Mạc Thường làm trọng tài, cho từng người số thứ tự, rút thăm trúng số nào thì phải chọn nói thật hay mạo hiểm.
Vừa mới bắt đầu chỉ là những trận chiến nhỏ, rồi dần thành ôm hôn.
Đến Phó Hi thì trúng ngay thẻ hôn trong hai phút, lúc này không khí liền nóng lên.
Đây không phải là cô gái nhỏ Thần ca mang tới sao, qua cái này sẽ biết rõ quan hệ của hai người.
Phó Tuyết ung dung nhìn cô, dường như chắc chắn rằng Lục Hoàn Thần sẽ không hôn Phó Hi.
Phó Hi cầm bài, tựa như do dự, màu sắc của đèn chiếu xuống người cô, cùng hơi thở thiếu nữ chạm vào nhau, cô có hơi bất ngờ.
Lục Hoàn Thần vẫn điệu bộ đại thiếu gia ngồi vắt chân, chờ cô tiến đến hôn nhưng không ngờ cô vẫn còn ngồi đấy do dự. Lục Hoàn Thần không nhịn được, đi đến kéo người dậy đè vào trên tường hôn.
Đàn ông đối với phụ nữ của mình luôn có ham muốn chiếm hữu, Lục Hoàn Thần cũng không ngoại lệ, ít nhất anh không chán ghét cô như những người phụ nữ khác nên không thể để cho người đàn ông khác chiếm tiện nghi của cô được.
Mọi người sửng sốt vài giây, ngay sau đó vỗ tay không ngớt, còn có người lớn tiếng đếm thời gian.
Phó Hi bị anh hôn đến không thở được, Lục Hoàn Thần còn không biết liêm sỉ mà sờ soạng cô.
“Ô…” Phó Hi dùng sức đá anh, cắn môi anh. Đến khi trong miệng có vị hơi tanh, Lục Hoàn Thần mới dừng lại, đứng thẳng người nhìn cô thở dốc.
Mặt cô đỏ như trái cà chua.
Cô gái dừng một chút, Lục Hoàn Thần dường như có điểm không thích hợp.
“Lục ca ca… A.” Không đợi cô hỏi, Lục Hoàn Thần đã vác cô lên vai anh, Mạc Thường nhìn vậy vội đem thẻ phòng cho anh, hướng về Phó Hi làm động tác cố lên.
Phó Hi tức khắc hiểu rõ, làm bộ hoảng sợ mà giãy giụa, quả nhiên nhìn thấy mặt Phó Tuyết đang biến sắc.
Nhưng Lục Hoàn Thần cũng không nhận lấy thẻ phòng, anh vác Phó Hi đến nhà vệ sinh nam, thuận tay vứt thẻ phòng đi.
Anh dùng tay khóa cửa WC, bắt đầu cởi quần áo của cô.
“Thật căng!” Anh nhéo mông Phó Hi, quần áo để ở bồn rửa tay, đặt cô ngồi trên bệ đá, dán dươиɠ ѵậŧ cực nóng vào mông cô.
Mạc Thường hạ rất nhiều thuốc kích dục, khiến dươиɠ ѵậŧ của anh đã hoàn toàn cương cứng, dươиɠ ѵậŧ to lớn cọ xát giữa đùi cô, lúc nào cũng sẵn sàng cắm vào.
Nhưng trước hết phải trêu đùa cô trước đã!
Anh cúi người cắn vai cô, giây tiếp theo lại thay đổi chủ ý, nắm vòng eo mảnh khảnh, cọ xát dươиɠ ѵậŧ vào giữa hai đùi cô gái.
Âm vật bị cọ đến nỗi sung huyết.
So với khi cắm vào âʍ đa͙σ, nơi này tập trung nhiều dây thần kinh nên càng mẫn cảm, chỉ mới thọc vào rút ra vài cái mà Phó Hi đã cao trào một lần.
“Thật nhanh!” Đầu lưỡi dọc theo bả vai cô mà liếʍ xuống, lúc cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ bị dâm thủy làm ướt liền cắn một cái nhẹ trên lưng cô.
Cho dù được Lục Hoàn Thần giữ eo nhưng với tư thế này cô cũng không chịu được lâu, Phó Hi nhịn xuống, mở to mắt nói: “Đợi lát nữa anh đi vào, xem có thể bị em kẹp gãy hay không!”
“Khẩu khí rất lớn!” Lục Hoàn Thần cố ý chạm vào âʍ ɦộ, Phó Hi không nhịn được bật ra tiếng rêи ɾỉ.
“Như vậy đã không chịu được, vậy đợi tôi bắn chắc em phải mất nửa cái mạng mất!”
Phó Hi bị anh nói đến không biết đáp trả như thế nào, hai chân cố hết sức kẹp chặt anh.
“Chậc.” Lục Hoàn Thần nắm chặt eo cô, tần suất ngày càng nhanh.