Ông Kha dẫn theo con dâu cùng con trai đến một nhà hàng quen trong thị trấn dùng bữa, ông biết đứa con trai của mình ngốc và con dâu sẽ chịu thiệt nhiều nhưng bù lại ông sẽ cố gắng dùng vật chất thỏa mãn Thương. Ông Kha gắp những món ăn đắt đỏ vào bát Thương:
- Ăn đi con, đồ ăn ở nhà hàng này ngon nhất thị trấn đấy.
Khánh thấy thế chìa bát đến trước mặt ông Kha:
- Khánh cũng muốn ăn.
Ông Kha cười gắp thêm đồ ăn cho Khánh:
- Bây giờ có vợ rồi phải biết thương vợ nhớ chưa. Ăn nhiều vào còn sớm cho bố một đứa cháu.
Thương nghe đến đây không khỏi run lên, cô còn chưa từng nghĩ đến việc sẽ ấy ấy cùng Khánh thế nào, dù sao chồng cô tuy ngốc nhưng những bộ phận khác chắc vẫn phát triển như người đàn ông bình thường.
Một nhà ba người dùng bữa xong nhanh chóng về nhà, ông Kha gọi Thương lại đưa cho cô một sấp tiền mặt:
- Đây là tiền sinh hoạt bố đưa trước con thích gì cứ mua nhé. Hết tiền lại nói bố đưa cho.
Thương lần đầu tiên nhìn đến nhiều tiền như vậy không dám cầm:
- Con không cần mua gì đâu bố
- Bố đưa cho còn mua đồ ăn hàng ngày nữa, Khánh nó cũng hay đòi mua này kia lắm. Con cứ cầm đi không phải ngại với bố. Mua thêm quần áo mặc nữa, bố thấy quần áo của con cũ lắm rồi.
Ông Kha dúi tiền vào tay Thương rồi nhanh chóng về phòng mình, Thương cầm tiền mà như bỏng tay.
Ông Kha trở về phòng nghỉ ngơi, mấy ngày nay lo chuyện cưới vợ cho Khánh mà ông chưa được nghỉ ngơi nhiều. Khánh thì ngồi ngoan ngoãn xem ti vi trong phòng khách. Thương nhanh chóng thay quần áo rồi dọn dẹp lại nhà cửa, Thương nhìn tủ lạnh không có nhiều đồ sẵn lại nhớ đến khoản tiền ông Kha đưa cho muốn đi mua đồ nấu ăn.
Thương nhìn cánh cửa phòng bố chồng đóng chặt lại nhìn Khánh đang xem ti vi mới bẽn lẽn đến gần:
- Anh Khánh... Khánh có biết đường đi chợ không?
Khánh nghe thấy đi chợ hai mắt sáng bừng lên:
- Đi chợ... đi chợ mua kẹo
Khánh nhanh chóng nhảy xuống khỏi sofa rồi kéo tay Thương chạy ra ngoài, Khánh kéo Thương một mạch vào siêu thị nhỏ gần nhà. Trong này thật sự có đủ rau củ, đồ ăn tươi sống cùng bánh kẹo. Thương vào quầy thức ăn còn Khánh chạy vào quày bánh kẹo. Đến lúc thanh toán cô thu ngân như rất quen thuộc với Khánh mà trêu:
- A bé Khánh hôm nay có chị đẹp dẫn đi mua kẹo sao?
Khánh nghe thế gân cổ cãi:
- Bố Kha nói đây không phải chị mà là vợ.
Cô bán hàng nhìn Thương rồi lại nhìn Khánh mới ngượng ngùng:
- À... là vợ Khánh sao?
Khánh gật đầu Khẳng định:
- Đúng vậy.
Thương lúc này đã đỏ bừng mặt nhanh chóng thanh toán tiền rồi kéo Khánh về, kéo Khánh đi một đoạn mới dừng lại:
- Từ nay không được gọi vợ nhớ chưa?
- Nhưng bố Kha nói...
- Chỉ ở nhà mới được gọi vợ, ra ngoài phải gọi chị
Khánh nhớ bố Kha nói mình phải chiều vợ, nghe lời vợ nên gật đầu đồng ý với Thương. Thương không tin lời Khánh hứa mà còn đưa tay ra ngoắc tay cùng Khánh:
- Chuyện này là bí mật của hai chúng ta, anh không được nói cho bố.
- Được.Bí mật của chúng ta.
Khánh nói theo lời Thương rồi nắm tay Thương đi về nhà. Thương biết bản thân cô ích kỷ nhưng bảo cô nhận mình là vợ một tên ngốc cô vẫn không làm được.
Khi ông Kha ngủ đến tỉnh trời đã ngả tối, vừa mở cửa phòng đã thấy mùi thơm phức của đồ ăn. Đã bao lâu rồi ông không thấy được cảnh này, trong bếp là hình bóng con dâu đang bận rộn xào nấu, phòng Khánh là hình ảnh Khánh đang xem hoạt hình. Thời gian như quay lại thời điểm mười năm trước khi vợ ông vẫn còn sống, bỗng nhiên khóe mắt ông Kha trở nên ươn ướt.
Khánh đang xem phim thấy bố từ phòng đi ra liền chạy tới:
- Bố ơi đi tắm... đi tắm
Ông Kha nhìn hình bóng con dâu trong bếp hắng giọng:
- Con trai bây giờ có vợ rồi, có thể nhờ vợ tắm cho biết không.
Khánh nghe thế ngoan ngoãn nghe lời chạy về phía Thương vừa dọn ra món cuối cùng:
- Vợ ơi đi tắm... đi tắm
Thương nghe thế hỏi lại:
- Đi tắm?
Khánh không trả lời mà kéo Thương về phòng tắm trong phòng mình, hai ba động tác đã lột sạch đồ. Thương nhìn người đàn ông cao lớn nhưng tâm trí trẻ em đang trần truồng trước mặt mình mà đỏ bừng mặt quay đi.
Khánh ngồi trong bồn đợi mãi không thấy Thương xả nước khó chịu gọi:
- Vợ ơi muốn tắm... phải xả nước.
Thương hít thở sâu lấy hết dũng khí vào phòng tắm bắt đầu xả nước ấm vào bồn tắm cho Khánh, đợi nước đầy lại bắt đầu thoa bọt xà phòng giúp Khánh thì đột nhiên Khánh kéo tay Thương đặt vào giữa háng. Nơi đó một thứ dài mà cứng làm Thương giật bắn lùi về sau:
- Anh anh làm cái gì vậy
- Vợ ơi xoa xoa chim rất đau
Thương chú ý đến bộ phận sinh dục của Khánh đã căng cứng lên từ lúc nào, nơi đó vừa thô lại vừa dài làm Thương phải quay mặt đi. Khánh không thấy Thương giúp mình liền lấy gáo múc nước hắt về phía cô:
- Không thích vợ... cút đi.. bố Kha bố Kha.
Ông Kha ử dưới nhà chạy vội lên chỉ thấy cả người Thương ướt nhẹp còn Khánh đang gào khóc trong bồn tắm. Ông Kha vừa nhìn đã hiểu ra tình hình đỡ lấy Thương:
- Con đi thay quần áo đi, để bố tắm cho Khánh.
Thương nhanh chóng chạy vội đi, ông Kha đi đến đem tay nắm lấy cặ© Khánh giúp hắn vuốt ve mới làm Khánh thoải mái đến híp mắt. Giọng ông Kha dụ dỗ:
- Bố bảo phải chiều vợ nghe lời vợ rồi cơ mà.
- Nhưng vợ không giúp con xoa chim, rất đau.
Ha Ha ông Kha cườ lớn:
- Phải từ từ chứ. Vợ con còn ngại.
- Thích bố Kha hơn
- Đợi sau này cùng vợ quan hệ xem có còn thích bố hay không?
Khánh dưới sự vuốt ve của ông Kha nhanh chóng bắn ra luồng tinh đặc sệt, Thương chạy về đến cửa phòng mình nhưng nghĩ lại cảm thấy mình sai định quay lại tiếp tục tắm cho Khánh. Vừa bước vào một thứ dập dính phóng thẳng đến trước mặt Thương.
Ông Kha nhìn chất dấp dính từ dươиɠ ѵậŧ Khánh bắn trên mặt con dâu mầ hầu kết lăn lộn, hơi thở ông có chút hỗn loạn.