Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi

Chương 10: Những Tiếng Động Cọt Kẹt

Trước Sau

break

 “Thưa Ba, ăn cơm xong hai bọn con lên lầu sửa soạn một chút rồi đi qua Hạ Gia.”

Mẹ Kỵ nghe vậy liền tiếp lời: “Hai đứa định đi tuần trang mật ở đâu?”

“Chắc là thành phố Los Angeles California , ở Hoa Kỳ, cô ấy rất thích đỉnh HOLYWOOD.”

Mẹ Kỵ thấy cô không lên tiếng thì nói tiếp:

“ŧıểυ Vân, con mệt sao? Sao chẳng nói lời nào vậy?”

“Đúng vậy, cô ấy rất mệt.” nói xong Kỵ Viễn Thành còn xoay đầu nhìn cô nở nụ cười.

Đột nhiên lúc này mặt Ông Kỵ và Bà Kỵ bỗng đỏ lên bất thường, ngày hôm qua bọn họ quá kịch liệt dẫn đến phía dưới vẫn có thể nghe thấy những tiếng động cọt kẹt.

Lúc đó ông Kỵ còn nhịn không được nói: “Giới trẻ hiện giờ sung vậy à?”

“Được rồi, ăn cơm đi.”
 

                                                              --------

“Ba Mẹ, bọn con đi đây.” Kỵ Viễn Thành ôm eo Hạ Nhược Vân nói, bọn họ đã thay một bộ trang phục mới, Kỵ Viễn Thành mặc một bộ vest đen nam tính, còn Hạ Nhược Vân bên cạnh hắn mặc một bộ sườn xám màu trắng vô cùng thanh lịch, cô đứng bên cạnh hắn trông vô cùng nhỏ bé.

“Được rồi hai đứa đi đi, lái xe cẩn thận.” Mặc dù có tài xế riêng nhưng hắn không thích những người đnà ông khác nhìn cô, nên hắn ra quyết định tự mình lái xe trở cô đi.

“Thưa ba mẹ con đi.” Hạ Nhược Vân lúc này cũng lên tiếng nói.

                                                     

Chiếc xe [*]Rolls Royce Droptail đang chạy bon bon trên con đường quốc lộ, trong xe chẳng ai nói chuyện với ai, Hạ Nhược Vân nhìn ra cửa sổ, con đường về nhà trước mắt cô càng quen thuộc.

"Trùm cuối" là chiếc Rolls-Royce Droptail - xe siêu sang bản giới hạn với chỉ 4 chiếc được sản xuất và đều cá nhân hóa tối đa. Đây là chiếc xe đắt giá nhất thế giới vào thời điểm hiện nay, lên tới hơn 30 triệu USD (764 tỷ đồng) .

*Đôi lời của tác giả Kiều Tri Niệm: mình viết tới khúc này đột nhiên mình ghen tị quá, mình cũng muốn mua Rolls Royce Droptail, nhìn cái giá chát ghê*

Cuối cùng cũng đến Hạ gia, từ bên ngoài cổng đã thấy một dàn người hầu đứng đợi sắn, xe chạy thẳng vào bãi đậu xe của Hạ gia.

Cô và hắn bước xuống đi vào nhà.

“Hai đứa đến rồi à, nào, nào vào đây.” Đột nhiên đôi mắt của Hạ Nhược Vân có chút đỏ.

Sau đó Kỵ Viễn Thành đem những món quà hắn đã mua sắn, đặt lên bàn rồi nói: “Con có mua một chút quà cho ba mẹ.”

Ông Hạ nói: “Tới là được rồi, mua làm gì.” Mặc dù nói như thế nhưng ánh mắt của ông cũng công lên một chút.

“Hai đứa ăn cơm chưa, nếu chưa mẹ kêu người hầu đem đồ ăn lên cho hai đưa.” Mẹ Hạ nói.

Hạ Nhược Vân mỉm cười đáp lại: “Chúng con ăn ở Kỵ gia rồi mẹ ạ."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc