Dưới Tháp Lôi Phong (Pháp Thanh)

Chương 11: Xúc phạm

Trước Sau

break

dâʍ ŧᏂủy̠ chảy dọc theo mu bàn tay y, dính lên cơ bụng rắn chắc, du͙© vọиɠ càng thêm mãnh liệt, ŧıểυ Thanh cúi người, bầu ngực mềm mại áp sát vào người y, đầu lưỡi liếʍ lên hầu kết yếu ớt, không nếm được vị gì, nhưng lại ngửi thấy mùi thơm đặc biệt, nhất là khi y kích động, huyết mạch phun trào, mùi thơm mê người sẽ tỏa ra.

ŧıểυ Thanh không tu tà thuật ăn thịt người, nhưng không có nghĩa là nàng không có du͙© vọиɠ của yêu tinh, ví dụ như người trước mắt, chính là hàng thượng đẳng, pháp lực cao cường, thân thể cường tráng, khí tức sạch sẽ, nhiều năm ở trong Phật đường, thân thể cũng thấm đẫm mùi đàn hương đậm đặc.

ŧıểυ Thanh cảm thấy y là người rất ngon miệng, nhưng không biết cách thưởng thức thế nào, nàng lộ ra răng nanh, ở trên cổ y cắn qua cắn lại, để lại hai vết đỏ, máu tươi thấm ra, nàng liếʍ đi, vị ngọt ngào thơm ngon lan tỏa trong khoang miệng.

Quả thật là mỹ vị nhân gian, ŧıểυ Thanh không nhịn được cơn thèm, mυ"ŧ lấy cổ y, để lại một chuỗi dấu hôn đỏ thẫm, tuy dấu hôn nhìn có vẻ dữ tợn nhưng nàng đã thu lại rất nhiều sức lực, nếu thật sự muốn ăn thịt uống máu y, nàng đã sớm dùng răng nanh xuyên qua động mạch rồi.

Trong lúc nhấm nháp mỹ vị, hạ thân của ŧıểυ Thanh cũng không nhàn rỗi, không ngừng cọ xát lên dươиɠ ѵậŧ nóng hổi của y, đến mức qυầи ɭóŧ ướt đẫm chất lỏng, không phân biệt được là của ai.

Chỉ lướt qua rồi dừng lại, nếu tham lam quá sẽ xảy ra án mạng, ŧıểυ Thanh luyến tiếc liếʍ vết thương của y, nam nhân hừ một tiếng trầm thấp, ŧıểυ Thanh cười khẽ kéo quần y xuống, dươиɠ ѵậŧ to lớn bật ra, nhìn thật sự giống cánh tay trẻ con, hình dạng ngăm đen, thân gậy đầy gân xanh quấn quanh, thật xấu xí.

Nàng cầm lấy cán dươиɠ ѵậŧ ướt át, trêu chọc nói: "Bên ngoài thì sáng sủa như thánh nhân, ai ngờ thứ này lại xấu xí dữ tợn như vậy, một khi đã động dụ… Thì ngươi cuối cùng cũng chỉ là con người, cũng bị Thất Tình Lục Dục khống chế."

"Sao, không phục à? Vậy ngươi thử một chút xem, xem ngươi có giữ được Nguyên Dương không?" ŧıểυ Thanh bóp chặt dươиɠ ѵậŧ, chống nửa người lên, nhắm ngay vị trí, thử mấy lần mà không thành công, ŧıểυ Thanh hơi xấu hổ, nhưng không muốn để y chế giễu, giật cái yếm ném lên mặt hắn, nhắm mắt làm ngơ.

ŧıểυ Thanh tiếp tục thay đổi góc độ, tay nàng cầm nó còn không hết, nên nàng không biết có thể cho thứ này vào trong huyệt mình hay không, nhưng lời nàng đã nói ra, không thể nuốt lời, cũng không muốn để Pháp Hải có cơ hội chế giễu.
ŧıểυ Thanh hạ quyết tâm trực tiếp nuốt đại quy đầu to bằng quả trứng gà vào trong huyệt.

Hai người đều đồng thời phát ra tiếng thở gấp.

Huyệt quá chặt, còn dươиɠ ѵậŧ quá lớn.

Trong cơ thể có nhiệt độ nóng bỏng lạ lùng, du͙© vọиɠ dần dần sôi trào, sau đau đớn là cảm giác tê ngứa như bị ngàn con kiến cắn, ŧıểυ Thanh cẩn thận di chuyển eo, chậm rãi nuốt vào rồi rút ra, rõ ràng cảm nhận được gân xanh bên ngoài gậy thịt ma sát với thịt trong hoa huyệt, mỗi lần tiến vào một chút, ŧıểυ Thanh lại hơi dừng lại, thích ứng với cự vật này.

Chờ thăm dò đến sâu trong cùng, vẫn còn gần nửa cây gậy thịt lộ ra bên ngoài.

ŧıểυ Thanh cảm thấy không thể nuốt sâu hơn nữa, sâu hơn có thể sẽ chết mất, vì vậy bắt đầu cong eo tìm vị trí thoải mái thoả mãn chính mình.

Khuôn mặt Nghiệp Chỉ bị yếm che lại, sau khi tầm nhìn bị tước đoạt, bốn giác quan khác càng nhạy cảm hơn, du͙© vọиɠ gần như sụp đổ tra tấn Nghiệp Chỉ, tà niệm như củi lửa đốt cháy đồng cỏ, không ngừng đốt ra rất nhiều ý nghĩ "âm u" "không sạch sẽ" "ô uế".

Nghiệp Chỉ cố gắng ép những thứ này ra khỏi đầu, nhưng càng ép buộc thì càng tưởng tượng càng mạnh mẽ.

Khi sắp đến đỉnh điểm, ŧıểυ Thanh cắn môi dưới, móng tay khảm vào vai y để lại một vệt máu, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ bọc lấy vào thân gậy, đại dươиɠ ѵậŧ chôn trong hoa huyệt cũng không chống lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ, run rẩy phun ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục đậm đặc.

Sau khi cao trào, hai người rơi vào trạng thái trống rỗng, ŧıểυ Thanh nằm trên vai y thở hổn hển, tim đập vô cùng nhanh, khoảnh sau một nén hương, ŧıểυ Thanh mới hoãn lại, nhấc yếm lên, muốn xem mặt y thê thảm đến nhường nào.

Không phải cảnh tượng như dự đoán, y chỉ dùng cánh tay che mặt, ngay cả ánh mắt cũng không muốn trao đổi với nàng, ŧıểυ Thanh lấy túi thơm ra khỏi miệng y, cuối cùng y mở mắt ra, đôi mắt trong sạch như lưu ly, tiếng thở dốc vẫn kịch liệt, nhưng giọng nói lại rất bình tĩnh, y nói: "Ta sẽ giết ngươi."

"Giết như thế nào?" ŧıểυ Thanh dịch chuyển bộ phận mềm nhũn về phía trước, kéo ra hỗn hợp dâm dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ dinh dính, chấm một chút lên mặt y, "Ngươi chỉ còn lại một cái miệng, làm sao mà giết?"

Nghiệp Chỉ không rảnh giải thích, chỉ bình thản tuyên bố chuyện "giết chết nàng".

Ánh mắt Nghiệp Chỉ quá mức lạnh lẽo, như đang nhìn vật chết, ŧıểυ Thanh nhìn mà trong lòng sợ hãi.

Bất luận ŧıểυ Thanh khiêu khích thế nào, y vẫn bất động, ŧıểυ Thanh cảm thấy không thú vị, dứt khoát ngồi dậy bên cạnh y, hấp thu nguyên dương để tu bổ khí hải vừa mới bị y làm hao tổn, vận chuyển mấy lần mới khá hơn.

ŧıểυ Thanh nhặt quần áo lên, đi tới con sông nhỏ bên cạnh rửa mặt, sau khi tẩy rửa sạch sẽ, ŧıểυ Thanh quay lại nhìn Nghiệp Chỉ bất lực nằm trên mặt đất, hai tay xoa xoa suy nghĩ nê xử trí vị Đại Phật này như thế nào.
ŧıểυ Thanh nhìn trái nhìn phải, ngồi xổm xuống sờ giữa lông mày y, "Ủa, nốt chu sa đâu mất rồi?"

Nốt chu sa là sau khi giao hợp mới biến mất, nàng trêu chọc nói: "Ai u, không ngờ thánh tăng của chúng ta lại học nữ tử thủ cung sa*!"

(*) Thủ cung sa: là dấu vết màu đỏ chứng tỏ người con gái vẫn còn trinh tiết.

Nghiệp Chỉ lại lạnh lùng nhìn ŧıểυ Thanh.

"Haizz, đến cùng ta vẫn quá tốt bụng, ngươi muốn giết ta, mà ta chỉ lấy thân thể của ngươi, xong việc còn đại phát từ bi giúp ngươi dời vị trí." ŧıểυ Thanh kéo Nghiệp Chỉ vào góc miếu đổ nát, còn đắp áo tăng xám cho y, xong việc hai tay chắp lại nói: "A Di Đà Phật, hết lòng quan tâm giúp đỡ, ta không nhẫn tâm để ngươi ở ngoài miếu đổ nát, tóm lại, ngươi hãy cầu nguyện với Bồ Tát, trước khi dược hiệu hết, đừng có ai vào cái miếu hoang này, vĩnh viễn không gặp lại!"

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc