Môi Đồng Ninh hơi lạnh, khi dán lên cánh môi ấm áp mềm mại của Thu Đồng Tâm lực đa͙σ rất nhẹ rất nhẹ, dường như là sợ làm đau cô, lại như là sợ hãi cô sẽ cự tuyệt.
Thu Đồng Tâm rõ ràng cảm giác được hô hấp trên người cậu ta lại thêm dồn dập, tim đập càng nhanh đến không thể tưởng tượng.
Thật là một cậu nhóc ngây thơ.
Dán vào cọ xát thử vài cái, phát hiện cô không kháng cự, cậu ta mới nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi ôn nhu liếʍ láp, sau đó dần dần gia tăng sức lực, từng chút từng chút mà liếʍ mυ"ŧ, thậm chí lớn mật dùng đầu lưỡi cọ vào hàm răng cô, muốn đem miệng cô cạy ra.
Thu Đồng Tâm chủ động hé miệng, cái lưỡi trơn ướt của cậu ta lập tức làm càn xâm nhập vào, liếʍ liếʍ đầu lưỡi cô, lại dao động khắp nơi trong khoang miệng, chậm rãi hấp thu nước bọt thơm ngọt.
Động tác cậu ta nhìn như có kết cấu, nhưng kỳ thật lại rất trúc trắc. Hoàn toàn là kiểu học kỹ xảo từ trên mạng nhưng chưa từng chân chính thực hành.
Bị cậu ta trêu đùa vài cái, Thu Đồng Tâm rốt cuộc nhịn không được đảo khách thành chủ, câu lấy đầu lưỡi của cậu ta rồi quấn lấy dùng sức liếʍ mυ"ŧ, ngẫu nhiên sẽ ngậm lấy môi cậu ta ở trong miệng khẽ cắn, thậm chí cố ý mυ"ŧ ra cái loại âm thanh "chậc chậc" ái muội.
Có sự nhiệt tình của cô, cậu ấy cũng hôn càng thêm vội vàng, rất nhiều lần đều muốn một lần nữa hoá bị động thành chủ động. Bất đắc dĩ kỹ xảo không đủ thuần thục, luôn bị cô đè ép xuống. Chỉ có thể ở dưới sự dẫn dắt của cô mà anh truy tôi đuổi quấn quýt bên nhau.
1
Hai tay Thu Đồng Tâm vòng lấy cổ Đồng Ninh, ngay sau đó lại đi xuống từng chút, chậm rãi vuốt ve dọc theo lưng cậu ấy, thậm chí xấu xa mà bóp bóp cái mông săn chắc. Sau đó lại từ từ đưa tay vào giữa nơi cơ thể hai người đang kề sát, chuẩn xác không nhầm mà nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đã đứng thẳng lên chống vào bụng dưới cô.
Hô hấp Đồng Ninh hỗn loạn, toàn bộ cơ thể căng chặt, tay ôm eo cô cũng không tự giác mà tăng thêm lực, cách quần áo vuốt ve.
Vào lúc này Thu Đồng Tâm lại buông môi cậu ấy ra, hài hước mà nhìn: "Sao lại cứng rồi? Cậu không có sức chịu đựng như vậy à?"
Tai Đồng Ninh ửng đỏ, nhưng lại vẫn nhìn thẳng vào đôi mắt cô: "Bởi vì chị quá ngọt, còn rất mềm."
"Cậu ở trước mặt cô gái khác cũng dễ dàng cứng như vậy sao?"
"Không có!" Cậu ta quyết đoán lắc đầu, "Em sẽ không cách bọn họ gần như vậy, càng sẽ không có phản ứng."
"Vậy cậu thích tôi?" Trên mặt cô vẫn mang theo nụ cười kiều mị, giọng nói càng nhẹ nhàng, tràn ngập dụ hoặc, "Muốn làm tôi sao?"
Đồng Ninh ngơ ngác mà nhìn cô, không thừa nhận cũng không phủ định, nhưng trong mắt sớm đã mờ mịt một tầng tìиɧ ɖu͙©.
Thu Đồng Tâm cười nhẹ, tay phải bắt lấy dươиɠ ѵậŧ cậu ta dùng sức nắm chặt, lập tức nghe được cậu ta "A" một tiếng, không nhịn được mà hút khí.
Cách quần vỗ về chơi đùa trong chốc lát, cảm giác đồ vật trong tay đã căng phồng đến kích cỡ thật đáng sợ, Thu Đồng Tâm mới ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Tối hôm qua, cũng cứng như vậy sao?"
1
"Ừm." Cậu ta nhẹ giọng gật gật đầu đáp.
1
Không biết là bởi vì thẹn thùng hay là tìиɧ ɖu͙©, trên mặt cậu ta đã nhiễm một tầng đỏ ửng, làn da vốn đã rất sáng nhìn qua cực kỳ mê người, làm người ta thật muốn cắn một ngụm.
"Vậy tối hôm qua, cậu giải quyết như thế nào?" Thu Đồng Tâm tiếp tục cười với cậu ấy, tay phải lại đi trước một bước di động về phía trước, tay trái vuốt ve trên bụng nhỏ, sau đó chậm rãi xốc áo sơmi cậu ấy lên.
Đừng nhìn cậu ta dáng người thoạt nhìn nhỏ yếu, thật ra chỉ là khung xương nhỏ thôi, dưới áo sơ mi là sáu khối cơ bụng hoàn mỹ, thực sự làm Thu Đồng Tâm cũng phải kinh diễm một phen.
So với tay và môi thì độ ấm của cơ bụng càng cao hơn một tí, tay Thu Đồng Tâm mới vừa xoa lên, hơi lạnh và xúc cảm mềm mại làm cơ thể cậu ấy run rẩy.
"Tối hôm qua, có tự an ủi hay không?" Gương mặt này của cô vốn nên thanh thuần trong sáng, nhưng kết hợp với tươi cười ngay lúc này và ngữ điệu mờ ám mềm nhẹ kia, chính là một yêu tinh chuyên câu hồn phách người ta, chỉ cần hơi vô ý linh hồn sẽ bị cô hút đi.
"Có." Hai tay Đồng Ninh không tự giác mà nắm chặt sô pha, cắn răng thấp thấp lên tiếng.
"Vậy lúc cậu tự an ủi, người cậu nghĩ đến là ai?" Một đôi ma trảo đã cởi bỏ khoá kéo quần cậu ta, đè trên qυầи ɭóŧ màu đen bên trong ra sức xoa xoa.
1
"Shh..." Đồng Ninh lại hít khí lạnh lần nữa, giọng nói khàn khàn, "nghĩ... đến chị..."
"Phải không?" Ma trảo tiếp tục khảy qυầи ɭóŧ, thậm chí duỗi đến bên hông cậu ta cởi bỏ thắt lưng, kéo toàn bộ quần jean xuống rồi lột ra.
Sau đó, là qυầи ɭóŧ.
Nhìn qυầи ɭóŧ bị cô nắm ở trong tay kéo xuống từng chút, trái tim Đồng Ninh muốn nhảy tới cổ họng, ngực phập phồng càng thêm gấp gáp.
Ngay khi đồ vật tư mật nhất ở giữa háng kia sắp bại lộ ra, tay cô lại đột nhiên buông lỏng, cơ thể dựa ra sau, dù bận vẫn ung dung mà nhìn cậu ta: "Tự an ủi cho tôi xem."
3
Đồng Ninh kinh ngạc ngước mắt nhìn cô, lại thấy cô lộ ra tươi cười ác ma: "Tối hôm qua không phải nghĩ đến tôi rồi tự vuốt à? Bây giờ tôi ở trước mặt cậu để cậu nhìn, có dám động thủ hay không?"
Đồng Ninh nắm lấy vạt áo dừng một chút, đột nhiên kiên định mà nhìn cô: "Vậy chị phải đáp ứng em một điều kiện."
"Điều kiện gì?"
"Chờ lúc em quay mấy cảnh yêu đương kia, chị diễn cùng với em, em không cần nữ diễn viên khác."
Thu Đồng Tâm có chút ngoài ý muốn, cô còn tưởng rằng cậu nhóc đáng yêu này sẽ yêu cầu cô cởi quần áo cho cậu ta xem, hoặc là giúp cậu ta vuốt ve một lát, giúp cậu ta khẩu giao, thậm chí là làm với cậu ta. Không nghĩ tới là cô suy nghĩ thật xấu xa, mà người ta ra điều kiện lại rất trong sáng.
3
"Được thôi, tôi đáp ứng cậu."
Còn không phải là một nhân vật khách mời sao, đối với cô mà nói giống như chơi vậy, căn bản không phải vấn đề.
"Không được chơi xấu, lát nữa em sẽ đi nói với Thu đa͙σ."
Nói xong câu này, Đồng Ninh chậm rãi vươn tay nắm lấy mép qυầи ɭóŧ đã cởi được một nửa từ từ kéo xuống rồi rút ra.
Dưới đường nhân ngư gợi cảm, lông đen cuốn khúc xoay quanh, bỗng nhiên bắn ra vật vừa to vừa dài kia. So với làn da trắng, thân hình gầy yếu và dung nhan tuấn tú hình thành sự đối lập rõ ràng.
Đại khái là sắc tố đen trên cơ thể quá ít, nên nhan sắc dươиɠ ѵậŧ giữa háng cậu ta rất nhạt, màu hồng phấn nhàn nhạt, tuy rằng đã sớm sung huyết cương cứng, nhưng nhìn qua vẫn là hồng hào.
Tay phải với đốt ngón tay rõ ràng của đàn ông bao phủ lên, nắm lấy đồ vật kia vuốt lên tụt xuống, đôi mắt nhìn cô chằm chằm, động tác từ thong thả đến nhanh chóng, hô hấp càng thêm dồn dập.
Gương mặt không dính bụi trần, đôi mắt tìиɧ ɖu͙© mê mang, dáng người tràn ngập nhục dục, hô hấp dồn dập gợi cảm mê người, động tác sắc tình, tạo thành hình ảnh cực kỳ tương phản.
Thu Đồng Tâm nhịn không được kẹp chặt hai chân, theo bản năng mà liếʍ liếʍ môi.
Cô ướt.
Sớm vào lúc cậu ấy hôn cô, cô đã động tình, nhưng vẫn luôn cảm thấy đùa cậu ta như vậy so với trực tiếp làm còn thú vị hơn nhiều.
"Ưm..." Đồng Ninh khẽ rên một tiếng, giọng nói càng thêm câu người.
Thu Đồng Tâm ngồi dậy, hai tay đặt lên hai viên trứng dái nặng trĩu kia nhẹ nhàng xoa nắn vuốt ve.
Cậu ta rêи ɾỉ, giữ chặt tay cô để cô thong thả vỗ về chơi đùa trên du͙© vọиɠ đang bừng bừng phấn chấn.
Nhìn dáng vẻ say mê của cậu ấy, Thu Đồng Tâm đột nhiên ngồi xổm xuống, hai tay nắm lấy gốc dươиɠ ѵậŧ vuốt ve, đồng thời đầu lưỡi khẽ liếʍ lên đỉnh.
2
Cơ thể Đồng Ninh phát run, đôi tay lại không tự chủ được mà nâng đầu cô, chậm rãi ấn về phía mình, muốn càng nhiều hơn.
Thu Đồng Tâm không chút nào bủn xỉn há to miệng, đem toàn bộ đỉnh đều ngậm vào, sau đó ngậm sâu vào từng chút, lại chậm rãi rút ra, như thế lặp đi lặp lại mà phun ra nuốt vào.
"A..." Bên hông cậu ta run mạnh một trận, chất lỏng trắng đục phun trào ra, một ít trực tiếp bắn vào miệng cô, một ít theo khoé môi cô chảy xuống, qua cằm, cổ, rồi đến rãnh ngực như ẩn như hiện, hình ảnh nhìn qua dâm mĩ mà sắc tình.
+
—————————————————