Đổi Mệnh

Chương 5

Trước Sau

break

Cứ đến nửa đêm canh ba là Nam giật mình tỉnh dậy, cố thế nào cũng không ngủ lại được, cứ có cảm giác như có ai đang nhìn mình. Vài hôm sau nó lờ mờ thấy được có mấy cái bóng trắng đứng dưới chân giường, càng lúc càng gần. Lại thêm vài hôm thì giữa ban ngày cũng thấy có người lạ lẩn khuất trong nhà, bên tai cứ nghe có tiếng khóc tiếng cười mà không rõ đến từ đâu, người thì thỉnh thoảng lại ngơ ngơ ngẩn ngẩn.

Trong đám đào vàng có đứa bạn trên huyện, Nam cuống cuồng đi tìm xem thằng đó có gặp chuyện lạ gì không. Tới nơi mới biết đứa bạn đã chết, sắp đầu thất tới nơi. Hỏi ra thì người nhà nọ kể thằng bạn cũng gặp chuyện y như Nam, nhìn thấy hồn ma bóng quế ám theo trong nhà nhưng nói không ai tin, rồi đột ngột nó tự dìm chết mình trong bồn tắm, lúc chết quanh người còn bày đầy đồ vàng đồ bạc trong miếu. Người nhà nó không dám giữ nên đã gửi cả lên chùa.

Nam thất thần về nhà, chưa nghĩ ra cách giải quyết thì tối đó, nó bị ma dắt. Nửa đêm nó bị ai đó gọi dậy, mấy cái bóng mờ đứng ngay bên đầu nó, mặt mũi xám xịt, da thịt trướng căng đến nứt ra, lợi đen xì co rút lộ cả chân răng, tay chân treo đầy đồ vàng trộm được trong miếu!

Nhưng không hiểu sao lúc đó Nam không thấy sợ, chỉ hỏi: “Hợi à?” rồi cứ thế ngơ ngác đi theo. Hợi là thằng bạn trên huyện đã chết vài ngày kia, những cái bóng khác cũng đều là đám chia vàng trong miếu với nó ngày đó. Nam nghe có tiếng xì xầm gì đó nhưng không hiểu, chỉ biết là phải đi theo.

Ra khỏi nhà, qua ruộng, tới cái ao tù sau làng rồi cứ thế đi xuống, tới lúc thằng Nam tỉnh ra thì nước đã tới cổ, chân tay lại cứng đờ không vùng vẫy gì được, cổ chân nặng trịch như có ai túm lấy kéo xuống. Nếu lúc đó ông Hiện không phát hiện mà cứu kịp thì nó cũng đã đi đời rồi, tới lúc bò được lên bờ, Nam vẫn còn thấy mấy cái bóng trắng dập dềnh trên mặt nước đang trợn mắt nhìn nó.

Sau này ông Hiện kể lại đêm đó ông cứu được thằng Nam là vì bát hương trong nhà đột nhiên bốc khói nghi ngút làm vợ chồng ông đang ngủ bị ngạt phải tỉnh lại. Nghĩ chuyện thằng Nam kể, ông bà thấy gai người, nghĩ có khi nào tổ tiên cảnh báo gì không nên đến phòng Nam tìm nó, không thấy nên mới chạy đôn chạy đáo tìm. Một điều lạ nữa là cả nhà chạy khắp làng gọi thằng Nam, ầm ĩ là thế mà cả làng không ai nghe thấy gì, cứ im lìm như chết.

“Thế thì liên quan gì đến tôi?” Mật sốt ruột cắt ngang.

Ông Hiện khựng lại một chút rồi cúi đầu. Sau hôm hút chết, cả nhà ông Hiện biết cứ để thế này không được nên cầu khắp nơi, mãi mới được người ta mách cho một ông thầy.

Ông thầy hỏi giúp thì được hay là ngôi miếu hoang ấy thờ những người chết trong lúc đi rừng, hồn phách tuy đều đã tan nhưng vì đều là người chết trẻ, lại chưa cưới vợ sinh con nên trong lòng có oán. Oán khí tích tụ trong rừng thiêng nước độc, lại có hương nến thờ cúng nên dần dần có phép. Qua mấy chục năm, thứ đó tích tụ đủ rồi, muốn ra ngoài, lại gặp đúng đám thằng Nam hợp ngày hợp giờ nên mới bị theo về.

Giá thứ đó không dính vào mạng người thì thậm chí còn có thể thành thần, nhưng giờ này thì chỉ có thể thành quỷ mà thôi. Mà quỷ, coi mạng người như cỏ rác, chỉ để ý dục vọng của bản thân.

Lúc trước đã nói con quỷ này có chấp niệm là cưới vợ sinh con, vậy nên nhà ông Hiện không chỉ phải lập bàn thờ cúng, mà còn phải tìm cho con quỷ đó một cô vợ thì mới yên được. Con Oánh hợp mệnh hợp số, nhưng ông bà Hiện thương con, dùng một nửa số vàng thằng Nam mang về năn nỉ lão ta đổi mệnh cho Mật, dù sao chỗ của nả còn lại cũng đủ cả nhà họ ăn sung mặc sướng ba đời không hết.

“Tôi có chết cũng sẽ kéo mấy người xuống cùng! Đừng có mơ tới chuyện bắt tôi nộp mạng còn mình thì ôm vàng hưởng phúc! Không có đâu!” Mật tức tới run cả người, khàn giọng quát.

Mụ Điên vỗ lưng cô rồi quay sang nhìn bốn người nhà ông Hiện: “Mấy người thấy rồi đấy, cô ấy thành quỷ cũng sẽ quay về báo thù, chỉ e mấy người cũng không yên được bao lâu. Giờ tôi có một cách thế này…”
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc