Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi

Chương 7: Đêm Tân Hôn {H+ 2}

Trước Sau

break

 

“Vậy thì ra đi, ra đi rồi tôi sẽ không cắm nữa.”

“Huhu … Không … Ưm không được.”

Cơ thể cô vô cùng nhạy cảm lại dính phải một liểu thuốc kích dục mạnh như vậy, còn bị côn thi*t hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đâm mạnh lên điểm G.

Hạ Nhược Vân gắt gao nắm lấy ra giường dưới than, cuối cùng không chịu được đưa tay xuống chạm vào đùi hắn đẩy ra.

Gậy thịt hung hăng xỏ xuyên qua u cốc đã ướt đẫm mật dịch.

“Mạnh, mạnh quá .. A a, nhẹ, nhẹ một chút.”

“A…”                       

Thần kinh căn thẳng của cô chợt thả lỏng, thân dưới của Hạ Nhược Vân nâng lên phun ra một cột nước! Một ít còn phun lên bụng dưới của Kỵ Viễn Thành.

*Lời nói của tác giả: không phải nước ŧıểυ nhé!*

Hắn nhìn cột nước mỏng mạnh nhưng mạnh mẽ phun ra đến đỏ cả mắt.

Kỵ Viễn Thành đem dương v*t của mỉnh một lần nữa mạnh mẽ cắm xuống, một tay của hắn đưa lên xoa bóp lấy bầu ngực sữa thi thoảng còn dung ngón tay ấn xuống.

Đầu ti bị hắn ấn đến cứng ngắt cả lên, Kỵ Viễn Thành buông tay ra khỏi bầu ngực sữa căng tròn, cuối xuống liếʍ mυ"ŧ vô cùng kích tình.

Đoạn, một bàn tay khác của Kỵ Viễn Thành xoa bóp lấy âm hạch.

*Lời nhắn của tác giả: Âm hạch là hotle nha*

“Ưm.” Thoải mái quá, nhưng sao vẫn ngứa thể nhỉ?

Kỵ Viễn Thành buông tha cho đầu ti của Hạ Nhược Vân, nhưng bàn tay của hắn vẫn cứ nắm lấy âm hạch cô lôi kéo.

Rồi, hắn cũng buông  tha cho âm hạch của cô, hai bàn tay của Kỵ Viễn Thành cưỡng chế nắm lấy hai chân cô đặt lên trên vai của gã

Hắn cũng lợi dụng tình thế mà cúi người xuống gập cô lại làm đôi.

Trong giọng

 Nói của hắn có chút mơ hồ:

“Bảo bối, tôi bắn cho em nhé?”

“Hức … đừng mà … mạnh quá.”

Quy đầu thô to hung hang va chạm vào miệng tử ©υиɠ, mã mắt mở to bắn ra từng luồn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi.

“A…” cô lại cao tào rồi!

Hắn bắn khoảng một phút thì dừng lại, rút côn th*t ra, trên dương v*t toàn là dâm th*y của cô, nếu để ý kỉ còn có một chút tơ máu.

*Lời giải thích từ tác giả: máu ở đây là không phải là lần đầu, mà là  làm nhiều quá nên bị trầy xước nên mới có chút máu*

Kỵ Viễn Thành túm lấy tóc cô ngồi dậy, hắn bắt cô xoay lại đằng sau và chổng mông lên.

Vì thuốc vẫn còn nên Hạ Nhược vân chỉ biết làm theo, hạ thấp eo xuống chổng mông như tư thế hắn muốn.

Kỵ Viễn Thành cầm lấy côn th*t cứng rắng như sắc thép một lần nữa đâm vào nơi bí mật kia.

Vừa thúc hông hai bàn tay hắn cứ liên tiếp vả bôm bốp vào mông của cô.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc