Đuổi Tình Yêu Đi

Chương 68: Ngoại truyện 1

Trước Sau

break
Kể từ khi biết cháu trai Chu Lâm đạt trình độ người ngại chó chán ghét, Chu Tự Hàn cảm thấy may mắn vô số lần, bảo bối nhà anh không thể sinh được lại là chuyện hạnh phúc nhất, cũng đỡ phải sinh ra đứa con trai tức chết cha nó, nhìn gần đây anh trai anh đã có cả tóc bạc, nhất định là bị ŧıểυ tử kia chọc tức.

Đều do tính khí của anh trai anh, không nuông chiều đứa bé, lần đầu tiên ŧıểυ tử Chu Lâm kia gây họa, bị anh trai hung ác quất một trận, cái mông nhỏ cũng rút vào rồi, gào khóc rung trời, chờ đến khi ông cụ nhà anh phát hiện, giận đến mức muốn giết chết anh trai, anh trai anh cũng không sợ.

Nhưng sau đó ŧıểυ tử này lại thay đổi chiến lược, bắt đầu phá hư chuyện tốt của anh trai anh, nó quấn lấy chị dâu Hựu An sống chết phải ngủ cùng, không để cho ở cùng chỗ thì sẽ khóc, nếu không thì ra sức làm nũng, làm cho anh trai anh cưới vợ mà cũng giống như không có vợ, thảm vậy . . . . . . Chu Tự Hàn ở một bên nhìn cũng vô cùng hoảng sợ, buổi tối ôm bảo bối nhà anh, cảm thấy sao lại hạnh phúc như vậy.

Cho nên khi bảo bối nhà anh về nhà, vui mừng nói cho anh biết: "Chu Tự Hàn, em mang thai rồi." Chu Tự Hàn cảm giác quả thật chính là sấm sét giữa trời quang, như vậy cuộc sống sung sướиɠ sẽ chấm dứt rồi, sắc mặt xám trắng, trán không ngừng đổ mồ hôi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của bảo bối nhà anh lập tức chuyển sang âm u, giọng lạnh lùng hỏi anh: "Anh không vui mừng sao?" Lúc này Chu Tự Hàn mới phục hồi tinh thần lại, vội đi qua ôm bảo bối mà trong lòng vừa biểu quyết một lần, lời ngon tiếng ngọt thề non hẹn biển nói được một cái sọt lớn, bảo bối nhà anh mới cho qua chuyện này.

Từ đó về sau ngày khổ của anh mới tính là chính thức tới, bảo bối nhà anh vốn cực kì kiêu ngạo, lại được anh cưng chiều càng thêm không có giới hạn, trên căn bản muốn làm gì thì phải làm bằng được, nếu như anh dám không thuận theo, người quay đầu bước đi, về nhà mẹ đẻ.

Coi như cha mẹ anh rất phân rõ phải trái, nhưng mẹ vợ, phía trên còn có ông bà nɠɵạı vất vả lắm mới nhận lại cháu gái, con ngươi nhìn như nhau, ban đầu vì lĩnh giấy kết hôn, Chu Tự Hàn chỉ thiếu ba quỳ chín lạy thôi, mới được bà cụ gật đầu, còn theo đủ lễ nghi cổ của nhà họ Nhạc, thiếu chút nữa giày vò chết Chu Tự Hàn.

Lúc ấy Chu Tự Hàn mới hiểu được Mao gia gia, ông ta anh minh chỗ nào chứ, phải đánh vỡ những tập tục phong kiến xưa, giữ lại những thứ này quả thực là gieo họa.

Không để cho anh thấy bảo bối, anh phải năm gom sáu chịu, thật sự nhịn không được mới đi leo cửa sổ lúc nửa đêm, đáng tiếc anh không phải là anh trai anh, kỹ thuật chỉ là miễn cưỡng, rớt xuống bị chó nhà họ Nhạc đuổi đến đầu tường mới chạy, bộ dạng nhếch nhác đó bị mấy người Kiến Quốc cười ước chừng hơn nửa năm.

Cho nên anh hận nhất là bảo bối nhà anh về nhà mẹ đẻ, nhưng nhà họ Nhạc lại cố tình mua nhà ở thành phố B, còn cách biệt thự nhà anh không xa, bảo bối nhà anh xoay mông một cái thì trở về nhà mẹ rồi, cũng may nhà họ Nhạc bên kia bận rộn, sau khi bọn họ kết hôn, mẹ vợ cũng đi theo cả nhà ông bà nɠɵạı trở về phía nam.

Bây giờ họ nghe nói bảo bối mang thai, cũng đều trở lại, trông coi bảo bối nhà anh thật chặt, ngăn cách anh ở bên ngoài giống như anh là bệnh độc gì vậy, ban ngày còn chịu được, nhưng mà buổi tối, đừng nói làm chút gì, chỉ sờ sờ tay nhỏ bé cũng là hi vọng xa vời, cũng may bảo bối nhà anh còn biết thương hại anh, thường cho anh một chút canh thịt uống, anh mới chịu đựng nổi.

Chịu khổ bảy tháng, rốt cuộc đến thời điểm bảo bối nhà anh sinh, nước mắt của anh cũng rớt xuống, thái hậu nhà anh còn nói: "Nhìn tiền đồ của lão nhị một chút này, có con trai cũng kích động mà khóc." Cái gì là vì con trai chứ, là vì chính anh có được hay không?

Mong đợi nàng dâu ra khỏi tháng cữ, rốt cuộc ông bà nɠɵạı và mẹ vợ có lòng từ bi, trả lại bảo bối cho anh, anh có thể danh chính ngôn thuận ôm vợ rồi, đêm trăng mờ gió lớn, Chu Tự Hàn kích động vừa mới bò lên giường, còn chưa di chuyển, chỉ nghe thấy một hồi khóc thét, chân dài của bảo bối nhà anh duỗi một cái, vô tình đạp anh xuống giường, ra lệnh cho anh: "Anh đi xem đứa bé một chút." "Có bảo mẫu đấy." Chu Tự Hàn không ngừng cố gắng bò dậy nhào tới, lại bị bảo bối nhà anh đánh một cước: "Có bảo mẫu cũng không được, anh đi hay không đi hả?"

Thân thể Chu Tự Hàn run lên, tính tình bảo bối nhà anh mềm không được cứng cũng không xong! Anh uất ức bĩu môi, đi ra ngoài nhìn đứa bé, ŧıểυ tử nghịch ngợm này còn có thể giày vò hơn so với ŧıểυ tử Chu Lâm kia, anh ôm thì nằm ngủ, vừa để xuống liền gào thét, khó khăn lắm mới dỗ con trai ngủ được, trời đã sáng rồi, nước mắt Chu Tự Hàn dài như sợi mì, ngửa đầu đấm ngực: "Trời ạ! Cuộc sống này khi nào mới kết thúc đây?"
break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc