Cô chuyển động mông cọ vào dươиɠ ѵậŧ của anh, thở gấp hỏi: “Ông xã ơi, thích không, có phê không, phía dưới của người ta có ướt không, có thoải mái không, cọ xát ông xã như vậy, có phải rất sướиɠ không?”
Bàn tay của Chu Canh Minh sờ vào mông cô, đè mông cô xuống, để cô cọ xát gần với anh hơn.
Anh không nói bậy, nhưng khi thoải mái, tiếng ưm lại càng gợi tình hơn.
Chu Canh Minh nhìn dáng vẻ lẳng lơ này của cô, đánh thêm mấy cái vào bờ mông trắng nõn để thỏa mãn cô, làn da trắng đã bị đánh tới mức đỏ lên.
Cọ xát thêm một lát, phía dưới của Diệp Khúc Đào ngứa ngáy, muốn nhét vào trong, dùng tay cầm lấy cái đó của anh, hướng về phía hang động ở thân dưới của cô, trước khi nhét vào trong còn dùng tay còn lại tách ra, cúi đầu nhìn chỗ giao hợp của hai người.
Cô chậm rãi nhét nó vào trong, cắm vào, ngồi tới tận gốc, làm trong tư thế nữ ở bên trên.
Bàn tay của Chu Canh Minh đặt trên quần áo của cô, vén quần áo lên, cô di chuyển, quần áo che lại chỗ giao hợp của hai người, anh vén quần áo lên, nhìn chỗ giao hợp, Diệp Khúc Đào cũng tự chuyển động hông ra vào.
Xoay qua xoay lại, cô rất thích tư thế này, dù rất mệt nhưng ở tư thế này có thể thấy rõ khuôn mặt của Chu Canh Minh hơn, có thể nhìn thấy biểu cảm thoải mái trầm luân của anh, rất là sướиɠ.
Cô đè cổ của anh, chuyển động phía trên, vừa làm vừa rên, thở dốc: “Ông xã… Thoải mái quá… A a a… sướиɠ quá… Ông xã ơi… dươиɠ ѵậŧ của ông xã lớn thật đấy, thích bị dươиɠ ѵậŧ của ông xã đâm vào sâu, phía dưới chặt quá, thích quá...”
Không biết Chu Canh Minh có thích những lời lẳng lơ này hay không nhưng Diệp Khúc Đào thì thích.
Cô thích nói lời cợt nhả với người đàn ông của mình, thấy anh cũng không hề từ chối.
Diệp Khúc Đào chuyển động, rồi ngừng lại, tuy rất thoải mái nhưng rất tốn sức, Chu Canh Minh thấy cô dừng lại thì túm lấy mông cô, thế chỗ cô, anh ưỡn eo đẩy vào chỗ sâu của cô.
Giường cũng rung theo.
Áo anh vẫn chưa cởi ra, Diệp Khúc Đào thấy anh dũng mãnh như vậy thì giơ tay nhét vào trong áo sờ cơ bụng của anh.
Thể lực của anh tốt, cũng bởi vì về nhà có thời gian là sẽ rèn luyện, trong nhà có dụng cụ tập thể dục, anh thích rèn luyện thân thể, tập được tám múi rồi.
Cô thích cơ bụng của anh nhất, cảm giác sờ rất săn chắc.
Lần nào về nhà cũng phải chạm vào cơ bụng của anh.
Tốc độ của anh rất nhanh, không phải là kiểu Diệp Khúc Đào có thể chịu đựng nổi, một lúc lâu sau, anh rút thứ đó ra, mở tủ đầu giường bên cạnh lấy một cái bao cao su mới mua từ bên trong ra.
Sau khi anh xé bao ra, đút vào trong ŧıểυ huyệt của cô, duy trì tư thế vừa rồi tiếp tục làm.
Tốc độ rất nhanh, làm cô tới cao trào, thân thể run rẩy, kẹp anh chặt hơn.
Chu Canh Minh đổi tư thế, đè cô xuống giường tách chân ra làm.
...
Diệp Khúc Đào thực sự khâm phục sự tự giác của Chu Canh Minh, cô là loại người dù chuông đồng hồ reo cũng phải ngủ thêm năm phút, còn Chu Canh Minh lại dậy ngay sau khi chuông reo.
Chưa bao giờ ngủ nướng.
Anh rửa mặt xong rồi gọi Diệp Khúc Đào dậy, cô mới kỳ kèo dậy khỏi giường.
Hai người đều bận nên tới một cửa tiệm nhỏ ở gần nhà ăn sáng.
Hôm nay anh không họp nên chỉ mặc quần âu với áo sơ mi xanh rồi đi.
Diệp Khúc Đào mặc đồng phục, âu phục nữ với loại váy ôm hông, hôm nay cô phải cùng lãnh đa͙σ ra ngoài khảo sát.
Đoán chừng cả ngày hôm nay sẽ rất mệt.
Diệp Khúc Đào sửa soạn rồi đi ra cửa, ra với anh rồi đóng cửa lại, lúc đợi thang máy, Diệp Khúc Đào còn đưa tay sờ lên quần áo của anh.
Cô thật sự không có khả năng chống cự với Chu Canh Minh mặc âu phục, rất thích sờ mó.
Nhưng lại bị Chu Canh Minh túm lấy tay ngăn cản: “Cẩn thận bị ảnh hưởng.”
Diệp Khúc Đào: “...”
Cẩn thận bị ảnh hưởng, giữ khoảng cách. Bên ngoài có người thì thôi đi, không có người cũng không được sờ.
Hôm qua là ai bảo cô lật người vểnh mông lên, tiếp tục làm phía sau lúc cô mệt muốn chết hả.