liếʍ cô.
Dùng đầu lưỡi mơn trớn bầu ngực của cô.
Một lời mời gọi đầy mê hoặc, Cận Ninh Giai chẳng có lý do gì để từ chối.
Anh vòng tay ôm lấy eo cô, nhấc bổng cô lên đặt lên mặt bàn ngay trước mắt. Đôi chân cô mở rộng, khẽ chạm vào hai bên hông anh. Cả hai đều trần trụi phần thân trên, hai vυ" mềm mại của cô áp sát vào lồng ngực rắn chắc của anh.
Hơi nóng từ cơ thể Cận Ninh Giai tỏa ra nóng đến kinh người, cả vùng ngực anh như bị bỏng. Thượng Quan Lam khẽ nuốt khan, vòng eo thon thả khẽ lắc lư, cọ xát vào người anh.
“Nhanh lên.”
Cô quả thật quá đỗi quyến rũ.
Cận Ninh Giai cúi xuống, lại gần hai vυ" của cô, hít hà mùi hương ngọt ngào như trái cây chín mọng tỏa ra từ làn da mịn màng, khơi gợi ham muốn chiếm đoạt.
Anh không vội vã ngậm lấy mà nhẹ nhàng nâng niu bầu ngực phải của cô trong lòng bàn tay. Quả đúng như lời cô nói, hai vυ" mềm mại, làn da căng bóng đàn hồi, cảm giác chạm vào thật tuyệt diệu.
Năm ngón tay anh chậm rãi xoa nắn, núm vυ" hồng hào nhẹ nhàng bị đầu ngón tay anh lướt qua, lập tức trở nên cương cứng.
“Ưm…”
Thượng Quan Lam khẽ rên một tiếng đầy nhạy cảm, một cảm giác vừa ngứa ngáy vừa tê dại lan tỏa khắp cơ thể.
Thấy vẻ mặt hưởng thụ của cô, Cận Ninh Giai biết cô rất thú. Anh dùng tay còn lại nâng bầu ngực bên trái của cô, nhẹ nhàng ép hai vυ" lại rồi mân mê, nhào nặn hai vυ" mềm mại thành đủ mọi hình dáng.
Cận Ninh Giai ngắm nhìn dáng vẻ nhắm mắt đắm chìm của cô, tay bất giác dùng lực mạnh hơn một chút, khiến cô khẽ rên khe khẽ, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại.
“Đau sao?”
“Ưm, nhẹ tay thôi…”
‘Vậy tôi sẽ làm cậu thoải mái hơn.”
Vừa nói xong, Thượng Quan Lam cảm nhận được núm vυ" của mình bị một đôi môi nóng ẩm bao trọn lấy, trái tim cô chợt nảy lên đập một cách vô cùng mạnh mẽ.
Cận Ninh Giai cũng không kìm nén được nữa, anh ngậm lấy núm vυ" của cô, mυ"ŧ mạnh vào miệng, hai tay đồng thời nâng niu, áp sát hai vυ" mềm mại vào mặt mình. Không chỉ cảm giác tuyệt vời, mà hương vị nơi ấy cũng mê người đến lạ, vừa mềm mại, vừa thơm tho, lại ngọt ngào khó tả.
Hương vị ấy tựa như một thứ gây nghiện, khiến anh càng thêm ra sức mơn trớn. Đầu lưỡi anh vẽ những vòng tròn nóng bỏng trên quầng vυ", không ngừng hút mυ"ŧ và liếʍ láp, để lại trên làn da mềm mịn những vệt đỏ li ti đầy gợi tình.
Gương mặt Thượng Quan Lam đỏ bừng, cô không ngờ anh lại có thể khơi gợi cảm xúc mạnh mẽ đến vậy. Chỉ bằng chiếc lưỡi thôi, anh đã khiến cơ thể cô mềm nhũn như sắp tan chảy thành một vũng nước, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, đứt quãng.
“Ưm... a…”
Nghe tiếng rêи ɾỉ khó nhịn của cô, trán Cận Ninh Giai lấm tấm mồ hôi, du͙© vọиɠ trong anh cũng trào dâng đến nghẹt thở. Chỉ có cách giải tỏa ngọn lửa này lên người cô, anh mới cảm thấy dễ chịu hơn. Anh ngậm chặt lấy núm vυ" bên trái, mυ"ŧ mạnh một cái, đồng thời dùng tay phải xoa nắn mạnh bạo vυ" còn lại, miệng và tay phối hợp nhịp nhàng, chơi đến kịch liệt.
kɧoáı ©ảʍ anh mang đến cho Thượng Quan Lam vừa mạnh mẽ vừa mãnh liệt, khiến cả người cô không tự chủ được mà run rẩy. Sâu thẳm bên dưới, một dòng mật ngọt nóng bỏng lại trào ra.
Chất lỏng ấm áp chảy dọc theo bắp đùi cô, thấm vào nơi hai người đang áp sát lại với nhau, làm ướt cả chiếc qυầи ɭóŧ của anh. Cảm nhận được sự ẩm ướt nóng hổi, Cận Ninh Giai rời tay khỏi hai vυ" của cô, luồn xuống dưới chiếc váy mỏng.
Đầu ngón tay anh chạm vào khe nhỏ, khó khăn lắm mới đưa vào được một đốt, một dòng nước ấm áp mềm mại lập tức bao bọc lấy ngón tay anh.
Bên trong thật ẩm ướt và nóng bỏng.
Đầu ngón tay thô ráp của anh, với lớp chai mỏng và những đốt ngón tay to hơn hẳn, mang đến một cảm giác hoàn toàn khác biệt so với ngón tay cô. Thượng Quan Lam bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến rùng mình, một dòng nước nữa lại tuôn ra.
Giờ phút này, trái tim cô đã hoàn toàn thuộc về anh. Chỉ cần nghĩ đến ngón tay Cận Ninh Giai đang mơn trớn huyệt nhỏ của cô, tim cô đã đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Những giờ học trên lớp, cô thường lén nhìn anh. Anh thường dựa lưng vào ghế một cách lười biếng, vẻ mặt không mấy tập trung vào bài giảng, còn đôi tay thì luôn nghịch ngợm xoay tròn chiếc bút bi trong vô thức.
Cô rất thích ngắm nhìn bàn tay thon dài của anh, với những ngón tay sạch sẽ của anh khi xoay bút. Mỗi khi anh dồn lực, những đường gân xanh trên mu bàn tay lại nổi lên, vừa mạnh mẽ đầy cuốn hút.
Và giờ đây, chính bàn tay ấy đang từng chút một tiến vào cơ thể cô. Những đường gân nổi rõ càng làm tăng thêm vẻ gợi cảm đến tột cùng. Cổ tay anh mạnh mẽ, mỗi nhịp ra vào sâu sắc đều chạm đến điểm nhạy cảm nhất, dường như chỉ cần một tay thôi cũng đủ sức đưa cô lên đến đỉnh đạt kɧoáı ©ảʍ nhiều lần.
Nơi ấy ướt át đến không ngờ.
“Ướt như vậy sao?”
Cận Ninh Giai chăm chú nhìn gương mặt của Thượng Quan Lam đang đắm chìm trong du͙© vọиɠ, thưởng thức nét ngây thơ quyến rũ ẩn hiện nơi đôi mắt và hàng mày thanh tú của cô.
Thượng Quan Lam khẽ thở dốc, giọng nói cũng trở nên khàn đặc, “Được người mình thích chạm vào nơi đó, sao có thể không ướt chứ?”
Hàng lông mày Cận Ninh Giai khẽ động, ngón tay anh nhẹ nhàng ra vào huyệt nhỏ của cô hai lần, giọng trầm khàn khàn nói: “Thích tôi?”
“Đúng, tôi thích cậu.”
“Vậy tôi muốn làm cậu thế nào cũng được?”
“Đúng, thế nào cũng được.”
Câu nói ấy tựa như một mồi lửa, đốt cháy mọi khát khao và du͙© vọиɠ đang tiềm ẩn sâu trong lòng cả hai.
…
Ánh nến lung linh soi chiếu hai cơ thể người trẻ tuổi. Chàng trai cao ráo, dáng người cao lớn, cô gái uyển chuyển với những đường cong mê người. Từ đầu đến chân, cả hai như một đôi tình nhân hoàn hảo, một cặp trời sinh.
Cận Ninh Giai tiếp tục mơn trớn hai vυ" của cô, vừa dùng môi lưỡi vuốt ve, tay cũng không ngừng khám phá. Ngón tay anh khuấy đảo bên trong huyệt nhỏ, lớp da chai mỏng khẽ cọ vào vách thịt mềm mại, sự chặt chẽ đến nghẹt thở khiến da đầu anh cũng tê dại.
Thượng Quan Lam không chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đồng thời từ trên xuống dưới, cô khẽ rêи ɾỉ, đôi bàn tay nhỏ bé bấu chặt vào vai anh, móng tay cào nhẹ lên làn da anh.
Cận Ninh Giai hoàn toàn không để tâm đến chút đau đớn nhỏ nhặt ấy. Anh dùng răng khẽ cắn mυ"ŧ núm vυ", ngón tay vẫn nhịp nhàng ra vào trong cơ thể cô, lúc nhẹ nhàng, lúc mạnh mẽ. Kỹ thuật không quá điêu luyện, nhưng lại đủ sức khiến cô liên tục run rẩy và tiết ra những dòng chất lỏng nóng bỏng.
“Bạn học Thượng Quan Lam thật biết phun.”
Anh nói một cách thẳng thắn, không chút ngại ngùng.
Chất lỏng ẩm ướt làm ướt đẫm cả ngón tay anh. Cận Ninh Giai hít một hơi sâu, chậm rãi rút ngón tay ra.
Huyệt nhỏ đột nhiên cảm thấy trống rỗng, Thượng Quan Lam hé mở đôi mắt mơ màng, nửa tỉnh nửa mơ nhìn người trước mặt. Cô thấy anh đưa ngón tay dính đầy mật ngọt vào miệng.
Anh nuốt hết cả dịch tiết của cô, đôi môi ánh lên vẻ dâm dục, vẻ mặt lại bình thản đến lạ, giống như đang thưởng thức một món cao lương mỹ vị nào đó.
“Cậu…” Hàng mi Thượng Quan Lam khẽ run rẩy, vành tai và cổ cô đỏ bừng, “Sao cậu lại ăn chứ…”
“Mới có vậy mà đã ngượng rồi à?” Cận Ninh Giai khẽ vỗ nhẹ lên má cô, ánh mắt ánh lên vẻ cưng chiều, “Lúc nãy quyến rũ tôi chẳng phải cậu rất giỏi sao?”
Cô khẽ "xì" một tiếng, cố tỏ vẻ cứng cỏi đáp trả, “Cậu thích ăn thì dùng miệng mà ăn, gặm ngón tay tính là cái gì chứ.”
Cận Ninh Giai cười nhạo nói: “Cậu đúng là rất biết cách giăng bẫy.”
“Nếu không dám thì cứ nói thẳng ra đi.”
“Ngậm 'cái kia' của cậu thì có vấn đề gì.” Cận Ninh Giai kéo phịch chiếc qυầи ɭóŧ xuống, dươиɠ ѵậŧ lập tức bật ra, ngẩng cao đầy kiêu hãnh, “Nhưng cậu phải làm tôi thoải mái trước đã.”
Cuối cùng thì Thượng Quan Lam cũng được tận mắt chứng kiến bộ dạng cương cứng của nó. Thân gậy to lớn, căng phồng, trông cứng rắn đến đáng sợ, những đường gân xanh nổi rõ mồn một, màu hồng nhạt sạch sẽ, trên đỉnh quy đầu còn đang rỉ ra một giọt chất lỏng trong suốt.
Nó hoàn hảo hơn tất cả những gì cô từng tưởng tượng.