Đồng Phục Cùng Áo Cưới

Chương 34 - Chương 31

Trước Sau

break
Mấy ngày nay Du Thanh Quỳ luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, giống như tất cả ánh mắt đều nhìn cô chằm chằm, cùng với những chỉ chỉ trỏ trỏ không giải thích được. Cô đi trong sân trường, đi qua những bạn học không hề quen biết họ cũng sẽ quay lại nhìn cô thêm mấy lần.

Đây….

Là ảo giác của cô sao?

Cuối cùng cũng tan học, Du Thanh Quỳ vuốt vuốt đầu, nằm úp sấp trên bàn học.

Tối hôm qua cô tham ăn, ăn một hộp kem to, nhưng sáng hôm nay cô lại đến kì sinh lí, đau bụng đến không chịu nổi.

“Du Thanh Quỳ, có người tìm.” Một bạn học nữ đứng ở cửa lớp lớn tiếng nói.

“Cám ơn.” Du Thanh Quỳ hít vào một hơi, ấn ấn vào bụng nhỏ của mình, sau đó mới đi ra khỏi phòng học.

Lục Vũ Toàn cúi đầu đi đi lại lại trong hành lang.

“Vũ Toàn, cậu tìm mình có việc gì vậy?” Du Thanh Quỳ đi tới.

Lục Vũ Toàn ngẩng đầu nhìn Du Thanh Quỳ một lúc, mới nói: “Cậu không biết là cậu làm vậy hơi quá đáng sao?”

“Cái gì cơ?” Du Thanh Quỳ nhìn Lục Vũ Toàn bằng ánh mắt mờ mịt, “Mình làm gì…..”

Trừ lần trước đi chơi thu, rất lâu rồi cô không tiếp xúc với Lục Vũ Toàn, hơn nữa lần trước Lục Vũ Toàn cũng không giải thích gì đã không để ý tới cô. Du Thanh Quỳ nhíu mày, lần trước lúc đi du thu xảy ra chuyện gì làm Lục Vũ Toàn không vui sao?

“Bây giờ cậu đang giả vờ hồ đồ với tớ sao?” Lục Vũ Toàn cắn môi, tức giận chất vấn Du Thanh Quỳ.

“Giả vờ hồ đồ? Không phải đâu, mình không biết gì cả…. Vũ Toàn, cậu đang giận mình sao? Mình làm chuyện gì khiến cậu không vui sao?” Du Thanh Quỳ bước lên hai bước, kéo tay Lục Vũ Toàn.

Lục Vũ Toàn lùi về phía sau một bước.

“Thật dối trá.” Lục Vũ Toàn xoay người chạy đi.

Du Thanh Quỳ muốn gọi cô ấy, nhưng lời đến miệng lại nuốt vào. Du Thanh Quỳ cảm thấy, cho dù cô có gọi Lục Vũ Toàn thì cô ấy cũng không thèm để ý đến cô…..

Du Thanh Quỳ đứng tại chỗ nhíu mày một lúc, sau đó xoay người về phòng học.

“Này.”

Du Thanh Quỳ dừng lại, quay người nhìn về phía cầu thang.

Diệp Lệ Học khom người, hai tay chống lên cầu thang. Cô ta nở nụ cười giễu cợt nhìn Du Thanh Quỳ, nói: “Lục Vũ Toàn thật là biết giữ mặt mũi cho cô, cô là đồ kĩ nữ. hừ.”

“Không biết xấu hổ.” Diệp Lệ Học lại mắng thêm một câu thô tục, sau đó mới xoay người đi lên tầng.

“Cô đứng lại.” Du Thanh Quỳ đuổi theo hai bước ,lqd, nhưng đúng lúc này chuông vào lớp lại vang lên, chủ nhiệm lớp đang cầm sách giáo khoa đi về phía phòng học.

Du Thanh Quỳ do dự một chút, buồn bực không vui về chỗ ngồi.

Chủ nhiệm lớp đi đến, để sách giáo khoa lên bục giảng, sau đó xoay người bắt đầu viết lên bảng đen.

Du Thanh Quỳ lấy sổ tay ra, dùng bút đen viết lên:

Một người hai người đều không bình thường.

Cô dùng sức đóng sổ tay lại, phát ra tiếng ‘Pằng’. Thời Diệu đang nằm ngủ cũng ngẩng đầu dậy nhìn cô.

“Không có….” Du Thanh Quỳ vừa nói, lại đổi ý: “Đi học không được ngủ.”

Thời Diệu nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Du Thanh Quỳ một lúc, sau đó ‘A’ một tiếng, lười biếng ngồi thẳng người lên, nghiêm túc ngồi cạnh cô, kéo cái mặt ra nghe giảng.

….

Đến kì sinh lí Du Thanh Quỳ luôn bị rét run, hơn nữa hôm qua cô còn ăn một hộp kem to, sáng nay cô lạnh đến không chịu nổi, cho nên cô mặc nhiều hơn bình thường một chút.

Đến trưa, mặt trời lên. Ánh nắng ấm áp chiếu vào qua cửa sổ, chiếu lên người Du Thanh Quỳ, khiến cô bắt đầu thấy nóng lên. Lúc Du Thanh Quỳ và Dương Hinh từ căng tin về, cô lập tức muốn đến nhà vệ sinh cởi bớt đồ ra.

Dương Hinh vừa giúp cô

break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc