Editor: Maria Nyoko
Sao lại chuẩn bị hoa hồng?
Phía dưới cây hòe, lưng Chân Bảo tựa vào thân cây ngồi trên mặt đất, cúi đầu nhìn hoa hồng trong tay, cũng không chịu nhìn bên cạnh, cho dù sau khi Phó Minh Thời ngồi xuống, ánh mắt cũng không rời khỏi cô.
Mua ở tiệm hoa, cũng có chín trăm chín mươi chín đóa đấy, em thích loại nào? Phó Minh Thời nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ ửng vẫn chưa tan của cô, không tập trung hỏi. Cô đồng ý làm bạn gái chính thức của anh, anh lại càng muốn thân thiết với cô.
Chân Bảo không cần nghĩ, nhẹ nhàng quơ quơ chín đóa hồng trong tay, Cái này, Thật ra, chỉ một đóa là đủ rồi. Một đóa cô cũng ngại nhiều, Chút nữa làm sao cầm về phòng, đến phòng, khẳng định đám cùng phòng lại muốn ồn ào. Có điều lần đầu tiên được tặng hoa hồng, nhìn nhiều đóa hoa hồng đỏ tươi tượng trưng cho tình yêu nam nữ, Chân Bảo thật thích đấy.
Lúc trước bị anh hôn trộm, cô chưa từng nghĩ tới Phó Minh Thời có thể sẽ thích cô, nhưng nghe chính miệng Phó Minh Thời nói ra, nhớ lại Phó Minh Thời chiếu cố đối với cô, Chân Bảo đã tin, Phó Minh Thời thật sự thích cô, mà cảm giác được anh thích, thật ấm áp.
Nếu như, anh đừng nhìn chằm chằm vào cô thì tốt rồi, anh nhìn như vậy, cô khẩn trương.
Đêm nay đi ăn ở ngoài, anh tiễn em trở về phòng trước. Đã 5 giờ, Phó Minh Thời đỡ cô đứng lên nói.
Chân Bảo gật gật đầu, thò đầu ra từ sau cây hòe, phát hiện ọc sinh hai bên đường không nhiều, cô thở nhẹ, lúc trở về, cố ý đi ở bên cạnh Phó Minh Thời, mượn thân thể của anh chắn bó hoa trong tay. Bởi vì cần mượn thân thể anh, Phó Minh Thời muốn dắt tay cô, bị cô cự tuyệt.
Chân Bảo?
Hai người đi bên lề đường lối đi bộ, cao hơn một bậc thang so với đường cái, Chân Bảo một lòng đặt chú ý ở trên bó hoa hồng, nghe được có người gọi cô, cô mới nghi hoặc ngẩng đầu, chỉ thấy Mạnh Kế Ninh đang thắng xe bên lề đường phía trước tầm mười bước, quay đầu lại nhìn bọn họ cười, Nhìn bóng lưng giống như hai người, không nghĩ tới là thật sự.
Cầm lấy hoa hồng gặp được người quen, Chân Bảo đỏ mặt, giống như bịt tai mà đi trộm chuông giấu hoa hồng sau lưng
Nhưng Mạnh Kế Ninh đã sớm chứng kiến chín đóa hoa hồng giản dị kia rồi, Phó gật gật đầu với Phó Minh Thời, tiếp tục hỏi Chân Bảo: Sinh nhật?
Sinh nhật Chân Bảo vào tháng ba âm lịch, còn sớm, nhưng hiện ở tình huống này, chỉ có thể...
Kỷ niệm bốn tháng yêu nhau. Phó Minh Thời ôm bả vai Chân Bảo, một tay đút vào túi quần nói.
Anh thân cao gần một mét chín, lộ ra Chân Bảo một mét sáu lăm càng thêm nhỏ nhắn xinh xắn, mắc cở đỏ mặt, y như là chim non nép vào người mà dựa vào anh.
Mạnh Kế Ninh nhìn chướng mắt, cười lớn nói tiếng Chúc mừng , liền cưỡi xe đi phía trước.
Anh mới xoay qua chỗ khác, Chân Bảo liền đi lên phía trước một bước, tách khỏi cái ôm của Phó Minh Thời.
Cuối cùng Phó Minh Thời nhìn Mạnh Kế Ninh, thấp giọng nhắc nhở Chân Bảo: Hiện tại chúng ta là quan hệ yêu đương danh xứng với thực, lúc anh không ở đây bên cạnh em, em phải chú ý giữ một khoảng cách cùng những nam sinh khác, cẩn thận không được thân cận quá, cho bọn họ có thể thành công nạy góc tường của anh.
Đám cùng phòng cũng đã nói lời này, Chân Bảo ngoan ngoãn gật đầu, Em biết rõ. Coi như là không có Phó Minh Thời, cô cũng sẽ không thân cận quá cùng nam sinh.
Phó Minh Thời tin tưởng Chân Bảo không tâm tư bắt cá ai tay, chẳng qua là...
Lần nữa nhìn Mạnh Kế Ninh không rõ, Phó Minh Thời cảm giác, cảm thấy đối phương đối với Chân Bảo, khả năng là ý đồ bất chính.
~
Chân bảo ôm hoa hồng trở lại phòn, lập tức bị ba người cùng phòng vây công, ép hỏi cô hôm nay là ngày lễ.gì
Chân Bảo liền lấy cớ mà Phó Minh Thời đã nói.
Trời ạ, ngày kỷ niệm bốn tháng cũng tặng hoa, một năm các loại đại thể ŧıểυ tiết, chẳng phải là mỗi tháng đều được tặng hoa? Tiền Nhạc Nhạc đếm trên đầu ngón tay, thực là lần đầu tiên nghe nói chúc mừng ngày kỷ niệm yêu đương theo tháng đấy.
Ô ô ô, tớ cũng