Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi

Chương 6: Đêm Tân Hôn {H+ 1}

Trước Sau

break

"Còn cô Hạ Nhược Vân cô có đồng ý lấy Kỵ Viễn Thành dù cho ốm đau bệnh tật?"

"Tôi ... đồng ý."

"Chúc mừng hai con đã thành vợ chồng."

Dưới tiếng hò tro của mọi người, Kỵ Viễn Thành cuối xuống kích động hôn lên môi cô một cách nồng nhiệt.

Thằng chó kia làm gì có tư cách mà có được cô? Chỉ có hắn mới xứng đáng có được có được cô.

Sau đó cô hắn trao nhẫn cho nhau. Cuối cùng hắn nắm tay cô xuống chào hỏi từng vị khách.

                                                                ------

Hạ Nhược Vân ngồi thẫn thờ trên giường cưới, xung quanh cô trải đầy cánh hoa hồngx và bong bống màu đỏ tươi.

Cạch, tiếng cửa mở ra, Kỵ Viễn Thành Bước vào trên tay còn cầm một cốc sữa nóng, hắn biết thối quen của cô trước khi ngủ là uống một cốc sứa.

"Em uống đi, tôi đi tắm trước." nói rồi hắn đưa cho cô cốc sữa, còn hắn thì cầm khăn tắm bước vào nhà tắm.

Cô ực ực vài tiếng rồi cũnguống hết cốc sữa, được một lúc cơ thể cô bỗng nhiên nóng lên bất thường, cô cứ tưởng mình mặc váy cưới nên nó nóng nhưng không.

Dưới ŧıểυ huy*t Hạ Nhược Vân chảy ra một dòng dâm dịch.

Tới tháng sao?

Mặt cô bây giờ đỏ như chảy cà chua chính mọng.

"Ư." Ngứa quá

"Ngứa sao." Kỵ Viễn Thành tiến lại gần cô, trên người hắn chỉ quấn một chiếc khắn tắm, nước từ mái tóc của hắn chảy xuống sống mũi, cằm, yết hầu, xương quai xanh nam tính, cuối cùng là rơi xuống ngực và những khối cơ bụng màu đồng kia.

"Anh cho tôi uông cái gì vậy?"

"Xuân dược đấy, cũng có thể gọi là thuốc kích dục."

Khóe mắt cô ươn ướt cuối, cùng cũng không chịu được nữa mà khóc òa lên.

"Khóc sao? Đừng khóc nữa, để sức động phòng đi vợ yêu."

                                                             ------

"Muốn sao?"

"Hức ... tôi muốn ... A làm ơn đâm vào đi."

Nói rồi dương v*t của Kỵ Viễn Thành đâm mạnh vào u cốc đầy nước của Hạ Nhược Vân.

Hoa môi bé nhỏ bị hắn cắm đến trắng bệch cả ra. Bên trong bị thịt mềm mại bao bọc lấy, miễn cưỡng nuốt trọn lấy vật thô to của hắn.

Hắn còn chưa động chỉ nằm yên bên trong, đã khiến cho tứ chi của cô bủn rủn, cả người run rẩy, nước mắt trào ra 

Kỵ Viễn Thành bị tầng tầng lớp thịt hút đến gương mặt vặn vẹo, bắt đầu thẳng lưng đâm chọc.

Tốc độ của hắn tuy không nhanh nhưng từng cú đâm đều vô cùng mạnh mẽ. 

Cự vật của hắn mạnh mẽ cắm rút, Hạ Nhược Vân không chịu nổi, vặn vẹo eo muốn trốn thoạt, hai tay bé nhỏ nắm chặt chiếc ra giường dưới thân.

"Ưm ... nhẹ một chút ... tôi chịu không nổi a."

"Muốn cao trào sao?"

"Ừm." cô nhẹ nhàng gật đầu 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc