Ép Bức Dưới Quân Trang

Chương 15: (H)

Trước Sau

break

Ánh mắt của người đàn ông mang theo vẻ áp bức, hắn khẽ đã chân vào góc bàn một cái, giống như chỉ cần cô dám nói một chữ “Không”, là hắn sẽ lập tức vạch trần bộ dáng hiện tại của cô.

Thi Ngọc sợ hãi hít thở sâu, cắn chặt môi dưới, cẩn thận quay người lại.

Bởi vì khoảng trống dưới gầm bàn không quá lớn, thế nên lúc xoay người cô không cẩn thận va đầu vào bàn, phát ra một tiếng “Cốp”. Thi Ngọc sợ hãi không dám nhúc nhích, đến cả hít thở cũng không dám.

Giọng nói của Lục Cảnh Giai cũng dừng lại.

Quý Tranh giật giật chân, hững hờ nói: “Xin lỗi, tôi nuôi một con mèo, nó quấn người lắm, lúc nào cũng làm loạn dưới chân tôi, anh cứ nói tiếp đi.”

Trong lúc mình nói chuyện mà đối phương lại chơi đùa với mèo, điều này khiến Lục Cảnh Giai cảm thấy rất khó chịu, nhưng anh ta cũng không có tư cách chỉ trích hắn. Dù sao thì anh ta đã tới cầu được gặp không ít lần, hôm nay hắn nể tình đồng ý gặp mặt, đã coi như một ân huệ lớn lao rồi.

“Tôi đã phái rất nhiều người đi tìm người thương nhân bán trà cho nhà họ Thi...”

Quý Tranh gật đầu, nhưng ánh mắt và sự chú ý vẫn luôn đặt trên người Thi Ngọc.

Cô vểnh  mông lên cao, vạt váy rơi xuống, để lộ cặp mông tròn trịa và đầy đặn. Quý Tranh giơ tay lên, chạm vào mông cô, vuốt ve qυầи ɭóŧ của cô.

Khe hở giữa qυầи ɭóŧ vẫn còn hơi ướt át, đây là vì lúc ở trong phòng khách, hắn cầm roi da ma sát với ŧıểυ huyệt của cô.

Hắn khẽ hừ một tiếng, ngón tay cách một lớp quần  lót mà mân mê nơi ướt át đó.

Lục Cảnh Giai nghe được tiếng hừ này thì tưởng là mình nói sai cái gì, lập tức dừng lại.

“Anh cứ nói tiếp đi.” Quý Tranh nói.

Lục Cảnh Giai âm thầm thở phào một hơi, lại tiếp tục trình bày.

Nơi tư mật của Thi Ngọc bị ngón tay của hắn chạm vào, toàn thân cô run rẩy, cắn chặt lấy môi dưới.

Quý Tranh thản nhiên nhìn phản ứng của cô, cảm thấy rất thú vị, thế là hắn vạch qυầи ɭóŧ của cô ra, ngón tay gảy nhẹ lên âʍ ɦộ của cô.

Thi Ngọc càng run rẩy kịch liệt hơn, bởi vì vừa rồi cây roi kia trêu chọc cô một lúc, nên bây giờ hắn mới vuốt ve vài cái thì thân dưới của cô đã càng chảy ra nhiều nước hơn.

“A...”

Ngón tay của người đàn ông chui vào trong ŧıểυ huyệt của cô, đào khoét bên trong, tìm đến nơi mẫn cảm, sau đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi đó.

Thi Ngọc cắn chặt cánh tay mình, sợ bản thân không nhịn được mà phát ra âm thanh.

ŧıểυ huyệt chật chội, nhanh chóng bao trọn lấy ngón tay của hắn, đây là dấu hiệu cô sắp đạt tới cao trào.

Người đàn ông rút tay ra, đỡ lấy ©ôи th!t của mình, từng chút một đẩy vào.

dươиɠ ѵậŧ của hắn vừa to vừa dài, nhét vào trong tư thế này vừa vặn thúc trúng điểm mẫn cảm của cô. Thi Ngọc bị nhét đầy, cảm giác này thực sự vô cùng sung sướиɠ.

Cô vừa đau vừa hận dáng vẻ lúc này của bản thân mình.

Người đàn ông vịn lấy eo cô, để cô di chuyển tới lui, được ©ôи th!t đâm vào thoải mái hơn dùng ngón tay rất nhiều.

Hơn nữa, tự cô còn có thể quyết định được biên độ mạnh nhẹ, không giống như người đàn ông này lúc nào cũng thô bạo, thế nên cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

“Đây là một số chứng cứ mà tôi thu thập được, anh có thể xem qua một chút.”

“Đưa đây.”

Thi Ngọc nghe được tiếng bước chân của Lục Cảnh Giai đang tiến về phía này thì lập tức sợ hãi vô cùng, động tác của cô cũng bất giác dừng lại, thân thể vì quá căng thẳng và cứng đờ, ŧıểυ huyệt cũng thít chặt lại.

Quý Tranh bị ŧıểυ huyệt của cô thít chặt thì chỉ muốn lập tức đè cô lên bàn, dùng sức mà đâm vào trong ŧıểυ huyệt của cô.

Hắn chỉnh lại vạt áo sơ mi một chút, phủ lên mông cô, tránh để bị người khác nhìn thấy, sau đó mới nhận lấy văn kiện mà Lục Cảnh Giai đưa.

Hắn tùy ý lật nhìn hai cái, lên tiếng: “Tôi sẽ điều tra rõ ràng, còn chuyện gì nữa không?”

Lục Cảnh Giai cũng biết bây giờ không còn sớm nữa, anh ta đang chuẩn bị rời đi thì do dự lên tiếng: “Tôi nghe nói hôm nay ŧıểυ Ngọc có tới phủ tìm anh, không biết bây giờ cô ấy còn ở đây không? Tôi tìm cô ấy lâu lắm rồi mà vẫn chưa tìm thấy.”

Thi Ngọc bỗng nhiên nghe được tên của mình thì giật nảy mình, càng thêm thít chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của Quý Tranh hơn.

Gân xanh trên trán Quý Tranh nổi lên, hắn ho nhẹ một tiếng, trả lời: “Không ở.”

Lục Cảnh Giai cảm thấy người đàn ông trước mặt đang nói dối, anh ta đã hỏi rất nhiều người rồi, mọi người đều nói là thấy cô tới phủ tư lệnh, nhưng mà hắn nói là không ở thì anh ta cũng chẳng có cách nào.

Lục Cảnh Giai cung kính: “Thời gian không còn sớm nữa, tôi xin phép về trước. Chuyện liên quan đến nhà họ Thi, mong Quý tư lệnh có thể điều tra một chút, tôi cảm kích vô cùng.”

Quý Tranh hơi gật đầu: “Tiễn khách.”

Lục Cảnh Giai vừa mới ra khỏi thư phòng thì thân thể căng cứng của Thi Ngọc cuối cùng cũng được thả lỏng. Nhưng mà, cô còn chưa kịp thở phào một hơi thì đã bị người đàn ông ôm eo lôi lên.

Vừa rồi cô vẫn đưa lưng về phía hắn nên không nhìn thấy nét mặt của hắn, bây giờ nhìn thấy, Thi Ngọc lập tức bị đôi mắt thâm thúy và ánh mắt rét lạnh kia làm cho sợ hãi.

Nhìn hắn không khác gì một con thú dữ chuẩn bị nuốt cô vào bụng.

Thân thể cô co lại, muốn khép đùi lại nhưng người đàn ông lại nắm chặt lấy chân cô, dạng hai chân cô ra hai bên, để lộ ŧıểυ huyệt ướt nhẹp. Sau đó, ©ôи th!t hung dữ của hắn dùng sức đâm mạnh vào thân thể cô.

“A...” Thi Ngọc bị hắn đột nhiên đâm vào như vậy thì giật nảy mình, cô theo bản năng muốn khép chân lại, nhưng lại bị  người đàn ông đè chặt lấy eo, điên cuồng đâm vào rút ra.

“Nhanh thế mà đã không nhịn được mà kêu lên thành tiếng rồi à? Anh Lục của cô nói không chừng vẫn chưa đi xa đâu.” Hắn cười nhạo, động tác dưới thân càng thêm mãnh liệt.

Đâm vào toàn bộ, rồi lại rút ra toàn bộ.

Thi Ngọc vội vàng ngậm chặt miệng lại.

Nhưng mà thái độ đó của cô càng chọc giận hắn hơn, người đàn ông hừ lạnh một tiếng, dùng sức bóp âm đế của cô. Giống như có một dòng điện chạy dọc thân thể, Thi Ngọc giật nảy mình, ngửa cổ ra sau, phát ra một tiếng rêи ɾỉ thật dài.

Quý Tranh vén áo của cô lên, nhìn bầu ngực đang lắc lư của cô, cười nhạo: “Đến cả ngực cũng da^ʍ đãиɠ như vậy.”

Thi Ngọc lắc đầu phản bác: “Tôi không có...”

"Còn mạnh miệng." Hắn nắm lấy tóc cô, ấn đầu cô xuống: “Nhìn cô da^ʍ đãиɠ chưa này.”

Thi Ngọc bị ép buộc nhìn về nơi hai người giao hợp, ©ôи th!t của người đàn ông vừa to vừa nóng, đẩy tới đẩy lui trong ŧıểυ huyệt của cô, dâm dịch theo động tác của hắn mà chảy dọc theo bắp đùi cô xuống mặt bàn.

ŧıểυ huyệt vừa đỏ vừa sưng, tham lam nuốt lấy ©ôи th!t của hắn.

Nhìn vừa dâm mỹ vừa hạ lưu.

Mặt cô đỏ bừng lên, không muốn tiếp tục nhìn hình ảnh đó.

Nhưng người đàn ông lại không chịu buông tha cho cô, dươиɠ ѵậŧ to lớn hung hăng đút vào trong ŧıểυ huyệt của cô, hắn giống như một chiếc máy đóng cọc không biết mệt mỏi, khiến Thi Ngọc chỉ có thể lắc đầu khóc lóc: “Đừng... A... Nhẹ một chút...”

“Nhẹ một chút? Ha, cô nhìn dáng vẻ thoải mái của cô đi.”

Quý Tranh bóp cổ cô, dùng sức đâm dươиɠ ѵậŧ sâu đến tận tử ©υиɠ của cô. Toàn thân Thi Ngọc co quắp lại, cảm giác đầu óc nổ tung. Đầu óc cô lúc này trắng xóa, một giây trước khi cô mất đi ý thức, người đàn ông cúi đầu, thì thầm bên tai cô:

“Cô thích anh ta à?”

“Thích anh ta thì sao chứ? Cô chỉ có thể nằm dưới thân tôi, bị tôi đυ., bị tôi đâm, như một con dâm phụ.”

“Còn lên cao trào.”

break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc