân mạng kéo lên hot search.
Đầu game đoạt cua đồng, Phương Chính Thanh cũng làm một tên gián điệp nằm vùng, đem con cua đồng mà Trì Sóc chí tại tất đắc dâng lên cho Rừng đối phương. Cho nên đội xanh vẫn là đừng đoàn chiến, một khi đoàn chiến sẽ rất dễ bị hai tên này mang cả đoàn tận diệt.
( 志在必得: chí tại tất đắc: nắm chắc chiến thắng trong tay)
Mà bên phía đội đỏ, vốn dĩ là do Diệp Thiếu Dương chỉ huy. Nhưng ván này Diệp Thiếu Dương bị Trì Sóc nhìn chằm chằm đánh, cậu đành phải quản khu vực rừng nhà mình trước, còn đồng đội thì sao? Không rảnh quản, tự sinh tự diệt đi thôi, cậu tin tưởng các đại thần sẽ chiếu cố tốt chính mình.
Thi đấu tiến hành đến phút thứ 13, đường trên của đội đỏ bị đẩy đến cao điểm; đường dưới của đội canh bị đẩy đến cao điểm.
Trụ đường giữa ngược lại lại bình yên vô sự, bởi vì Phương Chính Thanh và Tạ Viễn thường xuyên chạy tới đường khác chi viện, cũng không vội vã đẩy đường giữa. Diệp Thiếu Dương nhìn vào bản đồ nhỏ, nói: “Chúng ta combat tổng, đẩy đường giữa một đợt đi.”
Các đồng đội nhanh chóng tập kết ở đường giữa.
Nhưng trên bản đồ căn bản không nhìn thấy thân ảnh tuyển thủ đội xanh.
Trần Khiêm Hoa nhắc nhở nói: “Chú ý, bọn họ ẩn thân tập thể.”
5 [ Tiềm Hành Đạo Tặc ] đối diện đồng thời ẩn thân, bản đồ liền trở nên trống không, giống như chỉ có 5 người đội đỏ đang chiến đấu. Diệp Thiếu Dương nói: “đừng đứng quá gần nhau, tách ra mai phục.”
5 Ảo Thuật Sư của đội đỏ tách ra trốn vào bụi cỏ.
Khán giả ở góc nhìn của thượng đế có thể phát hiện, 5 đạo tặc của đội xanh đang trốn trong bụi cỏ bên trái đường sông; 5 Ảo Thuật Sư của đội đỏ phân biệt trốn ở bụi cỏ phía bên phải đường sông. Hai bên cách một đường sông xa xa ngóng chờ, chỉ thấy hai đường lính ở đường giữa ném gạch.
Diêu Mộc dở khóc dở cười: “Ngươi mai phục ta, ta mai phục ngươi? Bên nào sẽ là bên không nhịn được trước đây?”
Một lát sau, Trì Sóc nhận thấy không đúng, thấp giọng nói: “tôi biết bọn họ trốn ở đâu. Tôi đi giải quyết Dương Dương, những người khác các cậu tự xem mà làm.”
Gần như là đồng thời, Diệp Thiếu Dương cũng nói: “tôi biết bọn họ trốn ở đâu! Tôi đi tìm Trì Sóc, những người khác các cậu tự xem mà làm đi, thấy ai thì giết người đó.”
Vì thế, Trì Sóc từ vòng qua từ khu vực rừng dưới, muốn đến bên trái đường sông giết chết Diệp Thiếu Dương; Diệp Thiếu Dương lại từ khu vực rừng trên vòng qua, muốn đến bên phải đường sông tìm ra vị trí của Trì Sóc.
Hai người cứ như vậy mà bỏ qua nhau.
【 ha ha ha, bỏ qua nhau một cách ăn ý? 】
【 hai người kia quá hề rồi, ăn ý mai phục, ăn ý vòng sau, ăn ý mà bỏ lỡ nhau 】
Diệp Thiếu Dương tìm nửa ngày không thấy Trì Sóc.
Thời điểm Trì Sóc tới nơi, Diệp Thiếu Dương cũng không còn ở đó.
Ngược lại trên màn hình bắn ra một đống thông báo hạ gục.
Đầu tiên là Triệu Tân Bình, Phương Chính Thanh liên thủ giết Triệu Tân An; ngay sau đó Tạ Vi Vũ, Trần Khiêm Hoa cùng nhau giết A Ngạn; Phương Chính Thanh quay đầu lại một giây giết Tạ Vi Vũ, Tạ Viễn lại nhanh chóng giết Phương Chính Thanh......
4 người hai bên giết lẫn nhau, trong nháy mắt tất cả đều nằm xuống.
Phía đội xanh chỉ còn Trì Sóc, phía đội đỏ chỉ còn Diệp Thiếu Dương.
Sau đó, hai người gặp mặt tại đường giữa, ấy vậy không hẹn mà cùng......
Đi đẩy lính!
Người xem tại hiện trường sắp cười chết, Diêu Mộc nhịn không được nói: “thi đấu 5V5 biến thành 4 cá nhân đánh lộn. Rừng hai bên vắng mặt trong giao tranh, tới bụi cỏ tìm đối phương, không tìm thấy, vì thế lại ăn ý mà chạy tới đường trên, dưới đẩy lính, các đồng đội khẳng định đang ngốc lăng rồi: Hai vị đi Rừng này, hai người các cậu đang làm gì vậy? Giao tranh tổng đã nói tốt trước đó đâu rồi?”
Đông ca cố nén cười nói: “game giải trí hôm nay thật ra là 1V1+ 4V4 chứ không phải 5V5.”
Diêu Mộc tán đồng: “Có lý! Cách lý giải đường lính của Rừng hai bên cũng rất ăn ý, dù sao các cậu cũng đánh đoàn xong rồi, vẫn là đi xử lý đường lính quan trọng hơn.”
Trì Sóc đẩy lính đường trên, Diệp Thiếu Dương đẩy lính đường dưới, đều là đẩy lính tại đường ưu thế bên mình.
Hai người bọn họ dẫn lính một hồi, đột nhiên tạm dừng một chút, bởi vì lúc này đối phượng lộ đầu trên bản đồ, hai người bọn họ hình như đang suy xét có nên tới tìm đối phương hay không? Sau 2 giây tạm dừng, hai người đồng thời quyết định: Không bắt, đi trộm trụ tháp!
Vì thế, hai người đồng thời dừng lại, lại đồng thời tiếp tục.
Độ đồng bộ của động tác này quả thật tựa như ấn xuống mệnh lệnh trí năng cho người máy vậy đó.
Diêu Mộc cười ra tiếng: “Sóc Nguyệt mang lính đẩy rớt màu trụ cao điểm đường trên của đội đỏ! Đồng thời, Liệt Dương cũng dẫn lính đẩy rớt trụ cao điểm đường dưới của đội xanh!”
Đông ca nói: “hai tay thiện nghệ trộm trụ cực kỳ đồng bộ mà trộm đi trụ cao điểm của đối diện.”
Khán giả: “......”
Xin hỏi, bọn tui là đang xem thi đấu hay là đang xem hai người các cậu biểu diễn độ ăn ý?
Trì Sóc rất bất đắc dĩ, Diệp Thiếu Dương cũng rất bất đắc dĩ, hai người từng người hướng về các đồng mà giải thích: “nếu sang tìm hắn thì quá xa, không bằng trộm cao điểm.” “Qua không kịp, trộm cao điểm trước.”
Các đồng đội: “A...”
Thi đấu tiến hành đến phút thứ 15, đối với game clone đại tác chiến tiết tấu nhanh mà nói, đây đã là late game.
Hai bên vì tranh đoạt đại long, lại lần nữa triển khai đoàn chiến.
5 người đội xanh tập thể ẩn thân, vòng sau đánh lén đội đỏ.
Đội đỏ đột nhiên bị đánh lén không kịp phòng ngừa, dù sao thì 5[ Tiềm Hành Đạo Tặc ] ân thân trên bản đồ liền hoàn toàn không có tầm nhìn, [ Ảo Thuật Sư ] đều là máu giấy, bị đạo tặc vòng sau, một đao bạo kích cũng chỉ còn dư nửa cái mạng.
Sách lược của đội xanh rất minh xác, phái ra 3 người đi Rừng có kinh nghiệm phong phú cùng đi áo sát người, Trì Sóc, A Ngạn và Lưu Lạc lập đội đi đánh lén vị trí chủ lực của đội đỏ. 3 người cũng không đồng thời xuất hiện, Lưu Lạc ra trước, lừa đi chiêu thức mấu chốt của nhóm [ Ảo Thuật Sư ], kế tiếp, A Ngạn và Trì Sóc liên thủ vào bàn, nháy mắt giết chết 3 người máu giấy của đội đỏ!
Một đợt đoàn chiến này 2 đổi 3, đội xanh còn cướp được đại long.
Đội đỏ lui về giữ cao điểm, cuối cùng khi giao tranh tổng tại cao điểm, Trì Sóc, A Ngạn và Lưu Lạc ba người đi Rừng lại lần nữa liên thủ áp sát hàng phía sau, trực tiếp giết chết Tạ Viễn và Tạ Vi Vũ, đột phá tuyến phòng ngự đường giữa của đội đỏ.
Diêu Mộc nói: “Chúc mừng đội xanh có được chiến thắng của clone đại tác chiến hôm nay!”
Đông ca nói: “ván này đội xanh có thể thắng, rất nằm ngoài ý muốn của mọi người, dù sao thì Phương Phương và Trì đội liên kết rất dễ mang băng đồng đội, nhưng nhìn lại toàn cục thi đấu, chúng ta phát hiện, phương trì hai người gần như không hề liên kết quá, hai lần giao tranh tổng cuối cùng kia cũng là Sóc Nguyệt, A Ngạn, Lạc Thần, ba người đi Rừng liên kết!”
Diêu Mộc kích động nói: “Không sai, trong lúc thi đấu rất ít khi nhìn thấy hình ảnh 3 Rừng liên thủ giết người! Hôm nay, tại clone đại tác chiến đội xanh đã chọn [ Tiềm Hành Đạo Tặc ], kho giao tranh đồng thời ẩn thân áp sát hàng phía sau, gây áp lực rất lớn cho hàng phía sau của đối diện, lần combat tổng tại cao điểm cuối cùng kia, Tiểu Vũ và Viên Viên gần như là nằm xuống trong nháy mắt!”
Tạ Viễn và Tạ Vi Vũ gỡ tai nghe xuống, nghe thấy câu này, thâm tâm biểu thị sự tán đồng.
Thi đấu ngày thường bị một tên đi rừng nhìn chằm chằm, tướng máu giấy đều rất khó tồn tại; hôm nay, bị ba tên Rừng ẩn thân vòng sau, đây là nhất định sống không được.
Tuy nói Tạ Vi Vũ, Diệp Thiếu Dương và Trần Khiêm Hoa chơi clone hình thức tương đối nhiều, nhưng đó là dưới tình huống chơi với mấy người trên mạng, gặp phải tuyển thủ chuyên nghiệp, đối diện với 3 tên Rừng, một đám da giòn bọn họ thua cũng là rất bình thường.
Diệp Thiếu Dương chủ động nói: “ván này là do tôi bị Trì Sóc mang tiết tấu, lỗi tôi.”
Tạ Vi Vũ cười nói: “Không sao hết, giải trí cục thôi mà. Lại nói, 5 pháp sư máu giấy chúng ta gặp 5 thích khách có thể ẩn thân của đối diện, chúng ta không thấy được vị trí của bọn họ, đoàn chiến thật sự không dễ đánh.”
Trần Khiêm Hoa nói: “không sai, không có tầm nhìn cũng như hai con mắt bị bôi đen, quá khó giao tranh.”
Triệu Tân An sảng khoái mà nói: “Còn trận sau nữa mà, thời điểm đánh với đội vàng chúng ta lại nỗ lực hơn!”
Ván thứ nhất, đội đỏ vs đội xanh, đội xanh thắng.
Ván thứ hai, đội đỏ vs đội vàng, lần này anh hùng clone mà đám người Diệp Thiếu Dương bọn họ chọn chính là [ Thần Thương Thủ ], muốn thông qua sở trường cự ly ngắm bắn xa đặc biệt nhanh chóng thành lập ưu thế đẩy trụ; mà anh hùng đội vàng chọn chính là [ Nữ Thần Băng Sương].
Khán giả ngồi thẳng người mà chờ mong.
5 [ Thần Thương Thủ ] của đội đỏ, trốn ở xa ca mà rỉa ngươi, ngươi đánh không tới nhưng viên đạn của ta lại vẫn luôn có thể bắn trúng ngươi? Cộng tổng 25 phát đạn, có thể bắn đến mức đối diện không thể tới gần. 5 [ Nữ Thần Băng Sương ] của đội vàng bài binh bố trạm, bão tuyết che trời lấp đất, đường lính nhà ngươi cũng đừng nghĩ tới đi lên.
5 pháp sư vs 5 xạ thủ.
Bên đội vàng, Sean, Chu Gia Văn đều là tuyển thủ đường giữa cấp thế giới, Khúc Giang tuy rằng chuyển sang phụ trợ nhưng trước kia hắn chính là chơi MID, đặc biệt là loại pháp sư hệ khống chế [Nữ Thần Băng Sương ] này, xác suất thắng cực kỳ cao. Từ Trác và Lý Vân Mặc không phải tuyển thủ đường giữa, nhưng loại anh hùng như Nữ Thần Băng Sương tay mơ cũng sẽ biết chơi.
Phía đội đỏ, Tạ Viễn, Tạ Vi Vũ đều là xạ thủ chuyên nghiệp, sử dụng [ Thần Thương Thủ ] đương nhiên không thành vấn đề. Trần Khiêm Hoa là phụ trợ, Diệp Thiếu Dương là MID, Triệu Tân An là TOP, khẳng định năng lực khống chế của ba người đối với anh hùng [ Thần Thương Thủ ] này là không bằng xạ thủ chuyên nghiệp.
Diêu Mộc nói: “Hình thức clone thật ra rất khó chiếu cố đến từng người chơi, bởi vì anh hùng mà ngươi am hiểu đồng đội có khả năng sẽ không chơi; mà anh hùng đồng đội đặc biệt lợi hại ngươi khả năng cũng không biết dùng.”
Đông ca nói: “Tương đối mà nói phía đội vàng có 3 đường giữa chuyên nghiệp, một ván này tôi xem trọng đội vàng hơn.”
Sự thật cũng chứng minh như thế, tuyển thủ chuyên nghiệp đấu cờ đều dựa vào chi tiết, 5 Thần Thương Thủ đội đỏ, Tạ Viễn, Tạ Vi Vũ tỉ lệ bắn kỹ năng trúng đương nhiên không thể nghi ngờ, Diệp Thiếu Dương chơi ngắm bắn cũng còn tàm tạm, nhưng......
Trần Khiêm Hoa 5 phát đạn có thể bắn trượt 3 phát.
Triệu Tân An lại càng thái quá hơn, 5 phát đạn toàn bộ bắn vào không khí, còn bị TOP Khúc Giang đóng băng 1vs1 giết chết!
Triệu Tân An nhịn không được phun tào: “thao thao thao, quả nhiên tui không thích hợp dùng loại anh hùng ngắm bắn chậm từ xa này, trực tiếp để tui cầm đấu sĩ, dát mặt tấn công sảng khoái hơn biết bao!”
Hắn thích nhất là dát mặt tấn công, chính diện cùng ngươi đổi máu.
Anh hùng cự ly xa, ngắm nửa ngày bắn không trúng, quá phiền toái.
Tạ Viễn cười nói: “[ Thần Thương Thủ ] cần phải bắn phá, không thể chậm rãi ngắm nha, đối diện khẳng định sẽ né được quy đạo xạ kích của cậu. Ngắm bắn theo hướng ngược lại, đối chiếu tốt kỹ năng, sau đó 180 độ bắn ra, dưới tình huống đối thủ không hề phòng bị mới có thể bắn trúng.”
Triệu Tân An học tập ngay tại hiện trường, kết quả......
Cuối cùng cũng bắn trúng một con lính nhỏ, khiến người cảm động!
Tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không phải phải biết chơi tất cả các anh hùng, Triệu Tân An đương nhiên hiểu cơ chế và nhược điểm của anh hùng [ Thần Thương Thủ ] này, hắn có thể đi áp sát giết chết [ Thần Thương Thủ ], nhưng để hắn chơi anh hùng này này? Xin lỗi, thật sự bắn không trúng.
Làm Tạ Viễn ngoài ý muốn chính là tỷ lệ bắn kỹ năng trúng người của Diệp Thiếu Dương vậy mà lại rất cao, hắn không khỏi hiếu kỳ nói: “Dương Dương bình thường cũng chơi xạ thủ hả? Chơi Thần Thương Thủ thật sự không tồi.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Vì để ngược đãi Tiểu Tinh của bọn tui nên tui cũng luyện một chút.”
Trình Tinh đang xa xa ở căn cứ Thiên Hoàn xem phát sóng trực tiếp hắt xì một cái thật to.
Ván này kết thúc thật sự rất nhanh, 12 phút căn cứ của đội đỏ liền bạo, bởi vì đội vàng có ba đường giữa chuyên nghiệp: Khúc Giang, Chu Gia Văn, Sean, một chiêu tốc biến tiến tới mở ulti khoá ngươi lại, một tên trốn ở trong bụi cỏ dùng kỹ năng W đóng băng ngươi, còn có một tên tận dụng tất cả mọi thứ dùng ulti thu đầu người.
5 Nữ Thần Băng Sương của đội vàng vừa mở ulti, đội đỏ của bọn họ căn bản không còn cách dọn lính.
Ván thứ hai, đội đỏ vs đội vàng, đội vàng thắng.
Ván thứ 3, đội vàng vs đội xanh vẫn chưa đánh.
5 người Diệp Thiếu Dương ngồi ở trên bục theo dõi, Triệu Tân An rối rắm nói: “cho dù bọn họ ai thua ai thắng, chúng ta thua liên tục hai ván, nhất định phải nhận trừng phạt đúng không?”
Diệp Thiếu Dương nói giỡn: “Phóng viên Triệu đừng lo. Năm trước nhảy nhót rớt 10 vạn fans, năm nay nỗ lực hơn chút, lại rớt khoảng 20 vạn?”
Triệu Tân An thiếu chút nữa hộc máu: “thaooo, đừng có bàn về lịch sử đen tối đó, tui không muốn lại nhảy một lần nữa đâu.”
Tạ Vi Vũ bắt đầu rối rắm: “ngày hôm qua tôi còn kêu Từ đội COS Công Phu Đại Sư, hôm nay liệu hắn có kêu tôi COS Phong Chi Tinh Linh gì gì đó không, xấu hổ quá.”
Trần Khiêm Hoa bình tĩnh nói: “hôm qua chúng ta trừng phạt bọn họ, hôm nay bọn họ trừng phạt chúng ta, hiện thế báo thù mà thôi.”
Tạ Viễn thì tại bên cạnh thở dài: “tôi để Phương đội học tiếng mèo kêu, hắn liệu có kêu tôi học dog kêu hay không.”
Trong khoảng thời gian mấy người nói chuyện phiếm này, đội vàng và đội xanh cũng bắt đầu thi đấu rồi.
Đội vàng nhiều tuyển thủ đường giữa, lại một lần nữa chọn 5 clone pháp sư [ Bắc Hải Cự Yêu ].
Đội xanh nhiều người đi Rừng liền chọn thích khách [ Quyền Hoàng ].
Tương phản với sự khôi hài của hai trận giải trí trước đó, ván thứ ba đánh càng thêm kịch liệt, ulti của [ Bắc Hải Cự Yêu ] cắn nuốt một giây giết người, 5 cự yêu đứng chung một chỗ có thể cắn chết một đống người; [ Quyền Hoàng ] ở cự ly xa phóng quyền, một quyền một tên máu giấy, 5 [ Quyền Hoàng ] đồng thời hành động, loạn quyền đánh chết lão sư phụ.
Liên tục sau mấy lần giao tranh, đội vàng dần dần dựa vào khoảng cách công kích xa, ulti bùng nổ mạnh chiếm ưu thế, lấy thế thượng phong nhanh chóng đẩy rớt trụ đường giữa của đội xanh.
Giao tranh tổng cuối cùng tại cao điểm, Sean và Chu Gia Văn đồng thời động thủ, đột nhiên mở ulti, triệu hoán cự yêu nháy mắt cắn chết hai người đội xanh, lấy nhiều đánh thiếu, chiến thắng trận thi đấu này.
Ván thứ ba, đội vàng vs đội canh, đội vàng thắng.
Diêu Mộc đi đến giữa sân khấu, nói: “Ba ván clone đại tác chiến hôm nay đều cực kỳ xuất sắc! Đội hình 5 pháp sư, 5 xạ thủ, 5 thích khách khiến chúng ta mở rộng tầm mắt. Cuối cùng, đội vàng thăng liên tiếp 2 ván, trở thành người thắng cuối cùng, có được tư cách trừng phạt; đội xanh 1 thắng 1 thua, đội đỏ thua hai ván, hai đội ngũ này đều phải tiếp nhận trừng phạt.”
Nghe đến đây, Phương Chính Thanh nhịn không được nói: “bọn tôi 1 thắng 1 thua, không nên miễn khen thưởng và trừng phạt sao?”
Triệu Tân Bình nói: “Đừng lo, mấy người đội vàng không nhất định sẽ chỉ định đến cậu.”
5 người đội vàng được mời đến giữa sân khấu.
Đội thắng hôm nay sẽ có được phần thưởng là mô hình giới hạn của mùa giải S10, phân đoạn trừng phạt không giống với ngày hôm qua, là loại “nói thật hay thử thách” thường thấy, nhân viên công tác nâng một cái đĩa quay lớn tiến vào sân khấu, bên trên có các loại lựa chọn nói thật và thử thách.
Diêu Mộc nói: “phân đoạn trừng phạt hôm nay là nói thật hay thử thách! Trên đĩa quay có rất nhiều lựa chọn, chọn tới cái gì chính là cái đó. Đội vàng ai trước tới nào?”
Từ Trác giơ tay lên.
Đông ca né ra một bước, nói: “Cho mời đội trưởng của đội vàng, Từ đội.”
Từ Trác đi đến đĩa quay lớn trước mặt, cười nhìn về phía đội đỏ: “tôi còn nhớ rõ, hôm qua có người chỉ định tôi tới tiếp nhạn trừng phạt nhỉ? Mời tự động bước ra khỏi hàng đi.”
Tạ Vi Vũ đỏ mặt đứng ra, vẻ mặt thấp thỏm bất an.
Từ Trác nói: “Tôi chọn thử thách.” Hắn tiến lên xoay đĩa quay, cuối cùng, kim đồng hồ dừng lại ở “COS anh hùng bản mệnh của bạn”, Từ Trác ha ha cười nói: “hôm qua Tiểu Vũ kêu tôi COS Công Phu Đại Sư, hôm nay Tiểu Vũ tới COS anh hùng bản mệnh của ngươi một chút đi, Phong Chi Tinh Linh nhỉ.”
Tạ Vi Vũ khóc không ra nước mắt, nhân viên công tác rất nhanh đa đem trang phục mang lên, hắn đỏ mặt mặc bộ quần áo màu xanh lục vào, còn đeo một đôi tai tinh linh nhòn nhọn.
Diện mạo Tạ Vi Vũ không tính là xuất chúng, nhưng làn da của hắn rất trắng, khí chất ôn hòa, mặc trang phục tinh linh vào, sau khi đeo tai nhọn lên và đội tóc giả, thật ra lại có vào phần tương tự với tinh linh trong trò chơi.
Người xem ở hiện trường bùng nổ một trận thét chói tai, phòng phát sóng trực tiếp càng là một mảng sói tru ——
【 a a a Tiểu Vũ ngoan quá điiiii àaa! 】
【 Phong Chi Tinh Linh này tui yêu rùiiii 】
【 cậu ấy thật ra khá xinh đẹp, tiểu soái ca Beta càng nhìn càng đẹp】
【 Tư thế kéo cung có phần vừa cứng vừa hài, ha ha ha, mặt đều đỏ hết lên rùi 】
Tạ Vi Vũ quả thật nhịn không được mà đỏ mặt, hắn trước nay chưa từng mặc quá loại quần áo kỳ quái này, làm động tác gì cũng đều cảm thấy rất biệt nữu, cung còn chưa kéo mũi tên đã rơi xuống đất trước. Muốn xoay người nhặt lên, kết quả một bên tai tinh linh cũng rớt, người chủ trì ở bên cạnh giúp hắn thu thập, Tạ Vi Vũ hoang mang rối loạn mà hoàn thành nhiệm vụ COS.
Kế tiếp đến lượt Sean, bởi vì ngày hôm qua Trần Khiêm Hoa chỉ điểm hắn nhận trừng phạt, Sean liền nói: “tôi đây cũng chọn Trần đội tới đi, dùng tiếng Trung để nói...đây là....lễ thượng vãng lai?”
( lễ thượng vãng lai: 礼尚往来: có qua có lại)
Triệu Tân An lập tức nhẹ thở ra: “tốt quá, hắn không chọn tui, bằng không tui tại chỗ biểu diễn cho hắn một cái vỡ ra!”
Đông ca khen: “Câu Lễ thượng vãng lai này dùng không tồi, mời Trần đội bước ra khỏi hàng tới tiếp nhận trừng phạt.”
Trần Khiêm Hoa bất đắc dĩ đứng ra, Sean cũng chọn thử thách, tùy tay chuyển động vòng quay, cuối cùng, kim đồng hồ lại một lần dừng lại ở “COS anh hùng bản mệnh của bạn“.
Trách không được phía chính phủ chuẩn bị nhiều quần áo như vậy, hoá ra là do hôm nay có phân đoạn đại mạo hiểm a.
Anh hùng bản mệnh của Trần Khiêm Hoa là phụ trợ [ Quang Diệu Chi Thuẫn ] cao to, hắn mặc mũ giáp lên, cầm tấm chắn thật lớn ở trên sân khấu đi một vòng, thật ra lại rất uy phong lẫm liệt, thu được một tràng vỗ tay nhiệt liệt tại hiện trường.
Người thứ ba, Lý Vân Mặc, SP của chiến đội Kinh Trập.
Hắn đi lên trước, nhìn về phía đội trưởng nhà mình, lại nhìn Tạ Viễn, cuối cùng nói: “Phương đội lười cả động, A Viễn cậu đến đây đi.”
Tạ Viễn vô ngữ: “cậu đây là cái lý do kiểu gì thế!”
Lý Vân Mặc cười nói: “Đều là đồng đội, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, chính cậu tự tới xoay đi, xoay tới cái gì chính là cái đó, đừng có hận tui.”
Tạ Viễn tiến lên một bước, xoay đĩa quay, kết quả là: “bế công chúa người cách bạn gần nhất.”
Hiện trường vang lên một trận cười lớn.
Bởi vì người cách hắn gần nhất vừa lúc chính là Lý Vân Mặc.
Hai người liếc nhau, Tạ Viễn phun tào nói: “Bế không nổi.”
Lý Vân Mặc sắc mặt khó coi: “Cho nên đây là cậu bị trừng phạt hay là tôi bị trừng phạt?”
Tạ Viễn nói: “Cái này gọi là tự lấy đá đập chân mình!”
Hắn xoay người tới ôm đối phương, kết quả Lý Vân Mặc cao hơn hắn nửa cái đầu, thật sự ôm không lên nổi, hai người thiếu chút nữa là cùng nhau té ngã, dẫn tới người xem tại hiện trường cười ra tiếng.
Diệp Thiếu Dương cũng đang cười, nhìn ra được quan hệ của đội viên chiến đội Kinh Trập khá tốt, trước kia lúc cậu và anh em trong chiến đội cùng đi KTV tụ hội cũng thường xuyên chơi nói thật hay thử thách, bởi vì không thẹn với lương tâm, loại tiếp xúc thân thể này ngược lại sẽ không để ý, đổi thành cậu và Trì Sóc mà nói, cậu thật đúng là làm không được động tác thân mật như vậy......
Trong lòng Diệp Thiếu Dương nôn nao, không biết tại sao lại nghĩ tới Trì Sóc.
Tạ Viễn bị trừng phạt xong, đến lượt Chu Gia Văn.
Mọi người đều cho rằng Chu Gia Văn sẽ điểm danh A Ngạn, bởi vì A Ngạn là Rừng của chiến đội Hỏa Văn, là đồng đội của hắn, đa phần ở phân đoạn trừng phạt các tuyển thủ đều sẽ chọn đồng đội, như vậy sẽ không đắc tội với người.
Không nghĩ tới chính là, Chu Gia Văn ấy vậy mà lại gọi ra một cái tên của tuyển thủ khác: “Liệt Dương đến đây đi.”
Diệp Thiếu Dương có chút ngốc, nghi hoặc mà ngẩng đầu nhìn hắn.
Chu Gia Văn cười như không cười nói: “Chỉ bằng chuyện cậu ở version quốc tế mở acc clone đánh cá, còn khiến bọn tôi đoán sai vài tháng, hôm nay nếu tôi không chọn cậu thì không thể trả công đạo cho vài người bạn ngoại quốc của tôi a.”
Diệp Thiếu Dương: “......”
Người bạn ngoại quốc trong lời hắn nói, khẳng định là Mitchell.
Mitchell là có bao nhiêu oán niệm? cũng xem phát sóng trực tiếp Toàn minh tinh sao?
Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ mà nói: “Chu đội muốn để tôi làm gì?”
Chu Gia Văn mỉm cười nói: “Chính cậu tới quay đi, vận mệnh của mình tự mình quyết định.”
Hiện trường vỗ tay nhiệt liệt, Diệp Thiếu Dương đành phải hít sâu, căng da đầu chuyển động vòng quay. Một lát sau, kim đồng hồ dừng lại ở “nói thật: trả lời thật lòng ba vấn đề của đối phương.”
Chu Gia Văn đến: “tôi đây thay một vào bạn bè bè quốc tế tới hỏi, anh hùng đường giữa cậu thích nhất là anh hùng nào?”
Diệp Thiếu Dương không chút do dự trả lời nói: “Chúa Tể Vực Sâu.”
Đây là anh hùng đầu tiên khi cậu đánh tại sever trong nước lấy được danh khí anh hùng, trận thi đấu đầu tiên khi xuất đạo cũng dùng Chúa Tể Vực Sâu ngũ sát phong thần, cậu cũng có một loại cảm tình đặc thù đối với anh hùng này.
Chu Gia Văn gật đầu, tiếp tục hỏi: “thời điểm đối tuyến anh hùng mà cậu kiêng kị nhất là?”
Diệp Thiếu Dương nén cười nói: “Nhật Luân Pháp Sư.”
Mitchell lúc trước chính là dùng [ Nhật Luân Pháp Sư ] đối tuyến với cậu, bị [ Chúa Tể Vực Sâu] của cậu 1v1 giết chết. Nếu Mitchell đang xem phát sóng trực tiếp, nghe đến đây khẳng định sẽ rất khó chịu.
Chu Gia Văn nói: “Một vấn đề cuối cùng, tuyển thủ chuyên nghiệp cậu thích nhất là ai?”
Diệp Thiếu Dương đột nhiên sửng sốt.
Vấn đề này thật ra rất bình thường, phỏng vấn sau thi đấu thường xuyên có phóng viên hỏi “tuyển thủ chuyên nghiệp cậu thích nhất là ai”, giống như minh tinh ở giới giải trí khi nhận phỏng vấn, phóng viên cũng sẽ hỏi bọn họ “minh tinh cậu thưởng thức nhất là ai“.
Mọi người giống nhau đều sẽ thản nhiên nói ra đáp án tỏng lòng mình.
Giờ khắc nghe được vấn đề này, tỏng lòng Diệp Thiếu Dương chỉ hiện ra một cái tên.
Trì Sóc.
Cậu tiến vào thế giới xa lạ này, cũng không quen biết nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp giới eSports, từ khi biết Trì Sóc cậu vẫn luôn rất thưởng thức Trì Sóc.
Bởi vì thưởng thức phương thức Trì Sóc đối nhân xử thế, cũng thích Trì Sóc bất khuất kiên cường cứng cỏi cùng thái độ nghiêm túc phụ trách với chiến đội Thiên Hoàn nên cậu mới lựa chọn gia nhập Thiên Hoàn.
Tuyển thủ chuyên nghiệp mà cậu thích nhất đương nhiên là Trì Sóc, điều này là không thể nghi ngờ.
Nếu cậu che giấu lương tâm mà nói ra tên một ai khác, các fan sẽ nhìn ra được cậu đang nói dối. Vấn đề rất đơn giản, vì sao cậu phải nói dối chứ? Giấu đầu lòi đuôi, lạy ông tôi ở bụi này, trong lòng có quỷ?
Dựa theo logic thông thường, là Trì Sóc giới thiệu cậu gia nhập Thiên Hoàn, là Trì Sóc giữa sự hoài nghi của mọi người để cậu làm tuyển thủ chính giữa chính thức, tuyển thủ mà cậu thích nhất là Trì Sóc, đây chẳng lẽ còn không phải sao?
Cũng không biết vì sao khi nghĩ đến chữ “Thích” này, trái tim cậu đột nhiên đập có nhanh, mạc danh có chút chột dạ, dù sao tối hôm qua còn mơ thấy Trì Sóc đem cậu đánh dấu hoàn toàn.
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, tận lực thể hiện bộ dáng bình tĩnh, mỉm cười nói: “Tuyển thủ chuyên nghiệp tôi thích nhất...... Là đội trưởng của chiến đội Thiên Hoàn chúng tôi, Sóc Nguyệt.”
_________________
Editor: bốn bỏ lên măm chính là “ tôi thích nhất là Sóc Nguyệt “ ehehehehe