Dưới Giường Không Thân (Cao H)

Chương 36 - Đâm Từ Phía Sau (H)

Trước Sau

break
Diệp Khúc Đào đến cả sức túm lấy tay Chu Canh Minh cũng không có nữa.

Sau khi Chu Canh Minh thấy cô sung sướиɠ cao trào, anh ôm cô xuống khỏi bàn ăn.

Diệp Khúc Đào cảm thấy cả người đều tê dại, chân cũng không đứng vững được nữa, vừa đặt chân xuống đất, cô đã suýt ngã, sau đó cô bị Chu Canh Minh túm lấy tay, đổi tư thế khác, tư thế quay lưng về phía anh, cả cơ thể cong xuống, chống lên bàn ăn.

Tư thế này khiến cô phải nhoài ra, mông vểnh cao lên.

Ý thức được tư thế này khiến cơ thể trông thế nào, mặt Diệp Khúc Đào lại càng đỏ hơn, có điều cô vẫn ngoan ngoãn đứng đó cho anh tiến vào.

Vị trí lúc cô nhoài ra cũng rất khéo, đó là nơi cô vừa mới phun ướt đẫm.

Cô có thể ngửi thấy mùi dâm thủy của chính bản thân mình.

Nhục nhã lại da^ʍ đãиɠ.

Chu Canh Minh để cô tựa người lên bàn còn anh đến phòng khách lấy thứ gì đó.

Diệp Khúc Đào không biết anh lấy cái gì, cô quay người lại nhìn anh, thấy anh chỉ mặc phần thân trên, nửa thân dưới không một mảnh vải che chắn, lúc anh đi, thứ đồ kia cũng như đang đi theo, cảnh tượng này nhìn cực kỳ da^ʍ đãиɠ.

Cô ôm mặt, thật đồi trụy, cô thích lắm.

Chu Canh Minh đến phòng khách lấy bao cao su, xé vỏ bao cao su ra rồi đeo lên cho mình, lúc này anh mới tiến vào trong cô.

Chu Canh Minh thấy cô đã bám chắc rồi, đánh vào mông cô bằng sức lực không phải quá mạnh, anh tách hai cánh mông đầy thịt mềm của cô ra, bên trong vẫn luôn chảy nước, chảy ra tận phía sau.

Anh nhìn xuống thưởng thức, sau đó đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ nhắm vào miệng ŧıểυ huyệt non mềm của Diệp Khúc Đào rồi cắm vào.

Vừa nãy đã mở rộng cho cô đủ rồi, thịt mềm mở ra nhìn anh tiến vào trong.

Anh tiến vào thuận lợi hơn so với lần đầu nhưng vẫn còn rất chặt, có điều như vậy thì anh có thể chậm rãi mà làm.

Anh từ từ đưa người anh em của mình tiến vào, lúc sắp vào đến nơi anh mới đột nhiên mạnh mẽ cắm thật sâu vào trong.

“A...”

Anh đột nhiên cắm mạnh vào, bên trong tê dại.

Diệp Khúc Đào thoải mái, hai tay bám chặt vào bàn.

Chu Canh Minh nghe thấy tiếng rên kiều diễm của cô thì biết cô thoải mái rồi, tay anh sờ mông cô, cắm vào rút ra, ©ôи th!t cứng rắn trêu chọc bên trong huyệt thịt mềm mại, bên trong cô vừa chặt, vừa ấm áp, so với cái miệng bên trên của cô còn thoải mái hơn.

Anh cũng rất thoải mái.

Tốc độ của anh có hơi nhanh, hạ thể hai người va chạm với nhau, mông cô bị anh túm lấy rồi cắm rút.

Mặc dù không có gương để có thể nhìn thấy dáng vẻ da^ʍ đãиɠ bây giờ của cô nhưng Diệp Khúc Đào có thể cảm nhận được, hiện tại tư thế này của cô tuyệt đối dâm không chịu được.

Bám vào bàn ăn, bị anh cắm rút.

Anh làm mạnh mẽ hơn lần trước.

Đại khái lần trước là lần đầu tiên, anh sợ làm thái quá, vì thế mới dịu dàng hơn một chút, bây giờ thì anh đã để lộ ra nguyên hình.

Anh thích làm cô như thế.

Tư thế nhục nhã này làm cô thoải mái, anh cũng rất hưởng thụ.

Chu Canh Minh cảm thấy âm thanh của du͙© vọиɠ này rất dễ nghe, anh vừa cắm rút ŧıểυ huyệt mềm mại của cô, vừa đánh mông cô, còn hỏi: “Khúc Đào, thoải mái không?”



Cô cảm thấy thoải mái nhưng bản thân không nói ra, chỉ ậm ừ gật đầu: “Thoải mái... Anh yêu giỏi quá, anh yêu thật biết làm...”

Lúc Chu Canh Minh hăng lên, Diệp Khúc Đào cảm thấy mông mình cũng bị anh đâm đến đỏ lên rồi, có hơi đau nhưng cũng rất sướиɠ.

Tư thế này hoang dã hơn tư thế lần đầu tiên của hai người.

Hai người đồng thời đạt cao trào, trước khi đến cao trào Diệp Khúc Đào ngoảnh đầu lại nhìn anh, thấy dáng vẻ anh dùng sức đâm cô, cô muốn hôn anh.

Cô túm chặt lấy tay áo anh, nghiêng người, có suy nghĩ muốn hôn anh.

Chu Canh Minh thấy cô túm chặt lấy tay áo mình thì nghiêng người, chủ động cúi đầu hôn cô.

Hai người nước sữa giao hòa, bên trên dây dưa, bên dưới cũng quấn quýt lấy nhau, vừa hôn vừa cắm rút, cả hai cùng đạt tới cao trào.

Hai người cùng sung sướиɠ, Chu Canh Minh buông môi cô ra, lúc tách nhau ra còn nhìn về nơi hai người giao hợp, sau đó rút thứ đồ kia của mình ra.

...

Lúc Diệp Khúc Đào làm việc có hơi mất tập trung, đợi đến khi đồng nghiệp bên cạnh gọi cô nhập dữ liệu, cô mới phản ứng lại.

Đồng nghiệp nhìn biểu cảm của cô không đúng lắm nên hỏi: “Không sao chứ, có phải cãi nhau với phó giám đốc sở Chu không? Tôi thấy dáng vẻ của anh ấy cũng không đúng lắm, trong nhà xảy ra chuyện gì à?”

Diệp Khúc Đào cười ngại ngùng, lắc đầu không nói.

Cô chỉ là nghĩ tới chuyện lúc trước của hai người, đại khái là hai người vừa cãi nhau cho nên cô mới nghĩ tới những chuyện ngọt ngào lúc trước của cả hai.

Cứ nghĩ như thế cô lại có hơi hối hận.

Bản thân cô có phải đã làm sai rồi không?

Chu Canh Minh, anh lớn tuổi hơn cô, con đường đi qua cũng nhiều hơn cô, vốn dĩ ý của anh không xấu, chỉ có điều nó xuất phát từ góc độ của lãnh đa͙σ mà cân nhắc vấn đề.

Suy nghĩ của anh cũng đúng mà.

Vì thế Diệp Khúc Đào nghĩ hay là không cãi nhau nữa, lần đầu tiên cô cãi với anh hung dữ như thế.

Nhưng mà bảo cô đi dỗ Chu Canh Minh, cô cảm thấy bản thân không làm được.

Cô cũng cho rằng bản thân mình không sai, xuất phát điểm của Chu Canh Minh tốt không có nghĩa là anh đã đứng trên góc độ của cô mà hỏi những vấn đề muốn hỏi.

Cô cảm thấy bản thân mình nên bình tĩnh lại, đi rửa mặt cái đã.

...

Diệp Khúc Đào cũng không biết tại sao nhà vệ sinh nữ của đơn vị lại thành thánh địa để hóng hớt rồi, mỗi lần cô đến nhà vệ sinh đều có thể nghe thấy một đám phụ nữ đang tán gẫu.

Cô còn chưa vào trong, vừa đến bên ngoài cửa đã nghe thấy bọn họ nói về chuyện của cô và Chu Canh Minh.

“Nói xem, lúc đầu có phải trợ lý Diệp dùng đến một vài thủ đoạn đặc biệt nào đó mới có thể ép cho phó giám đốc sở Chu khuất phục không, nếu không tôi cảm thấy phó giám đốc sở Chu sẽ không nhìn trúng cô ta đâu.”

“Tôi cũng thấy thế, cảm giác giữa hai người họ không có tình ý, nghĩ lại cũng không thể hiểu được, có vẻ chính là cảm giác giống như bị ép buộc ấy. Đúng rồi, tối nay phó giám đốc sở Chu phải ra ngoài xã giao, có thể dẫn theo người nhà, tôi nghe ngóng được từ chỗ trợ lý Lục, đó là buổi tụ hội tư nhân, có thể dẫn theo cả bạn gái, để xem xem anh ấy có dắt theo bạn gái không. Hình như tôi chưa từng nghe thấy phó giám đốc sở Chu dẫn theo trợ lý Diệp đi xã giao thì phải.”

“Cô nói vậy cũng đúng, trước đây tôi đi ăn cơm với lãnh đa͙σ, bên cạnh phó giám đốc sở Chu chính là trợ lý Lục, cứ cho là những chuyện về công việc thì bắt buộc phải dẫn theo trợ lý Lục, còn những buổi xã giao tư nhân, không cần dẫn theo trợ lý thì có thể mang bạn gái theo mà, vậy mà anh ấy chẳng bao giờ dẫn trợ lý Diệp theo, cảm giác chính là không để tâm đến, cũng không có cách nào dẫn cô ta ra gặp người khác, chắc là anh ấy nghĩ vậy đấy, dù sao thì anh ấy cũng là cán bộ cấp phó giám đốc sở, bạn gái mình lại là một nhân viên công vụ nhỏ bé dưới tầng đáy, không thể cho anh ấy nở mặt được.”

“Cô nói vậy tôi cũng rất hiếu kỳ, trong đơn vị thái độ của phó giám đốc sở Chu với trợ lý Diệp đều là giải quyết việc chung, nếu như trợ lý Diệp làm sai, thân làm bạn trai như anh ấy có thiên vị cho cô ta không? Hay là nên mắng thì phải mắng nhỉ, tôi có hơi tò mò.”

Diệp Khúc Đào đứng ngoài cửa, cười khổ một tiếng, cô cũng muốn biết lắm.



Nếu như thực sự làm sai chuyện gì đó ở đơn vị, Chu Canh Minh sẽ thiên vị cô hay là giải quyết theo việc công?

Cô nhớ đến thái độ giải quyết công việc của anh ngày hôm qua, chắc chắn là anh sẽ giải quyết theo việc công rồi.

May mà cô vẫn luôn cẩn thận, sợ bản thân làm bạn trai mất mặt, chưa làm sai chuyện gì.

...

Buổi chiều ủy ban nhân dân khu vực có hội nghị cần mở, mỗi lần mở cuộc họp đều vào thời gian sắp tan làm, vừa mở họp là kéo dài đến hai tiếng đồng hồ.

Các lãnh đa͙σ đều vào trong, Diệp Khúc Đào và vài trợ lý khác chờ bên ngoài.

Không dễ dàng gì mới đợi được bọn họ ra ngoài, Diệp Khúc Đào vội vàng chạy đến trước mặt Cảnh Duy, đưa bình giữ nhiệt cho anh uống.

Anh ấy là bí thư, loại hội nghị bình thường này do anh ấy tổ chức, anh ấy cũng phải nói rất nhiều.

Cho anh ấy nhuận cổ họng trước đã.

Cảnh Duy cảm thấy Diệp Khúc Đào làm trợ lý thực sự quá mức chu đáo, chuyện gì cũng sắp xếp thỏa đáng, lúc bước ra anh ấy thực sự khát đến rát hầu bỏng cổ rồi.

Chủ yếu là Cảnh Duy cảm thấy bản thân anh ấy còn trẻ, người trẻ tuổi làm việc sẽ không giống như vậy.

Sẽ không mang theo bình giữ nhiệt đi để uống nước.

Đây cũng là lần đầu tiên Cảnh Duy mở cuộc họp đến hai tiếng đồng hồ, cuối cùng anh ấy cũng biết tại sao phải mang theo nước để nhuận họng rồi.

Diệp Khúc Đào pha cho anh ấy nước chanh quất mật ong, giúp cổ họng vô cùng thoải mái.

Cảnh Duy uống xong đã sống lại.

Đúng lúc ấy Chu Canh Minh đứng bên cạnh Cảnh Duy, Cảnh Duy nhìn anh: “Phó giám đốc sở Chu, anh muốn uống không? Cái này ngon lắm.”

Ham muốn chiếm hữu của Chu Cảnh Minh lại dâng lên, anh nhìn Diệp Khúc Đào, lạnh lùng nói: “Không cần, ngày nào ở nhà cũng uống rồi.”

Diệp Khúc Đào: “...”

Ngày nào cô cũng pha cho anh uống bao giờ?

Chu Canh Minh vừa muốn nói với Diệp Khúc Đào vài chuyện, buổi tối anh còn có một cuộc xã giao tư nhân.

Anh muốn cô đi cùng.

Anh đây là muốn chủ động cầu hòa.

Trước đây cũng có buổi xã giao như này nhưng rất nhiều buổi đều bị anh từ chối, anh không thích những dịp ấy, từ đầu đến cuối đều bị chuốc rượu, chối cũng không được, một mình anh có mặt thôi bởi vì tửu lượng của Diệp Khúc Đào thực sự quá kém, anh không yên tâm, lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên không gọi cô đi cùng.

Nhưng hôm nay anh nghĩ, để phá vỡ khối băng giữa hai người, có lẽ anh nên dịu đi một chút, cả ngày hôm nay anh chẳng vui vẻ chút nào.

Có điều anh còn chưa mở miệng, Cảnh Duy đã nói với Diệp Khúc Đào: “Trợ lý Diệp, tối nay cô có việc không, không có thì tăng ca với tôi nhé.”

Diệp Khúc Đào nghe xong những lời ấy thì nhìn liếc qua Chu Canh Minh.

Không phải tối nay anh còn phải đi tham gia xã giao sao, không nói với cô, không gửi tin nhắn cho cô chính là không muốn dẫn cô theo rồi.

Diệp Khúc Đào cười nói: “Được ạ. Tôi không có việc gì, tôi có thể ở lại tăng ca.”

Chu Canh Minh nghe xong, mặt tối sầm lại.

Cảnh Duy nghe thấy cô đồng ý nên để cô nhanh chóng quay lại phòng làm việc, làm xong sớm thì được tan làm sớm.
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc