Trong huyệt hoa của Tô Bối vừa được lấp đầy lại phải rút ra nên cảm thấy cực kỳ trống vắng, bước chân cô chậm lại vài phần, cố ý chờ Văn Quốc Đống đuổi theo.
Quả nhiên, khi Tô Bối vừa vào đến cửa, còn chưa kịp bật đèn.
Đã bị người đàn ông đuổi theo phía sau ôm lấy ném lên sô pha trong phòng khách.
Trong bóng tối, bàn tay to của Văn Quốc Đống kéo chiếc qυầи ɭóŧ ướt sũng của Tô Bối xuống, móc ra cự côn không nói lời nào liền đâm thẳng vào ŧıểυ huyệt non mềm đầy nước.
"Ba... ba... đừng đâm sâu như vậy..."
Tô Bối cong người, kích thước của Văn Quốc Đống lớn hơn của Văn Lê, vừa lớn vừa thô, mỗi lần đều khiến cô ngất ngây.
Thứ này khiến cô vừa yêu vừa đau.
Văn Quốc Đống một bên đỉnh hông, một bên cởi quần áo trên người Tô Bối, trầm giọng nói: "Lúc trước không phải nói huyệt nhỏ ngứa muốn tìm ba?!”
Thân thể Tô Bối lạnh lẽo, co rúm lại gần Văn Quốc Đống vài phần: “Ôi... ba lại không phải ngày nào cũng đến làʍ t̠ìиɦ...”
“A... Lẳng lơ không có giới hạn!”
Văn Quốc Đống dùng sức bóp ngực Tô Bối: “Mỗi ngày đều ȶᏂασ... Còn không phải đem cái lỗ nhỏ của con đâm sưng lên!?"
Hai chân Tô Bối bám ở trên eo Văn Quốc Đống, ưỡn bầu ngực căng mọng đưa vào trong tay người xoa bóp chơi đùa, yếu ớt nói: "ŧıểυ huyệt chỉ thích cây gậy lớn của ba đâm nha…”
“Tao hóa!”
Văn Quốc Đống cởi sạch quần áo Tô Bối, hai chân gập lên trên cặp ngực non mẩy, hung hăng đè xuống sô pha ȶᏂασ: “Thích bị ȶᏂασ như vậy, sau này mỗi buổi tối ở trong phòng khách cởi sạch ngoan ngoãn, chờ ba trở về liền ȶᏂασ..."
Nghe hắn nói vậy, thân thể Tô Bối nóng lên, ôm cổ Văn Quốc Đống nói: "Đi phòng khách ȶᏂασ nào có thoải mái bằng vào phòng ba ȶᏂασ... Con có thể cởi sạch leo lên giường ba chờ... Để cho ba vừa trở về là có thể ȶᏂασ con dâu..."
Văn Quốc Đống hung hăng nhéo mông Tô Bối, đang muốn quát lớn: "da^ʍ đãиɠ!”
Trên lầu đột nhiên vang lên tiếng bước chân rất nhỏ, không bao lâu thì nghe phía trên truyền đến một giọng nam hơi mơ hồ.
Nói xong, lúc này hắn mới nhớ tới cái gì, nghiêm mặt nhìn Văn Lê.
“Con về làm gì? Không phải để con ở lại khu nhà cũ với mẹ sao?!”
Văn Lê bị Văn Quốc Đống bất thình lình nổi giận rống lên, trái tim run rẩy: “Hôm nay là sinh nhật của Bối Nhi... Bối Nhi gần đây giận con... Con muốn trở về chuẩn bị cho cô ấy một kinh hỉ..."
Tô Bối trần truồng nằm dưới người Văn Quốc Đống, nghe Văn Lê nói vậy, khóe miệng giật giật.