Dù Kết Hôn Giả Vẫn Phải Ngọt Nhất Show Truyền Hình

Chương 4: Trêu chọc nhau

Trước Sau

break

Vẻ mặt của Tô Thánh Tâm vẫn bình tĩnh, nhàn nhạt nói: “Đó là tên danh mục sản phẩm trong từ điển.”

“Tôi không nghĩ là cần đến thứ đó.” - Thương Ẩn trả lời, giọng điệu tùy tiện mang theo chút trêu chọc: “Không thích hợp với trẻ nhỏ.” 

“Phải thế đấy. Nhỡ ngăn kéo bị mở ra, khán giả kiểu gì cũng sẽ tìm mấy thứ này. Không có thì cả anh lẫn tôi đều bị chê cười mất.”

Tô Thánh Tâm lãnh đạo tiết mục “Tập Kích Tổ Ấm” này, cậu nâng cổ tay nhìn đồng hồ: “Kiểm tra nốt các phòng khác đã, lát nữa chúng ta đi siêu thị.”

Thương Ẩn nhún vai, chẳng để tâm: “Tùy cậu vậy.”

Trong phòng tắm đang đốt nến thơm, hương dạ lan lan toả trong không khí, mang theo chút mờ ám.

Tô Thánh Tâm liếc một cái rồi, nói: “Tôi là diễn viên, chừng này mỹ phẩm ít quá. Đồ ở nhà tôi vẫn đang dùng, để tôi đặt thêm mấy lọ mới. Phiền Thương tiên sinh chỉ đạo quản gia khi nhận hàng thì đổ bớt đi một chút, rồi bày phần còn lại ra đây. Cho hỏi địa chỉ cụ thể ở đây là gì vậy?”

Thương Ẩn chậm rãi lấy điện thoại ra, mở khóa, hỏi: “Cậu định mua cái gì?”

Tô Thánh Tâm hơi khựng lại, nhưng chỉ chốc lát đã bình thản trả lời: “Body lotion của xxx, mùi hoa hồng.”

Thương Ẩn tìm đúng thương hiệu, lướt mắt đọc qua phần mô tả sản phẩm: “Độ thẩm thấu tốt, chỉ cần nhẹ nhàng thoa lên da là có thể tán đều, làn da mềm mịn như lụa, trắng sáng căng mướt, chạm  là yêu.”

Anh ngẩng đầu, không biểu cảm nhìn thoáng qua hõm xương quai xanh của Tô Thánh Tâm.

Vì là sao hạng A, cậu đeo một sợi dây chuyền xương quai xanh. Dây chia hai tầng, tầng trên là sợi da đen bó sát cái cổ trắng nõn, tầng dưới buông lơi, ở giữa treo một mặt đá đỏ.

Thương Ẩn nhìn mấy lần, sau đó mới dời ánh mắt.

Mấy món như bàn chải đánh răng, kem đánh răng thì đều đã chuẩn bị đầy đủ.

Tô Thánh Tâm phát hiện, Thương Ẩn đúng là người kỹ tính - kem đánh răng cũng được nặn từ dưới lên, không hề qua loa.

Trên thương trường cẩn trọng từng bước, ngoài đời cũng chẳng khác là bao.

Tô Thánh Tâm thầm nghĩ: Một người đến cả hôn nhân cũng mang lên bàn cân tính toán, thì làm gì có sự tùy hứng? Làm gì có cảm xúc bộc phát? Làm gì có hành vi vượt kế hoạch hay bất ngờ?

Anh mãi là kiểu người lý trí, cũng chẳng có tật xấu nào không sửa được.

Mà cậu cũng là kiểu người như vậy. Ở góc độ nào đó, họ thật sự rất hợp nhau.

Sau kiểm tra một vòng xong, Tô Thánh Tâm xác định được danh sách cần mua trong tối nay, rồi cùng “người chồng hờ” của mình đi đến siêu thị gần nhất.

Cậu chọn một cái bát nhỏ để trông cho mình giống người ăn kiêng, rồi chọn thêm vài món lặt vặt khác. Cuối cùng, hai người dừng lại trước quầy dụng cụ kế hoạch hóa.

Tô Thánh Tâm dùng ngón tay trắng trẻo, thon dài chăm chú chọn từng món đồ, ngón trỏ lướt qua từng món một trên kệ, lấy ra từng hộp để kiểm tra kích thước.

Lông mày khẽ nhíu lại, dáng vẻ cẩn trọng, giống như đang đọc một tài liệu khoa học.

Giữa chừng có một lần cậu không cầm chắc, hộp rơi xuống đất.

Thương Ẩn nhanh tay đỡ lấy, đưa lại cho cậu, còn xoay phần số đo in trên hộp về phía cậu cho dễ nhìn.

Tô Thánh Tâm liếc mắt qua con số, ánh mắt trượt khỏi viền hộp - rồi nhẹ nhàng giao nhau với ánh nhìn của Thương Ẩn.

Sau khi lục lọi cả cái kệ, cuối cùng cậu cũng chọn được món cần mua. Cậu chống tay đứng dậy, tay cầm một cái hộp màu tím:

“Cái này đi. Hãng này size lớn nhất - XXL, bề ngang 65mm.”

Không ngờ Thương Ẩn lại im lặng mất vài giây, rồi khẽ “chậc” một tiếng đầy ẩn ý: “Đi thôi.”

Về đến nhà, sau khi sắp xếp lại mấy món đồ, Tô Thánh Tâm cầm theo bao cao su và chai bôi trơn vào phòng ngủ.

Cậu ném mấy chai bôi trơn lớn vào ngăn kéo đầu giường, rồi mở một hộp bao cao su size XXL, “xoạt” một tiếng, xé bung nắp hộp:

“Phải hoang dã một chút. Khán giả thích như vậy. Nếu mỗi lần lấy bao đều phải mở hộp thì không có cảm giác gấp gáp, không đủ nhiệt.”

Thương Ẩn nhìn cậu, cười như không cười: “Cậu cũng rành phết đấy. Trước đây cũng “hoang dã” như vậy à?”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc