Văn Sâm sướиɠ đến hai mắt nheo lại, cúi đầu nhìn ŧıểυ huyệt không ngừng chảy nước lấy lòng cậu, bị dươиɠ ѵậŧ thô to làm căng ra, thật đáng thương:" Chị xem, âʍ ɦộ nhỏ của chị thèm khát em đến chảy nước miếng, đem em ăn vào còn chưa đủ sao?'.
" Cậu đừng nói nữa".
Ngôn Hi che cái miệng tạo nghiệt của cậu lại.
Văn Sâm nhìn bộ dạng thẹn thùng của cô, khuôn mặt nhỏ tinh xảo trắng như tuyết bị tóc đen vây lấy, linh khí bức người, đẹp không sao tả xiết, xem thế nào cũng không đủ.
Thần trí cậu có chút mơ màng.
Văn Sâm lấy tay nhỏ mềm ấm của cô ra, siết chặt trong tay:" Em quả nhiên đoán không sai, công phu trên giường của chị thật sự rất tốt, kêu cũng đủ lớn, so với cô gái khác tốt hơn nhiều."
........Cô gái khác?.
Ngôn Hi thình lình nghe thấy ba chữ, có chút thất thần.
Cậu còn có cô gái khác?.
" Cậu....có bạn gái?".
" Đương nhiên, em soái như vậy".
Khóe mắt Văn Sâm câu lấy ý cười, không hề chớp mắt mà quan sát biểu tình của cô.
Ngôn Hi rũ mắt xuống, ngón tay có chút run rẩy.
Cô sớm nên nghĩ đến, cậu là Văn Sâm, làm sao có thể thiếu bạn gái?.
Cậu đối với cô như vậy, chỉ là nhất thời hứng khởi?.
Một cỗ lửa giận không tên từ đáy lòng dâng lên, Ngôn Hi ném tay cậu đang nắm lấy tay cô, một phen đẩy cậu ra.
Không nghĩ tới, Văn Sâm bắt lấy tay cô, đáy mắt hiện lên ý cười:" Như thế nào, có bạn gái cô giáo Ngôn liền không cho em ȶᏂασ?. Không phải vừa rồi còn bảo em mạnh sao?".
" Cậu!". Ngôn Hi không thể tưởng tượng trừng lớn đôi mắt nhìn cậu, cô tức giận.
Văn Sâm không chịu nổi ánh mắt này của cô, sắc mặt hung ác, ấn thân mình cô bắt đầu luận động.
" A a a a, không cần, cậu buông tôi ra, vô sỉ.....".
" Không cần làm tôi, đi tìm bạn gái cậu đi ưm ưm, mạnh quá, đừng ~".
" Văn Sâm, cậu quá đáng ô ô ~".
Thân mình cô gái nhỏ nhẹ nhàng uyển chuyển bị cậu dễ dàng chế trụ, cái hông mạnh mẽ khiến cô lên xuống như búp bê, mỗi lần lên cao hạ xuống làm ŧıểυ huyệt đem vật thô to của nam sinh hút đến kịch liệt.
" da^ʍ đãиɠ, kẹp chặt như vậy!".
" Là cố ý đúng không?. Có phải muốn làm em mê mẫn thân thể của cô, vứt bỏ bạn gái?".
" Cô lại kêu dâm một chút, em có thể suy xét lại".
Văn Sâm vừa nói vừa cắm thẳng vào ŧıểυ huyệt của cô, Ngôn Hi vừa mới bị ȶᏂασ khóc, hiện tại lại muốn khóc, cô duỗi tay muốn tát cậu, nhưng đến gần lại dừng lại.
Không biết chính mình vì cái gì không cố gắng, buông tay véo lên ngực cậu.
" Ưm!".
" Mẹ nó!".
Không nghĩ một véo này, lại véo trúng điểm mẫn cảm của Văn Sâm.
Da đầu cậu tê dại, trước mắt có ánh sáng hiện lên, dường như sướиɠ đến tận đỉnh đầu:" ŧıểυ da^ʍ đãиɠ, xem em cắm chết cô!".
Cậu bỗng dưng ôm cô đứng lên, tư thế nữ trên nam dưới khi cậu đứng lên, đại dươиɠ ѵậŧ cắm càng sâu, Ngôn Hi sắc mặt trắng bệch, cảm giác mình bị căng bạo.
" Đừng đừng đừng, Văn Sâm, cậu đừng nhúc nhích....".
Văn Sâm nơi nào còn nghe vào lời cô nói, không chỉ động mà còn ôm đi về phía trước, mỗi một bước đi đại dươиɠ ѵậŧ lại cắm sâu vào ŧıểυ huyệt ẩm ướt.
Nơi hai người giao nhau rơi ra vài giọt dâm thủy xuống sàn nhà.