"“Có chuyện gì?”
Phó Hi bên kia đang buộc tóc, phía trên chỉ có áo ngực đen, để lộ phần da thịt mềm mại.
“Nhớ anh thôi!” Phó Hi cười, thấy bức tường phía sau cùng với máy tính lộn xộn trên bàn, tựa hồ như ở phòng ngủ, cô cũng không bận tâm nữa.
“ŧıểυ huyệt nhớ Lục ca ca, anh muốn nhìn nó không?”
Lục Hoàn Thần nheo mắt, không trả lời, đáy lòng có chút kinh ngạc với Phó Hi.
Cô gái trong màn hình vén váy lên, dạng hai chân lộ ra ŧıểυ huyệt hồng hào.
Cô một tay sờ âm vật, một tay cầm điện thoại: “Lục ca ca cứng rồi sao?”
Cô gái cố ý bóp giọng, giọng nói mềm mại, cùng với hình ảnh này không cứng mới là lạ!
“Yêu tinh!” Lục Hoàn Thần cởi quần, cầm dươиɠ ѵậŧ di chuyển, giọng nói khàn khàn: “Mau cắm ŧıểυ huyệt cho chảy nước ra!”
Anh nghe thấy âm thanh của cô gái, ngay sau đó cô lấy ở bên cạnh một vật màu hồng!
Phó Hi ấn nút mở, cây mát xa cỡ lớn dán vào âʍ ɦộ bắt đầu lên xuống, dưới thân cô là một mảng dâm thủy.
“Nhét vào đi, cắm cho tôi xem!” Tần suất trên tay chàng trai ngày càng nhanh, nhìn chằm chằm cây mát xa đang đi vào cửa huyệt để lại một đoạn nhỏ bị cô thọc vào rút ra.
“Ưm… Lục ca ca.” Phần hông của Phó Hi thỉnh thoảng lại hướng lên, bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ, tay còn lại nhéo âm vật, kɧoáı ©ảʍ ở hai bên khiến cô nhanh chóng đạt cao trào.
“Thế nào, là Lục ca ca cắm sướиɠ hay cây mát xa cắm sướиɠ?”
“Đương nhiên là Lục ca ca!” Hai chân cô gái xoắn xuýt, cây mát xa vẫn trong ŧıểυ huyệt của cô, thịt huyệt mấp máy, dâm thủy dính đầy thân cây.
Cô chống tay ngẩng đầu lên, nhìn Lục Hoàn Thần trong màn hình cười, đưa lưỡi liếʍ môi, ám chỉ: “Lục ca ca, em muốn xem cơ bụng!”
Lục Hoàn Thần cười thành tiếng, màn hình lung lay một chút, lộ ra cơ bụng sáu múi cường tráng cùng dươиɠ ѵậŧ cương cứng.
Phó Hi nheo mắt nhìn xuống phía dưới.
“Thỏa mãn không?” Bên kia Lục Hoàn Thần thấy động tác của cô, hỏi.
“Đương nhiên, cơ bụng của anh thật quyến rũ!” Phó Hi cắn đầu ngón tay, dùng gối lót dưới mông, ŧıểυ huyệt bị nâng lên, lại dùng cây mát xa thọc vào rút ra.
“Thật muốn liếʍ cơ bụng Lục ca ca… Còn muốn bị anh đè dưới thân mà làm…”
“Ưm!” Lục Hoàn Thần kích động mà bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính đầy màn hình, anh dùng khăn giấy lau loạn xạ điện thoại.
“Lục ca ca có chút nhanh nha!” Phó Hi ở bên kia cười, đôi mắt xinh đẹp nheo lại nhìn rất phong tình: “Có phải muốn đâm vào ŧıểυ huyệt của Phó Hi hay không?”
Lục Hoàn Thần nghiến răng, lau sạch sẽ dươиɠ ѵậŧ đã mềm của mình: “Buổi tối ra KTV chơi, tôi mời khách.”
“Lục ca ca chưa nghỉ hè đã không nhịn được rồi sao?”
Lục Hoàn Thần ý vị thâm trường nhìn cô, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Đợi lát nữa gửi địa chỉ cho em, tắt máy đây.”
Anh trượt ngón tay, thoát khỏi giao diện cuộc trò chuyện.
Phó Hi cũng không để ý, cô lấy giấy lau cơ thể, nằm chơi điện thoại một lúc mới tắt đèn đi ngủ.
Lục Hoàn Thần hẹn cô 8 giờ, cô định không trang điểm nhưng lúc đi lại liếc nhìn căn phòng tối đen bên cạnh, cô suy nghĩ một lúc, cuối cùng lại lên lầu thay một chiếc váy đen hai dây, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác rồi mới ra ngoài.
Ngày nghỉ nên có rất nhiều người, trên đường kẹt xe rất nhiều, tài xế đưa cô đến ven đường thì đã muộn 10 phút. Phó Hi cũng không hoảng hốt, xuống xe thì cảm thấy nóng, cô cởi áo khoác rồi cầm trên tay, sau đó chậm chạp gọi điện thoại cho Lục Hoàn Thần.