Lời này nếu truyền ra từ miệng cô gái khác thì khả năng là họ đang ghen. Nhưng đáng tiếc, đây là Quý Ngữ An.
Tần Tri Ngôn nhìn người trong lòng mở mắt to nhìn nàng, trong ánh mắt hoàn toàn chỉ có ý hiếu kỳ.
Nàng chỉ cười không nói gì, vẫn luôn tập trung xoa bụng cô. Quý Ngữ An thấy vậy thì hơi bĩu môi không thú vị.
Có lẽ vì được dỗ dành quá thoải mái, cô lần nữa thiếp đi. Một chút cảnh giác cũng không có.
Tần Tri Ngôn hơi bất đắc dĩ. Bàn tay xoa bụng cũng không vì cô ngủ rồi mà lơi lỏng.
Đến đêm, Quý Ngữ An ôm bụng dưới hơi trướng lăn lóc không thôi, làm cách gì cũng không thuyên giảm. Một lát Tần Tri Ngôn có chút gấp.
"Hay là tới bệnh viện?"
Thấy cô lắc đầu, nàng hơi nhíu mày.
"Em như thế này chị không yên tâm."
Quý Ngữ An cắn cắn môi, cất giọng ngắt quãng.
"Cũng không phải là rất đau... chỉ là... cảm giác ức chế khó chịu."
Bình thường khi Tần Tri Ngôn tới tháng cũng không bị hành cho đau đơn như vậy, nhất thời không biết phải làm sao.
Tần Tri Ngôn dù là dân kinh doanh, nhưng nàng mở một công ty nghiên cứu công nghệ trong lĩnh vực y học lâm sàng, nên có chút kiến thức về y học. Nghe lời này xong liền trầm tư mấy phút thì nàng nghĩ ra một cách.
———
Trong bồn tắm, Quý Ngữ An khoả thân ngồi dựa vào tường. Hơi thở nặng nề, tinh thần rã rời.
Tần Tri Ngôn ngược lại vẫn mặc đầy đủ quần áo.
Nàng nói có thể là kinh nguyệt bị ách tắc, muốn giúp cô lưu thông máu.
Ma xui quỷ khiến cô nghe theo nàng, mặc nàng bài bố, cởi hết quần áo của cô, đặt cô vào bồn tắm. Có lẽ thân thể khó chịu nên tâm lý cũng bị ảnh hưởng, vô cùng yếu ớt.
Ngón tay trắng nõn thon dài đưa vào trong cửa mình, lập tức tìm được chiếc cốc nguyệt san, cẩn thận lấy ra ngoài.
Quý Ngữ An khẽ thở ra một hơi.
Tần Tri Ngôn trông thấy chiếc cốc nguyệt san sạch sẽ chỉ dính một ít tia máu thì không khỏi thêm khẳng định suy đoán của mình.
Ngón tay bắt đầu vuốt ve hoa môi, thi thoảng lại chạm vào hạt châu nhỏ yêu kiều. Hoa huyệt từ từ rỉ ra một ít mật dịch màu hồng nhạt.
Tần Tri Ngôn thuận thế đưa hai ngón tay đi vào đường mòn đã được bôi trơn, ở bên trong chậm rãi xoay chuyển, mơn trớn thành thịt non kiều nộn. Rất nhanh động mật lại tiết thêm càng nhiều ái dịch, nàng hơi cong đầu ngón tay, phỏng theo động tác giao hợp mà nhẹ nhàng ra vào hoa huyệt.
Quý Ngữ An dần cảm nhận được thư sướиɠ truyền tới từ âm đa͙σ, bụng dưới đau trướng dường như không còn khó chịu như trước nữa.
Hai đùi nõn nà vô thức mở rộng hơn khiến nàng hành động thêm dễ dàng.
Từ khi gặp cô, nàng ngày ngày đều cảm thấy bản thân đang phải trải qua thử thách tôi luyện, lần sau khó hơn lần trước.
Mà dáng vẻ động tình của Quý Ngữ An, có lẽ là cảnh giới cao nhất đối với Tần Tri Ngôn cho đến thời điểm hiện tại.
Trong bụng tràn đến một cỗ dục hỏa khó kìm chế, nàng dứt khoát không nhìn nữa, úp mặt lên bầu ngực tuyết trắng, há miệng ăn vào quả anh đào đỏ thẫm. Tay còn lại luồn qua từ phía sau lưng cô nắm lấy một bên no đủ mà xoa bóp.
Quý Ngữ An bị tập kích đột ngột mà kêu lên sung sướиɠ. Cảm giác đầu lưỡi ẩm ướt vân vê trêu đùa nhũ hoa quả thực quá mê người, trong vô thức Quý Ngữ An ưỡn ngực muốn dâng lên càng nhiều.
ŧıểυ huyệt lúc trước được an ủi thư thái giờ trở nên ngứa ngáy khó nhịn. Tay thon di chuyển đến hoa huyệt, tự mình xoa nắn hạt châu đến xung huyết.
m thanh kiều mị của cô gái đứt quãng truyền đến bên tai. Tần Tri Ngôn lại cho thêm một ngón tay vào trong hoa kính, dùng lực moi lộng càng nhanh, cấp thiết muốn đưa cô lên đỉnh cao du͙© vọиɠ.
Nếu thời gian lâu hơn, nàng không chắc mình sẽ làm ra chuyện gì.
Quý Ngữ An biết mình sắp tới cao trào, vẫn ý thức được kiêng kỵ mà cầm tay nàng rút ra khỏi âʍ ɦộ. Cô ôm lấy vai nàng mà khẽ run rẩy. Giây sau dưới thân đã tràn trề, màu đỏ chói mắt trên sàn bồn tắm trắng sứ, theo dòng nước thoát đi.
Tần Tri Ngôn giúp cô tắm rửa sạch sẽ. Xong xuôi muốn đưa cô về phòng nghỉ ngơi, sau đó mới giải quyết một thân mồ hôi đầm đìa.
Quý Ngữ An tất nhiên đã thấy được du͙© vọиɠ trong mắt nàng. Lúc nàng đang dùng khăn bông lau người cho cô.
Quý Ngữ An đưa tay áp lên khuôn ngực cao ngất kia.
"Tới lượt em phục vụ chị."
Tần Tri Ngôn nhẹ nhàng kéo tay cô ra, lắc đầu.
"Em mệt mỏi. Chị tự xử lý được."
"Không sao."
Vừa nói vừa lưu loát cởi quần áo của nàng ra, Tần Tri Ngôn không từ chối nữa.
Lần trước trong tối tăm không có cơ hội thấy rõ, giờ đây trong phòng tắm đèn đuốc sáng như ban ngày, vóc dáng hoàn mỹ lập tức được phô bày.