* Đừng vì một vài bình luận khiếm nhã mà bỏ qua một bộ truyện hay. Trên đời không có thứ gì là hoàn hảo, một bộ truyện có thể rất hay hoặc không hay, cái ranh giới ấy còn tùy vào sự cảm nhận của mỗi người.
Bạn hãy tự đọc và cảm nhận, đồng thời vui lòng like và share để bộ truyện huyền thoại này luôn đứng ở vị trí đầu bảng của mỗi trang web nhé các bạn. Mọi trang web truyện đều xứng đáng được ủng hộ nhiệt tình.
* Chào mừng quý bạn đọc đến với Arc Phương Nghi (Arc nghĩa là câu chuyện. Đỉnh Cấp Lưu Manh có rất nhiều câu chuyện phụ xoay quanh câu truyện chính. Một Arc có thể rất dài hoặc ngắn, nhưng đều liên kết chặt chẽ với cốt truyện chính và là thành phần cốt lõi tạo nên một tác phẩm đa dạng, phong phú.)
***
“No matter how old you are, in the eyes of your lovers is still just a funny and lovely kid. Thus love as well as two children is smiling, cute, dreaming and very sweet. ^^”
(Van Tam - fanfic)
- Tôi không biết về bộ phim ấy. Rất có thể đơn giản chỉ là một người yêu thích bộ phim và muốn xăm hình thôi.
Hướng Nhật nhìn lại tấm ảnh, chỗ cổ có một hình xăm màu xanh lam, trông như ba tia sét xếp theo hình tam giác ngược. Hình xăm tựa như tỏa ra làn khói mờ mờ, hoàn toàn không giống một hình xăm, thầm nghĩ nhận định của mình có thể sai, rất có thể đây là một thứ năng lực kỳ dị, một dấu ấn pháp thuật giống với người của Vatican. Nghĩ vậy Hướng Nhật mới hỏi:
- Có bao nhiêu người xăm hình này trên thế giới, cô có thể tìm ra không?
- Để tôi xem đã.
Nhã Lan một tay cầm điện thoại, một tay bấm phím, chỉ vai giây liền có kết quả.
- Không có số lượng chính xác là bao nhiêu vì dữ liệu nhận được là thu thập từ các camera trên toàn cầu, cùng với hình ảnh trên internet, kết quả hiện tại là bảy ngàn ba trăm năm mươi mốt người. Hầu hết là người châu Á gồm Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan, Việt Nam,... Một số nhỏ người Anh, Pháp, Đức, Mỹ. Một vài người ở Tanzania, Ả Rập Saudi, Gambia, Nêpan, Ấn Độ, Papua New Guinea, Congo, Hà Lan.
- Nghe này Nhã Lan - Hướng Nhật nói thật chậm, để cô nàng cẩn thận chú ý - Cô hãy tập trung nhìn vào hình xăm của gã bắt cóc Phương Nghi, cô sẽ thấy dường như có một làn khói mờ bay xung quanh những tia sét. - Ừm, phải rồi, tôi có thấy. - Nhã Lan mở to mắt kinh ngạc vì phát hiện mới, xung quanh Trần Thượng tướng và mấy người cũng bị thu hút nhìn theo, ai cũng đều đặt một dấu hỏi là làm thế nào một hình xăm lại kỳ lạ như vậy? - Được rồi, cô có thể tìm những người có hình xăm như vậy chứ? - Vâng. - Nhã Lan tự tin trả lời.
Hướng Nhật bước qua ngồi xuống một chỗ trong quán, xung quanh có thể nhìn thấy vài đôi nam nữ nhỏ to vui chuyện trò. Không gian màu tím, ánh đèn nhấp nháy tươi vui, hòa với tiếng nhạc remix sôi động được chơi từ một mỹ nữ DJ thân hình bốc lửa. Có những cây cột nhỏ đặt ở nhiều vị trí trong quán, là nơi để những mỹ nữ múa cột thể hiện hết khả năng uốn dẻo của mình. Cũng có những bậc trụ cao một mét, hình vuông, bố trí hợp lý ở mọi ngóc ngách, có ánh đèn chiếu riêng, đây là nơi để vũ công nhảy sexy dance. Nhiều người vây quanh các vũ công để chụp hình, quay clip, tặng hoa, bo tiền, ôm hôn, chụp cảnh ôm ấp các kiểu... Ở chính giữa đại sảnh là một sân khấu xa hoa tráng lệ, nơi tập trung rất nhiều nam nữ trẻ tuổi, xinh đẹp, đầu tóc xanh đỏ, ăn mặc hở hang, đang mai mê ngắm nhìn những vũ công múa thoát y. Quán bar Trầm Luân có nhiều hoạt động vui chơi giải trí, nắm bắt xu thế của giới trẻ và ai cũng biết đây là quán bar không bị cảnh sát dòm ngó, cũng không có thành phần bất hảo đi gây sự vô cớ, chính vì vậy lượng khách luôn cao ngất ngưởng, gần như hút hết khách của những bar xung quanh. Chỗ của Hướng Nhật là một ví trí thuận lợi để quan sát toàn không gian trong quán, nhưng không quá ồn ào, là nơi để nam nữ trò chuyện và thể hiện những hành động âu yếm, thân mật. Dù có nhiều gã lăm le, thấy Hướng Nhật ngồi một mình muốn tới kiếm chuyện vui, nhưng lập tức bị nhân viên ngăn lại, đương nhiên chúng biết quán bar này tuyệt đối không được làm trái ý của nhân viên nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, nghe nhân viên nói không được lại là không được lại, chỉ có thể chuyển hướng đi chỗ khác, những vẫn nán lại cái nhìn tò mò về thằng nhóc ngồi một mình. Hướng Nhật không có tâm trạng để ý nhiều, hắn kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ đầu dây bên kia.
Sau vài giây nghe tiếng lách cách bàn phím đến phát chán, thì một giọng nói vui vẻ, hồn nhiên, tràn đầy tự tin:
- Hướng tiên sinh, theo như lời anh nói tôi đã tìm ra mười người có hình xăm giống vậy, trong đó có năm người Đức, hai người Anh, một người Nhật, một người Pháp, một người Hà Lan.
- Dường như thế lực này tập trung tại Đức nhiều. Có lễ hội, hay cái gì đại loại liên quan đến phép thuật ở Đức không?
Hướng Nhật trầm ngâm, hồi còn làm lão đại bang Bạch Hổ hắn có qua Đức vài lần, chủ yếu là buôn lậu phụ kiện xe hơi. Có nghe vài gã bàn tán về ma thuật, hồi đó hắn cho là tào lao nên không thèm để tâm, giờ nghĩ lại cảm thấy có vẻ là thật.
- Gossnal, thành phố duy nhất trên thế giới tổ chức lễ hội phù thủy hằng năm vào ngày 1/5. Có hàng ngàn phù thủy ở khắp nơi trên thế giới về đây trình diễn pháp thuật. Ở đây cũng có viện bảo tàng về các dụng cụ của phù thủy. - Nhã Lan hứng thú trả lời.
- Phù thủy ư?
- Vâng, thưa Hướng tiên sinh, có thể anh nghi ngờ nhưng sự thật trên thế giới có tồn tại phù thủy và pháp sư. Cả hai thế lực đều là những người sử dụng phép thuật tâm linh. Những bí ẩn về họ thường không có lời giải thích. Tác giả Kinoko Nasu đã sáng tạo ra một thế giới pháp sư vô cùng phong phú và kỳ ảo, tuy nhiên hình xăm như tia sét này là do chính ông sáng tạo ra không dựa trên thực tế, và những người này lấy ý tưởng từ ông ấy. Chúng ta hoàn toàn không có thông tin gì về tổ chức này, và những người này cũng không tìm ra được, mọi thông tin đều bị xóa sổ. Điều duy nhất chúng ta có thể làm là hack vào hệ thống hồ sơ mật của CIA.
Nhã Lan nói với giọng tràn đầy khí thế cùng hào hứng. Với nàng việc phá được hệ thống bảo mật của CIA là một bước đột phá thú vị.
- Tôi tin cô sẽ không dại dột mà làm việc đó ở đất nước này, ngay tại Bộ Quốc phòng, trừ khi cô muốn quốc gia bị liên lụy. Xâm nhập vào hệ thống của CIA là điều không hề đơn giản, thứ nhất cần phải có một siêu máy tính, thứ hai là phải che giấu thông tin, để đáp ứng cả hai là điều bất khả thi.
Hướng Nhật cẩn thận cảnh báo. Đầu dây bên kia bỗng phát ra tiếng cười khúc khích.
- Anh thật vui tính, siêu máy tính thì không cần, với tôi chỉ cần cái latop cùi bắp là đủ, nhưng tôi cần đến một nơi...
Nhã Lan nói lấp lửng, cố tỏ ra thần bí, dụ ai đó nóng lòng hỏi lại.
Hướng Nhật ngạc nhiên, nếu nói không cần siêu máy tính thì khẳng định phải có cách nào đó, hắn tuyệt đối không tin một cái laptop có thể hack được cả cái hệ thống bảo mật số một thế giới. Đồng thời cũng khó tránh nóng lòng hỏi:
- Vậy cô muốn đi đâu?
Nhã Lan đắc ý cười thích thú.
- Kagoshima, Nhật Bản. Chúng ta sẽ lên núi Sakurajima, ở đó có một căn cứ bị bỏ hoang sau đợt phun trào dung nham năm 2013, tôi cần những thiết bị ở đó, nó sẽ giúp chúng ta. Tuy nhiên tôi cần có người bảo vệ.
Nhã Lan nhỏ giọng, dù không nói là ai nhưng ai cũng biết nàng muốn ai.
- Được, tôi sẽ đi cùng cô, với lại tôi cần cô hỗ trợ điều tra tội phạm.
Hướng Nhật đâm sinh ra tính tò mò, không biết ở cái núi lửa ấy có cái gì mà sánh ngang với cả siêu máy tính. Việc cho cô nàng đi theo là bắt buộc, nói về phép thuật hắn mù tịt, qua cuộc nói chuyện thì cô nàng này ít nhiều cũng am hiểu về nó, với lại việc hack hệ thống bảo mật là việc hắn không thể làm được, suy đi tính lại thì cho cô nàng đi theo là giải pháp tốt nhất.
Nhã Lan mừng rỡ:
- Giờ anh ở đâu, tôi cho người đến đón anh. À không, tôi sẽ đến đó, chúng ta cùng đi.
- Quán bar Trầm Luân, Bắc Hải.
- Ok, anh đợi một chút, năm phút sau tôi sẽ tới. Hẹn gặp lại anh, Hướng tiên sinh.
Cúp điện thoại, Hướng Nhật mơ mơ hồ hồ, không biết cô nàng Nhã Lan nói thật hay đùa, từ Bắc Kinh tới Bắc Hải quãng đường dài hơn 2500 km mà chỉ mất có năm phút, rốt cuộc là đi bằng cái gì?