Chính vẻ miễn cưỡng ấy lại kích lửa ham muốn trong hắn. Hắn bẻ cằm cô ấy nhìn sát, thấy rõ phản ứng sinh lý không thể giấu: nếu không hứng khởi thì hẳn cô ấy đã không cắn môi mạnh đến vậy rồi.
“Để tôi hôn, xem em còn dám cắn không.” Hắn áp tới mυ"ŧ chặt đôi môi đỏ mềm như đứa trẻ tham lam đòi sữa, răng khẽ nghiến, đầu lưỡi trườn vào cuốn lấy, đảo loạn. Chẳng bao lâu Lý Xảo đã bật rên khe khẽ.
Hưng phấn, hắn giữ chặt đầu cô ấy, hôn như muốn nuốt trọn, hai bàn tay thô ráp thì vờn vã mơn man khắp bầu ngực no đầy.
Bị hắn đè đến khó thở, Lý Xảo gần như không còn sức phản kháng. Lưỡi hắn lộng hành trong khoang miệng, còn đôi tay thì không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ nụ hoa mẫn cảm khiến đầu nụ của cô ấy dựng cứng lên, tê dại.
cô từng gần gũi với vài người đàn ông, ai nấy đều chỉn chu, da dẻ mịn màng, biết chiều chuộng trên giường. Nhưng chưa ai điên cuồng như Vương Lai Phúc: thô lỗ đến mức như một con thú đang thì động dục.
“ŧıểυ tâm can của tôi ơi, cho em xem bảo bối.”
Cắn nhẹ đầu lưỡi cô ấy xong, hắn rời môi, quỳ gối giữa eo cô ấy, tay giật phăng chiếc áo ghi-lê, cởi thắt lưng, lột phăng quần và cả qυầи ɭóŧ. Từ hạ thân hắn bật ra một trụ cứng đen đậm, thẳng đuỗn như cọc đóng đất, to ngang như bắp tay.
Lý Xảo hoảng hốt kêu khẽ. Không phải cô ấy chưa từng thấy cái ấy của đàn ông nhưng kích cỡ thế này thì đúng là lần đầu.
“Sao? Mới thế đã sợ rồi à?” Hắn nhếch mép: “Nào, dùng tay vuốt thử đi. Vỗ về nó, rồi nó sẽ mở cửa thiên đường cho em.” Hắn nói rồi nhét vật nóng hừng hực ấy vào tay cô.
Vừa chạm, cả người Lý Xảo rùng mình: nóng bỏng và rắn đáng sợ. Những đường gân nổi phập phồng như rễ cổ thụ, một bàn tay cô ấy không sao khép hết. Nghĩ đến cảnh thứ ấy len vào trong thân thể, cô ấy thoáng rợn người: lỡ căng đến đau thì sao?
“Vuốt đi, hai tay vào.” Hắn nhìn xuống, bàn tay to nắm nơi gốc, kéo đẩy mấy nhịp, thân trụ đập vào lòng bàn tay mềm của cô ấy nghe phạch phạch.
Như bị thôi miên, Lý Xảo quên bẵng mối ghê tởm khi nãy, ngoan ngoãn dùng cả hai tay ôm lấy, nhịp nhàng vỗ về. Ngón tay cô ấy mảnh dẻ, sơn móng đỏ thẫm nổi bật trên nền sắc sẫm của thân trụ, gợi một vẻ khêu gợi đến khó tả.
Vương Lai Phúc đã nhanh chóng bị cô ấy làm cho kɧoáı ©ảʍ bùng nổ. Trong căn nhà nghèo khó của hắn, ngoài số tiền bỏ ra để chuộc Trần Chiêu Đệ từ tay bọn buôn người ra thì hắn chưa từng được chạm tới thân thể đàn bà. Cưới cô về rồi cũng chưa một lần hưởng thụ người phụ nữ nào khác.
Giờ đây, trước mắt hắn là một người đàn bà như yêu tinh, trêu người bằng thân thể, bầu ngực trắng nõn phơi bày ngay dưới hạ thân hắn. Trong bụng hắn như có một ngọn lửa dữ cuộn trào, thiêu đốt đến phát cuồng, thôi thúc hắn muốn đem vật cứng nơi hạ thể nhấn chìm vào huyệt đạo của cô ấy để phóng túng một trận.
Lý Xảo say mê với thứ cứng rắn ấy, đưa đẩy nhịp nhàng. Bất chợt Vương Lai Phúc ngồi bật dậy, rút phắt ra ngoài. Cô ấy còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy dưới thân đột nhiên trống trải, chiếc quần mỏng bị lột phăng đi, những ngón tay thô ráp không chần chừ mà đâm thẳng vào khe ấm áp. Dù cô ấy cố gắng siết chặt cũng chẳng thể ngăn cản được hắn chút nào.