Bất kể là trong công việc hay là chuyện tìиɧ ɖu͙©, trước giờ Thu Đông Tâm luôn là người có tác phong sấm rền gió cuốn.
Tựa như lúc trước cô chủ động đè Nhiếp Thành, vừa dùng sắc vừa dụ dỗ lừa gạt Mộ Nghi Niên, hoặc là Cổ Tinh Lan vừa mới quen đã ăn rơ với nhau trốn vào trong phòng học làʍ t̠ìиɦ. Mỗi một lần cũng chưa từng ướt át bẩn thỉu.
Nhưng khi đối mặt Đồng Ninh, ngược lại cô có đủ kiên nhẫn.
Đại khái là bởi vì lúc trước đàn ông cô coi trọng đều lớn tuổi và thành thục hơn cô, không có loại hình non nớt ngây thơ đáng yêu như Đồng Ninh này, vẫn luôn chọc cho người ta muốn trêu đùa.
Tuy rằng Nhiếp Thành và Mộ Nghi Niên cũng đều là xử nam, nhưng hai người đều không phải là loại hình dễ đối phó. Cho nên lúc trước chỉ có thể dùng sách lược đánh nhanh thắng nhanh. Mà hiện giờ tên nhóc đáng yêu này, cô cũng có đủ thời gian và cơ hội để đùa bỡn.
1
Bắn đầy miệng cô, quần cũng chưa kéo lên Đồng Ninh lập tức vội vàng lấy khăn giấy lau chùi cho cô. tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên miệng và cổ còn dễ xử lý, khi tới bầu ngực hơi lộ ra cùng với khe rãnh sâu thẳm, cậu ta lại không dám động tay.
Thấy cậu ta do dự, Thu Đồng Tâm dứt khoát dùng sức kéo cổ áo xuống, ngửa đầu nhìn về phía cậu ta: "Lau giúp tôi."
vυ" tròn trịa trắng tinh lộ ra hơn phân nửa, nội y ren mỏng cũng nhìn không sót cái gì, thậm chí mơ hồ còn có thể nhìn được quầng vυ" nhàn nhạt.
Đồng Ninh liếʍ liếʍ môi, chậm rãi duỗi tay xuống, xúc cảm mềm mại làm thân thể cậu ta lại bắt đầu khô nóng. Đặc biệt là khi tay phải thâm nhập vào khe rãnh, hai bầu vυ" đẫy đà mượt mà còn đè vào chính giữa ép vào bàn tay cậu ta. Da thịt vừa trơn vừa mềm thật sự làm người ta thích không buông tay. Nhưng cậu ta cũng không dám chậm trễ lâu lắm, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ sau khi chà lau cũng đã bắt đầu sạch sẽ.
Nhìn hầu kết cậu ấy lăn lộn, Thu Đồng Tâm nhịn không được trêu chọc: "Sẽ không cứng lại nữa chứ?"
"Không." Thấy cô còn kéo cổ áo không thả ra, Đồng Ninh lại đưa tay giúp cô sửa sang lại quần áo, che khuất cảnh xuân trước ngực lộ ra ngoài.
"Nhưng tôi ướt rồi."
1
Hô hấp Đồng Ninh dồn dập, ngơ ngác mà nhìn đôi mắt mê hoặc người của cô.
"Muốn biết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu là hương vị gì không?"
Không đợi cậu ta trả lời, cô lại tiến lên quấn lấy cổ, mạnh mẽ hôn xuống hai mảnh cánh môi kia.
Cảm nhận được rất nhanh hô hấp và nhịp tim cậu ta đã trở nên dồn dập, Thu Đồng Tâm không khỏi cười nhẹ trong lòng. Quả thật trêu cậu ta rất thú vị, thú vị đến nỗi cô tạm thời không muốn đè cậu ta, để cho cô xem sức chịu đựng cao nhất của cậu ấy ở chỗ nào.
1
**
Buổi tối đoàn phim tổ chức tiệc sinh nhật cho Cao Hạ, địa điểm là ở khách sạn xa hoa của khu nghỉ dưỡng, cũng là sản nghiệp thuộc tập đoàn Thu thị.
Thu Đồng Tâm vốn tưởng rằng có người ngoài ở đây, Đồng Ninh sẽ giữ khoảng cách với cô. Nếu đi quá gần với cô, khẳng định sẽ bị scandal, đa số nghệ sĩ vẫn rất kiêng dè vấn đề này.
Không nghĩ tới từ sau khi cô khẩu giao cho cậu ta thì cậu ta càng thêm làm càn. Trước sau gì cũng thích dính lấy cô, lý do là cô đã đồng ý hôm nay sẽ yêu đương với cậu ấy.
Sau khi hai người ngồi cùng nhau ăn xong bữa chiều, mọi người lập tức bắt đầu tốp năm tốp ba chia tổ chơi trò chơi. Cái gì mà giết người sói, ai là nằm vùng, thật lòng hay đại mạo hiểm, tất cả đều là hoạt động bình thường. Nhưng mà bởi vì những người chơi đều là người lăn lộn trong cái vòng này, đa số sinh hoạt cá nhân cũng rất loạn, cho nên mặc kệ là loại hoạt động nào cũng đều trở nên thật đen tối.
Thu Đồng Tâm, Đồng Ninh và bảy tám người khác cùng nhau chơi trò ai là người nằm vùng, cô bắt được từ: dươиɠ ѵậŧ.
Nói thật ra từ khi cô biết trò chơi này đến bây giờ đã nhiều năm như vậy, nɠɵạı trừ lúc cao trung còn bắt được những từ quá bình thường, thì những lúc khác cơ bản đều là những từ "người lớn" hoặc biến thái.
Cô gái đầu tiên miêu tả mở miệng nói: "Một loại đồ vật thật dài."
Thu Đồng Tâm là người thứ hai lên tiếng, chỉ bình tĩnh mà nói ba chữ: "Tôi đã thấy."
Người thứ ba tất nhiên đến lượt Đồng Ninh bên cạnh Thu Đồng Tâm, cậu ta nghĩ nghĩ, mở miệng nói: "Tôi thích ăn."
Mọi người sửng sốt một giây, sau đó tất cả đều bộc phát ra một trận cười khoa trương, người phụ trách đối diện cười đến eo đều không thẳng nổi: "Hẳn là không cần tiếp tục nữa, mọi người đều biết nằm vùng là ai rồi."
Giọng nói vừa dứt, động tác của tất cả mọi người đều nhất trí mà chỉ vào Đồng Ninh.
Đồng Ninh vẻ mặt ngơ ngác: "Không phải chứ... sao lại lộ rồi? Từ của mọi người là gì?"
Thu Đồng Tâm cười xấu xa đem điện thoại đưa cho cậu ta, khi nhìn thấy hai chữ bên trên, đầu tiên cậu ta sửng sốt, ngay sau đó lại không phục mà gào lên: "Sao lại có thể như vậy? Từ của chúng ta không phải là gần gần nhau sao? Tôi chính là chuối, mọi người khẳng định cũng là trái cây chứ, sao lại... đây cũng cách quá xa rồi!"
Một người khác nhún nhún vai: "Hình dạng rất là gần."
"Vậy..." Đồng Ninh vẫn là chưa từ bỏ ý định, "Mọi người sao lại có thể khẳng định tôi không có... không có làm cái kia?" *
(*Vivi: ý anh muốn hỏi là sao mọi người có thể khẳng là anh chưa từng ăn... dươиɠ ѵậŧ ấy )
"Đều đóng phim cùng nhau lâu như vậy rồi, cậu là người như thế nào mọi người còn không biết sao? Đừng nói không chạm qua đàn ông, phụ nữ chắc cũng chưa từng chạm qua?"
1
Lời này vừa ra, Đồng Ninh lập tức đỏ mặt, theo bản năng mà nhìn về phía Thu Đồng Tâm.
Thu Đồng Tâm cười cười, đột nhiên để sát vào lỗ tai cậu ta thấp giọng nói: "Bọn họ nói chạm vào, cũng không phải là giống cậu chiều nay sờ ngực tôi như vậy đâu, mà là nói cậu đã làm qua phụ nữ ấy. Ví dụ như nói, đã từng súng thật đạn thật mà làm tôi, có sao?"
1
Lỗ tai Đồng Ninh nóng lên, đồng thời lại không nhịn được bắt tưởng tượng một màn kia.
Thấy dáng vẻ đáng yêu này của cậu ta, Thu Đồng Tâm lại tiếp tục nói: "Thật ra vừa rồi cậu miêu tả câu kia, tiếp nối câu của tôi rất thích hợp. Rốt cuộc lúc chiều vừa mới ăn mà, cậu nói đúng không?"
Đồng Ninh không tự chủ được mà miêu tả câu kia ở trong lòng, cùng câu của cô nối lại.
Tôi thích ăn... dươиɠ ѵậŧ.
Sắc tình với da^ʍ đãиɠ như vậy lại bị cô nói theo cách hàm súc như thế. Nhiệt khí từng chút từng chút phả vào lỗ tai, mà trong đầu cậu ta sớm đã hiện ra hình ảnh lúc nãy cô nằm giữa hai chân mình, há miệng phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ cậu ta.
Trong nháy mắt, cơ thể sớm đã khô nóng càng thêm nóng lên, nơi mẫn cảm nào đó cũng không chịu khống chế mà nổi lên phản ứng.
Lại chơi thêm mấy vòng hơi trong sáng hơn một chút, một người phụ trách la hét muốn ra một chiêu lớn thì nghe được đám người bên cạnh đột nhiên truyền đến một trận cười vang.
Thu Đồng Tâm nghe tiếng nhìn lại, mới phát hiện người kia là Văn Khải An, một người đàn ông rất tuấn tú chơi trò đại mạo hiểm rút trúng cái thẻ "hôn sâu ba phút với người khác giới ở hiện trường".
Em gái Văn Khải An là fan thân thuộc của Cao Hạ, bởi vì hai anh em này rất có bối cảnh, quan hệ của em gái anh ta và Cao Hạ cũng không tồi nên đều tham dự tiệc sinh nhật đêm nay.
Người đàn ông này bất kể là dáng người, khí chất hay gương mặt, mọi thứ đều là xếp hạng nhất. Lần đầu tiên Thu Đồng Tâm nhìn thấy anh ta đã muốn thông đồng. Chẳng qua nhìn thấy ánh mắt anh ta nhìn Tả Ninh, Thu Đồng Tâm lập tức hiểu rõ, người này lại bị đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ kia của cô Tả Ninh bắt được. Vậy nên cô cũng không muốn đoạt lấy.
2
Nhưng mà cô không muốn đoạt, không có nghĩa người khác sẽ không mơ ước. Loại trường hợp này Thu Đồng Tâm đã thấy nhiều. Thủ đoạn đơn giản như thế, tất nhiên cô cũng đã từng chơi không ít. Đáng tiếc người đàn ông kia vẫn là bị mấy cô gái ấy tính kế.
"Anh ta đẹp trai như vậy, ngay cả mình cũng động lòng, khó trách đám ŧıểυ yêu tinh kia muốn đổi cách câu dẫn. Nếu không mình hy sinh bản thân một chút, giúp..."
Thu Đồng Tâm đang chuẩn bị đứng dậy, lời còn chưa dứt đã bị Đồng Ninh túm chặt. Nhìn cậu thiếu niên vừa uỷ khuất vừa cường thế này, cô không khỏi nhướng mày: "Ghen tị?"
Đồng Ninh nắm chặt tay cô, ánh mắt nhìn qua có chút đáng thương, cũng có chút quật cường, ngay sau đó giống như là đã hạ quyết tâm, kiên định gật gật đầu: "Đúng vậy, em ghen tị."
Ở dưới ánh mắt cười như không cười tràn ngập nghiền ngẫm của Thu Đồng Tâm, cậu ta nhịn không được né tránh tầm mắt cô, thấp giọng bổ sung: "Chị đã đồng ý hôm nay yêu đương với em rồi. Bây giờ còn chưa tới 12 giờ, chị không được đi hôn người khác."