Trời vừa hửng sáng, ánh mặt trời nhu hòa vạch mở màn đêm.
Công tử áo xanh nhàn nhã đi trên đường cái, trong ngực giấu Phá Vọng Giám và dây đỏ lấy được từ Nghiệp Chỉ, trên dây đỏ khảm một đoạn kim, trên kim khắc "Bàn Nhược Câu".
ŧıểυ Thanh đã nghe qua về Bàn Nhược Câu, giống với Phá Vọng Giám đều là vũ khí Phật môn ban cho đệ tử du lịch nhân gian, cách sử dụng đơn giản, hiệu quả thì tùy thuộc vào người sử dụng, với nhân tài xuất sắc ngàn năm có một như Nghiệp Chỉ thì uy lực vô cùng lớn.
Pháp Hải, pháp lực vô biên giống như biển rộng, quả thật không tệ, ŧıểυ Thanh đoạt lấy nguyên dương của y, toàn thân tràn đầy lực lượng, công lực khôi phục hơn ba phần.
ŧıểυ Thanh cảm thán, chỉ cần một lần thôi mà lại có thể khôi phục ba phần công lực, trách không được nhiều yêu quái theo đuổi bàng môn tả đạo.
Chợ đường dần dần náo nhiệt, tiếng xe đẩy hàng rong vang lên trong ngõ nhỏ.
Phía trước có đôi vợ chồng bán sữa đậu nành và bánh bao thịt.
Nếu là bình thường ŧıểυ Thanh chắc chắn sẽ mua, nhưng vừa nghĩ tới Nghiệp Chỉ, liền không còn tâm tư ăn uống, vội vàng cất Phá Vọng Giám và Bàn Nhược Câu đi.
ŧıểυ Thanh và Phật Tổ có đánh cuộc, nội dung chi tiết nàng không hiểu thì Phật Tổ lại không nói rõ, nhưng nàng sợ Phật Tổ đổi ý, nên đồng ý lung tung, chỉ biết phải giúp Nghiệp Chỉ thay đổi kiếp nạn.
Thay đổi kiếp nạn gì, ŧıểυ Thanh cũng không rõ, chỉ đoán là kiếp "làm hòa thượng" này, nếu Nghiệp Chỉ không làm hòa thượng nữa, thì sẽ không có những chuyện rắc rối sau này.
Cho nên ŧıểυ Thanh phải vào Chùa Kim Sơn trước khi Nghiệp Chỉ đến, ngăn cản y xuất gia.
ŧıểυ Thanh đột nhiên dừng lại, bản năng sinh vật nói cho nàng biết, có sát khí nồng đậm từ xa lao tới.
ŧıểυ Thanh nhớ tới một chuyện quan trọng, nguyên dương nàng thu được từ Nghiệp Chỉ không tệ, Nghiệp Chỉ cũng tiếp nhận nguyên âm của nàng, công lực nàng tăng mạnh, thì Nghiệp Chỉ cũng vậy, chết tiệt tên hòa thượng này lại càng khó đối phó.
Sớm biết thì đã lục soát triệt để hơn chút nữa, đừng nói kiếm, ngay cả cái khố cũng không chừa, có bản lĩnh thì trần truồng mà đuổi theo nàng.
"Chết tiệt!" Nàng thấp giọng mắng, sau đó vén vạt áo, chạy như bay đến bến sông tìm lão Trương lái đò, bóng xanh lướt nhanh khiến người đi đường phải ngoái nhìn, ŧıểυ Thanh va phải vài người, vội vàng nói lời xin lỗi rồi tiếp tục chạy.
Dòng sông đã ngay trước mắt.
Keng!
Một thanh trường kiếm đen ngòm phá gió bay tới, ŧıểυ Thanh xoay người giơ cây quạt xếp lên đỡ, cánh tay tê dại.
Tăng nhân áo xám ngẩng đầu, ánh mắt dưới vành nón sắc bén như đao, tĩnh lặng mà ẩn chứa cuồng nộ ngập trời, Mặc Kiếm bắn lên không trung, xoay tròn rồi bay về tay Nghiệp Chỉ, y đặt lòng bàn tay lên thân kiếm, máu tươi tuôn ra thấm vào thân kiếm, những hoa văn trên Mặc Kiếm phát ra ánh sáng đỏ rực đầy tà khí.
Huyết tế! Nghiệp Chỉ đã quyết tâm lấy mạng ŧıểυ Thanh.
ŧıểυ Thanh hít sâu một hơi, trong nháy mắt, Nghiệp Chỉ đã biến mất, một luồng kình phong mạnh mẽ ập tới, cây quạt xếp biến thành Lân Sương Kiếm, nàng đứng tấn, một tay giữ mặt kiếm, một tay nắm chặt chuôi kiếm, Mặc Kiếm đè xuống, hai vết chân hằn sâu trên mặt đất, ŧıểυ Thanh vẫn giữ tư thế chống đỡ, nhưng bị Nghiệp Chỉ bức lui vài bước.
Tia lửa bắn ra, ŧıểυ Thanh lại một lần nữa cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo man rợ của y, nàng không nhịn được mắng: "Ngươi bị điên à!"
"Yêu nghiệt!" Ánh mắt vốn trống rỗng của y giờ đây ngập tràn sát ý, chỉ cần một cái liếc mắt cũng đủ khiến không khí ngưng đọng.
Ánh mắt của y quá mức kinh khủng, khiến ŧıểυ Thanh nhất thời quên cả thở, cảm giác nguy hiểm khiến tim nàng đập mạnh.
Một ý nghĩ chợt lóe lên, hôm nay có lẽ nàng sẽ chết ở đây.
Trong khoảnh khắc ấy, ŧıểυ Thanh nghĩ rất nhiều, cuối cùng nàng buông bỏ thế phòng thủ, ném Lân Sương Kiếm đi, né tránh để Nghiệp Chỉ đánh hụt, nhân cơ hội này, ŧıểυ Thanh túm lấy tăng bào của y, nghiêng đầu hôn lên môi y, đầu lưỡi mạnh mẽ cạy mở hàm răng y, mặc cho bị cắn đến bật máu, nàng vẫn nhẫn nhịn đau đớn, đưa một viên châu tròn vào miệng y, ép y nuốt xuống.
Nghiệp Chỉ đẩy ŧıểυ Thanh ra, nhưng tất cả đã quá muộn, viên châu đã chui vào khí hải của y và cắm rễ trong đó.
ŧıểυ Thanh ngã ngồi xuống đất, lau vết máu bên khóe miệng, cười nói: "Muộn rồi, ta đã đặt nội đan vào khí hải của ngươi, nếu ngươi giết ta, nội đan sẽ tự bạo, ta chết, ngươi cũng chết, ngươi làm gì được ta? Ha ha ha!"
"Yêu nghiệt, hôm nay ta và ngươi cùng nhau chết tại đây!" Trán Nghiệp Chỉ nổi gân xanh, bị ŧıểυ Thanh chọc giận đến mức mất hết lý trí, y vung kiếm lên, chuẩn bị cùng ŧıểυ Thanh đồng quy vu tận.
ŧıểυ Thanh không ngờ Nghiệp Chỉ lại điên cuồng đến mức không cần mạng sống, nàng sợ hãi gọi Lân Sương Kiếm về, loạng choạng đứng dậy chặn Nghiệp Chỉ, sau vài chiêu, ai cũng thấy ŧıểυ Thanh đang yếu thế.
Cuộc chiến giữa đường tự nhiên thu hút nhiều người vây xem, đám đông đứng xa sợ bị vạ lây, nhưng vẫn không nhịn được tò mò mà nhìn trộm, trận đấu quá đặc sắc, võ công thiên hạ, duy nhanh bất bại, nhanh đến mức hoa cả mắt.
Bỗng nhiên, công tử áo xanh hôn hòa thượng áo xám, mọi người đồng loạt hít sâu một hơi.
Sau đó hai người lại tiếp tục đánh nhau.
Mọi người nghĩ, chắc chắn là nợ tình, có lẽ công tử áo xanh lừa gạt hòa thượng áo xám.
Rồi hai người lại đánh nhau tiếp.
"Khoan đã!" Giọng nói của một nam một nữ đột ngột vang lên, bọn họ không sợ chết chạy vào giữa trận chiến.
-----