Cô chỉ mặc mỗi đồ lót ngồi trên bàn cơm bị anh xem.
Tay Chu Canh Minh đặt trên nơi tròn trịa kia của cô, cách áo lót sờ lên vυ" cô, dáng người của cô khá là chuẩn nên dù mặc mỗi áo lót thì trông nó vẫn rất to.
Tay anh sờ trên áo lót của cô một chốc rồi kéo áo lót lên cao, thịt mềm bên trong cũng bị lộ ra.
Anh dùng đầu ngón tay kẹp lấy đầu vυ" cô, thịt vυ" tràn ra từ trong khe hở giữa các ngón tay, bị anh khiêu khích.
Chu Canh Minh nhìn ra cô ngại ngùng, không vội vàng cởi áo lót của cô ra mà là kéo cả bên áo còn lại lên cao, vυ" bị lộ ra một nửa, nửa lộ nửa không.
Anh tách chân cô ra.
Cô ngồi trên bàn cơm, bị anh cầm chân lên tạo thành hình chữ M đặt trên bàn, rồi bảo cô tiếp tục duy trì tư thế này.
Diệp Khúc Đào nghe lời tách chân ra, ngón tay Chu Canh Minh đặt lên qυầи ɭóŧ của cô.
qυầи ɭóŧ cô mặc là qυầи ɭóŧ ren màu trắng, ngay giữa chỗ bí mật nhất kia là vải ren, vải chỉ có một lớp trong suốt, có thể nhìn thấy lông mu cùng với thịt mềm bên trong của cô, tách ra đối diện với anh.
Cô cầm lấy tay anh, giọng nói còn đang run rẩy: "Ngứa quá, anh yêu à, em khó chịu lắm."
Nghe cô nói thế, Chu Canh Minh kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống, không khiêu khích cô nữa, nhưng qυầи ɭóŧ cũng đã ướt một mảng lớn, treo trên cổ chân cô.
Anh nhớ tới lần đầu tiên của hai người họ, Diệp Khúc Đào đau không chịu được, phía dưới của cô rất nhỏ hẹp, anh lo lắng lại giống như trước kia nên làm bước dạo đầu để mở rộng thật tốt.
Để phía dưới của cô có thể chứa được kích cỡ của anh.
Ngón tay anh tách hai bên môi âm đa͙σ ra để sờ lên âm đế của cô.
Diệp Khúc Đào thoải mái chôn trong lồng ngực anh, cô được anh hầu hạ sướиɠ vô cùng. Tay anh hệt như có dòng điện chạy qua, thoải mái hơn lúc cô tự sờ nhiều.
Cô cúi đầu nhìn đũng quần anh, nó đã cứng lên rồi. Quần anh mặc khi ở nhà là một cái quần thun màu xám thế nên nơi đang nhô cao ở giữa trông vô cùng rõ ràng, Diệp Khúc Đào cũng cởi quần của anh ra.
Anh dùng tay chơi đùa cơ thể cô thì cô cũng muốn chơi đùa cơ thể anh.
Lần trước cô nhìn đến thứ hung hãn này nhưng chưa bao giờ đụng tới, không biết khi sờ lên nó sẽ có cảm giác gì.
Nó trông rất dữ tợn, xấu xí, không biết có phải vì quá lớn nên mới trông như thế hay không.
Anh cũng đã nhịn đến mức khó chịu, trong nháy mắt khi qυầи ɭóŧ được cởi xuống, nó nảy ra, thứ nóng bỏng đó đặt trên tay cô.
Có chút nóng.
Nó đã cứng rồi, nhưng còn chưa đến mức cứng nhất.
Diệp Khúc Đào ngẩng đầu liếc nhìn anh một cái, sau đó dùng tay sờ lên gậy thịt cứng ngắc đang nằm trong tay mình.
Vào thời điểm cô sờ lên nó, Chu Canh Minh rên lên một tiếng.
Hình như là âm thanh phát ra khi thoải mái.
Diệp Khúc Đào nghe thấy thì kinh ngạc.
Cô không nghe nhầm chứ?
Hình như âm thanh vừa rồi cô nghe thấy là tiếng rên của Chu Canh Minh.
Người đàn ông này vừa rêи ɾỉ, dù chỉ có một tiếng rất nhỏ, có phải cũng chứng minh được là anh đang rất thoải mái không. Thì ra tiếng đàn ông rên là như thế... Khá dễ nghe đó chứ.
Chu Canh Minh nhìn Diệp Khúc Đào cười anh, anh thừa dịp cô không chú ý, đâm hai ngón tay vào lối vào của cô.
"A..."
Đột nhiên bị đâm hai ngón tay vào, Diệp Khúc Đào bị trướng đến mức thở gấp, ngón tay anh đã vào hết.
Lỗ nhỏ của cô rất non mềm lại còn nhỏ, hai ngón tay cắm vào đã căng rồi. Hoa huyệt kẹp chặt lấy ngón tay anh, anh muốn thọc vào rút ra cũng không được, hai ngón tay vẫn bị kẹp chặt như thế, không biết nếu đổi thành gậy thịt của anh đi vào thì sẽ ra sao.
Anh chầm chậm hoạt động ngón tay, ra vào rồi cào nhẹ vào lỗ nhỏ của cô, đầu tiên là dùng hai ngón tay móc lỗ nhỏ của cô, sau đó dùng tư thế như khi làʍ t̠ìиɦ, thọc vào rút ra.
Cô mẫn cảm, ra vào một lúc nước dâm đã nhỏ giọt trên bàn.
Khăn trải bàn bị ướt một mảng lớn, cô cúi đầu là thấy được ngay.
Cô cầm lấy thứ của anh mà vuốt ve, vừa nãy cô vẫn luôn cầm nó, cũng cảm thấy được thứ này hình như lớn thêm một vòng khi nó ở trong tay cô, tay cô bắt đầu chà sát, vuốt ve.
Anh bẻ cánh mông cô ra, tìm thấy lối vào vừa rồi đã bị làm cho ướt át, anh một lần nữa cắm ngón tay ướt đẫm vào trong. Nhưng nhìn lỗ nhỏ đang đóng mở của cô, dáng vẻ tham lam đến mức chảy nước chờ ngón tay anh tiến vào, thế là anh cắm ba ngón vào luôn.
Ngón tay như có linh hồn móc khảy lỗ nhỏ của cô, lần này móc ra được càng nhiều nước dâm hơn. Nước dâm vẫn luôn chảy xuống không dứt, khiến cô có cảm giác dưới chân đều đã ướt đẫm.
Tay chân cô mềm nhũn, cô dùng tay ôm lấy eo anh, sợ mình sẽ ngã xuống, miệng vẫn tiếp tục ăn gậy thịt cứng rắn của anh.
Nhưng thứ đó của anh quá lớn, cái miệng đang ăn của cô mỏi muốn chết, quai hàm phình ra rất khó chịu nên cô đành phải nhả ra.
Cô nhả ra, ngã vào lồng ngực Chu Canh Minh, ôm hai tay anh mà thở dốc, mông vẫn chu lên để ngón tay anh móc lỗ nhỏ.
"Đừng... Anh yêu, nhanh quá... Sắp tới rồi... Thật thoải mái... Đừng như vậy... Khó chịu quá... Đừng... A..."
Anh nghe được tiếng rên của cô, bất thình lình chạy nước rút, đưa cô lên cao trào.