Đông Cung Tàng Kiều ( Lý Đàm Hồng Đậu)

Chương 20

Trước Sau

break

 

Chỉ có điều trước khi Hồng Đậu vào cung đã nghe qua tin đồn rằng, Thánh hoàng vô cùng xa hoa và phóng túng. Việc tuyển chọn thê thiếp cho người vốn ban đầu được tổ chức 3 năm một lần thì đã được đổi thành mỗi năm một lần.

 

Trong hậu cung của người có vô số mỹ nhân.

 

Thánh Thượng liếc nhìn nàng vài lần, khiến cho nàng vô cùng sợ hãi.

 

Cha của nàng ở quê cũng chỉ mới có 35 tuổi.

 

“Trong cung của hoàng nhi cũng có cung nữ nhìn rung động lòng người đến vậy sao.” - Thánh Thượng hỏi Lý Đàm.

 

Bàn tay đang nắm lấy tay của Hồng Đậu siết chặt lại, sau đó liền lập tức thả lỏng ra: “Vâng.”

 

Thánh Thượng quay sang hỏi Hồng Đậu: “Ngươi tên gì? Bao nhiêu tuổi rồi?”

 

Hồng Đậu vội trả lời: “Nô tì tên Hồng Đậu, năm nay 15 tuổi.”

 

“Hồng Đậu sao…… tên hay.” - Thánh Thượng vừa lẩm bẩm tên nàng, đôi mắt vừa dán chặt vào bộ ng.ực c.ăng phồng của nàng.

 

“Công việc hầu hạ của ngươi ở Đông cung có tốt không? Có muốn chuyển đến cung khác không?”

 

Hồng Đậu vội quỳ xuống: “Nô tì… nô tì ở Đông cung rất tốt, nếu như nô tì có làm sai chuyện gì, Thánh Thượng cùng Thái tử cứ trách phạt nô tì.”

 

Lý Đàm hơi cụp mắt, trong đôi mắt phượng đẹp đẽ kia của hắn hiện lên sự sợ hãi cùng run rẩy của nàng.

 

Hắn nói: “Cút đến chỗ ma ma chịu phạt đi.”

 

“Rõ, Thái tử điện hạ.” - Hồng Đậu nghe vậy liền đáp rồi lùi bước về sau.

 

Tay nàng vẫn đang run rẩy.

 

Bên kia, ma ma nghe thấy tiếng ồn liền đi tới.

 

Thấy nàng đang hoảng sợ, bà ta liếc nhìn vào trong, thấy Thánh Thượng đang ngồi đó thì giễu cợt nói: “Ngươi bây giờ cũng thật nhiều thủ đoạn, không câu dẫn được Thái tử điện hạ liền quay sang câu dẫn Thánh Thượng.”

 

“Cũng thật tinh vi, Thánh Thượng lại thật sự rất thích mỹ nhân.”

 

“Cặp v.ú dưới lớp áo kia của ngươi thế mà lại có thể khiến cho Thánh Thượng nhớ mãi không quên.”

 

Hồng Đậu đỏ bừng mặt vì lời trào phúng kia, nước mắt lưng tròng.

 

Lời của ma ma này từ trước đến nay đều cực kỳ khó nghe.

 

Nhưng nàng chỉ là một nô tì thấp cổ bé họng, chỉ có thể nhận nhục mà lắng nghe.

 

“Ngươi đến bên trong viện quỳ ở đó đi, đợi ta bận việc xong sẽ đến tìm ngươi.”

 

Hồng Đậu vội đáp: “Rõ thưa ma ma.”

 

Khi nàng rời đi thì nước mắt không nhịn được mà rơi đầy hai bên má.

 

Hồng Đậu phải quỳ rất lâu. Đêm khuya, sương mù lại bắt đầu dày đặc. Những bông cúc vàng ở hai bên ướt đẫm sương, chúng tỏa sáng lấp lánh dưới ánh trăng.

 

Khi Lý Đàm tới nơi, thân thể của Hồng Đậu đang run rẩy vì lạnh.

 

Trước mặt Hồng Đậu là một bóng người cao lớn, che khuất đi cả ánh trăng.

 

Hồng Đậu có chút buồn ngủ, nàng ngẩng đầu lên nhìn người mới đi tới. Khi biết đó là Lý Đàm, nàng có chút kinh ngạc.

 

Nàng không biết Thái tử đứng trước mặt đây giờ đang trong trạng thái nào, chỉ có thể nơm nớp lo sợ mà dập đầu: “Nô tì bái kiến Thái tử điện hạ.”

 

Lý Đàm ngồi xuống trước mặt nàng, dùng ngón tay thon dài của mình nhéo cằm nàng: “Ngẩng đầu lên.”

 

Hồng Đậu nhận ra, đây là vị Thái tử điện hạ không ưa nàng.

 

Nàng chậm rãi thẳng lưng lên, ngẩng đầu nhìn hắn. Mùi rượu xen lẫn với mùi đàn hương xộc vào mũi nàng.

 

Vẻ mặt Lý Đàm âm u, nhìn khuôn mặt rụt rè của nàng, hàng mi cong khẽ run, đôi môi hé mở, chứng tỏ nàng đang giả vờ bình tĩnh.

 

Những ngón tay của hắn siết lấy cằm nàng, đầu ngón cái còn miết qua môi nàng.

 

Hồng Đậu không dám lên tiếng, nàng cố gắng điều chỉnh hơi thở để ổn định lại tâm trạng của mình.

 

Lý Đàm nói: “Ngươi lấy đâu ra lá gan đó, tiếp cận Bổn cung không thành liền quay sang câu dẫn Phụ hoàng ta?”

 

Hồng Đậu lắc đầu: “Nô tì không có……”

 

Lý Đàm nhân lúc nàng mở miệng liền đưa ngón tay vào trong miệng nàng. Khi chiếc lưỡi mềm mại của ta chạm phải ngón tay hắn thì mắt hắn tối sầm lại.

 

Mặt Hồng Đậu đỏ bừng, nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ, muốn bỏ chạy khỏi đây.

 

“Hmm……” - Hồng Đậu phát ra tiếng r.ên khe khẽ, lông mày nàng cũng cau lại.

 

Lý Đàm bày ra vẻ mặt lạnh lùng mà nghiêm túc. Hắn giống như đang tiện tay mà chơi đùa một món đồ chơi.

 

Hồng Đậu bất lực, chỉ có thể để hắn tùy ý chơi đùa.

 

Lý Đàm nhìn vào bộ ng.ực đẹp đẽ kia của nàng, phần nịt ngực đang dần trở nên sẫm màu hơn.

 

“Thân thể này của ngươi cũng thật nhạy cảm, ta mới chỉ trêu trọc một chút thôi đã ướt át vậy rồi.” - Hắn cười lạnh nói.

 

 

 

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc