Học tập phương pháp của Douglas, đem cấm địa kết hợp với thần thể, đây là một ý niệm điên cuồng. Nhưng cuối cùng Tiếu Ân thành công. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Sở dĩ thành công, nguyên nhân lớn nhất không phải do hắn có hai vị thần linh cùng giai cung cấp năng lượng mà do hắn nắm giữ lực lượng thần vực. Trong các loại thần vực, chỉ có lực lượng thần vực mới có thể áp súc tới trình độ này. Ngoài lực lượng thần vực, không thần vực nào có uy năng như thế.
Tuy Tiếu Ân thành công tế luyện mảnh không gian này, nhưng hắn lại càng cảm nhận thêm sự cường đại của Douglas. Vị tử linh pháp sư kia hoàn toàn dựa vào lực lượng của bản thân để tế luyện cấm địa vào trong thần thể của mình. Hơn nữa Tiếu Ân có thể khẳng định, cấm địa mà hắn tế luyện khống lồ hơn không gian mà mình tế luyện nhiều.
Đây là chênh lệch về thực lực. Tuy nhiên Tiếu Ân không tức giận. Hắn có niềm tin sẽ có một ngày mình đuổi kịp thậm chí vượt qua đối phương. Hai đạo hào quang hiện lên bên người, Cự Ma Thần và Day Ville vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh hắn. Ba vị thần vương hoài nghi liếc mắt nhìn nhau, khuôn mặt mang theo nụ cười vui mừng.
“Chúng ta đi thôi!” Day Ville cất cao giọng nói.
“Đúng vậy, chúng ta đi thôi!” Tiếu Ân ngẩng đầu lên, dường như xuyên thấu tầng mây mù trên đỉnh tháp, hào khí ngất trời nói: “Ta sẽ khiến nhóm thần vương nhớ kỹ hội nghị thần vương lần này.”
※※※
Trong thần giới vô cùng rộng lớn, phương hướng khiến tất cả thần linh bậc cao chú ý chính là hội nghị thần vương vĩ đại. Không phải tất cả thần linh đều biết hội nghị thần vương. Nhưng hễ biết hội nghị này là biết ý nghĩa của hội nghị. Bọn họ hiểu mỗi một chuyện được quyết định trong hội nghị thì cả thần giới đều phải chấp nhận vô điều kiện. Bất kể là chủ thần cường đại hay thần linh nhỏ yếu đều không có năng lực phản đối và cự tuyệt.
Bởi vì hội nghị này đại biểu cho ý chí của tất cả thần vương bệ hạ hoặc ý chí của phần lớn thần vương bệ hạ. Đối với tất cả thần linh dưới cấp bậc thần vương, quyết định của hội nghị chính là mệnh lệnh bọn họ phải chấp hành.
Tuy nhiên cũng có ngoại lệ. Bất kể ở đâu cũng có những nhân vật có đặc quyền riêng. Trong tay bọn họ có binh quyền hoặc lực lượng. Nhóm thần linh điên chính là ví dụ điển hình. Đối với hội nghị thần vương, bọn họ không hứng thú. Bọn họ không thèm đế ý quyết định của hội nghị, tự do tung hoành trong thần giới, không thứ gì khiến họ kiêng kỵ
Điều may mắn là nhóm thần linh điên không có quy tắc này chỉ có mấy chục vị. Hơn nữa phần lớn bọn họ đều du lịch trong các cấm địa, cho nên tác phong của bọn họ không ảnh hưởng nhiều tới tầng lớp thống trị của thần giới. Chỉ có điều nhìn cả thần giới, chắc chỉ có nhóm thần linh điên mới có tư cách và năng lực làm trái quyết định của hội nghị.
Vô số thần linh tôn thờ địa phương cử hành hội nghị thần vương. Sương mù bao phủ quanh năm bên ngoài hội nghị thần vương.
※※※
Giờ phút này có ngàn vị đạt tới cảnh giới chủ thần tới nơi này. Tuy bọn họ không có tư cách tiến vào trong nhưng ở bên ngoài vẫn có rất nhiều địa phương phục vụ nhóm chủ thần gần với cảnh giới thần vương.
Giờ phút này, bọn họ đứng lại trên sân thượng của một tòa tháp cao. Các chủ thần im lặng chờ đợi trên sân thượng. Không ai lộ ra thần sắc mất kiên nhẫn. Bởi vậy có thể thấy được, bọn họ rất hứng thú khi tới đây.
Các chủ thần đều biết nhau. Không có biện pháp, thần giới tuy lớn nhưng có thể tiến giai thành chủ thần lại chỉ có ngàn vị. Đây đều là những lão quái vật không biết sống bao nhiêu năm, đa số đều gặp qua nhau vài lần.
Phần đông thần linh dựa theo thần hệ và phe phái tách thành những nhóm nhỏ. Nhóm nhỏ khiến mọi người chú ý nhất là các đại gia tộc. Bất kể là gia tộc Phong Linh, long tộc hay thú nhân tộc hoặc những chủng tộc thần bí cường đại, bọn họ chủ động tách về một phía, tụ tập một chỗ với nhau. Tự nhiên khiến người khác chú ý.
Ánh mắt của Dajialema lướt nhìn xung quanh. Trò chuyện với vài vị chủ thần của gia tộc Phong Linh. Sau đó bay xuống một khoảng sân trống. Khoảng sân trống đó có một vị nam tử anh tuấn. Đó là vị chủ thần quanh minh hệ cùng đồng hành với Tiếu Ân và Dajialema tiến vào quang minh chi hải tìm kiếm điểm tới hạn.
“Tania bệ hạ, chào ngài.”
“Dajialema bệ hạ, chào ngài.
Hai vị chủ thần mỉm cười chào hỏi nhau, giống như những lão bằng hữu lâu ngày gặp nhau. Kỳ thật trước khi cùng Tiếu Ân tiến vào quang minh chi hải, bọn họ tuy biết nhau, cùng hệ thần linh với nhau nhưng giao tình giữa bọn họ hơi hời hợt.
Nhưng sau khi cùng Tiếu Ân tiến vào quang minh chi hải, lợi ích giữa bọn họ gắn liền với nhau. Sau khi tìm được điểm tới hạn trong quang minh chi hải, Tiếu Ân cùng bọn họ quản lý. Bất kể là dựng thần quốc ở điểm tới hạn hay cứ trăm năm thiên địa chi lực bạo phát một lần, Tiếu Ân chưa lần nào nhúng tay vào. Giống như hắn đã quên chỗ đó.
Tania và Dajialema từng nhiều lần liên hệ với Tiếu Ân nhưng Tiếu Ân chỉ bảo bọn họ thay hắn nắm giữ điểm tới hạn. Đây là chuyện vô cùng tốt hai người đương nhiên không từ chối. Cùng nắm giữ lợi ích, quan hệ giữa hai người nhanh chóng xích lại gần nhau.
“Tania bệ hạ, ngài có biết vì sao nhóm thần vương triệu tập tất cả chúng ta tới không?” Dajialema hạ giọng hỏi.
Khuôn mặt của Tania lộ vẻ kinh ngạc, thấp giọng hỏi: “Dajialema bệ hạ, ngài là nhân vật trọng yếu của gia tộc Phong Linh, tin tức còn linh thông hơn ta mà. Nói thật, ta còn định hỏi ngài đó.”
Khuôn mặt của Dajialema lộ vẻ quái dị: “Ta cũng không biết là có chuyện gì, chúng ta tuân theo ý chỉ của tinh linh thần vương bệ hạ. Còn về nguyên nhân, bệ hạ cũng không giải thích cho chúng ta.”
Tania khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn bốn phía: “Dajialema bệ hạ, ngài có phát hiện ngoài các chủ thần trong gia tộc ngài, ngay cả các chủ thần trong long tộc, thú nhân tộc cũng không biết nguyên nhân.”
“Đúng!” Vẻ mặt của Dajialema ngưng trọng nói: “Vô duyên vô cớ triệu tập nhiều chủ thần như vậy, khiến ta thấy bất an.”
Tania trầm ngâm một lúc nói: “Dajialema bệ hạ, ngài còn nhớ trăm vạn năm trước cũng từng phát sinh truyện này.”
Sắc mặt Dajialema biến đổi nói: “Không có khả năng. Tuyệt đối không có khả năng, trừ khi…”
Ánh mắt của Tania lóe sáng, chậm rãi gật đầu hỏi: “Trừ khi có một vị chủ thần đạt được thất thải lưu ly vụ trong thời không hồng lưu.”
Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy hồi hộp. Bọn họ đều là chủ thần, từng phái phân thân tiến vào thời không hồng lưu tìm kiếm thất thải lưu ly vụ. Nhưng kết cả cuối cùng khiến tất cả thần linh phải mở to mắt. Không ngờ thời không hồng lưu bị một vị tới từ bên ngoài chiếm lấy. Hơn nữa vị tới từ bên ngoài này biểu hiện năng lượng cường đại không ngờ chỉ dựa vào sức một người, đem thần quốc của mình lưu lại đó, đuổi tất cả thần linh đi ra ngoài. Điều này chứng tỏ sức mạnh dũng mãnh của vị thần linh thần bí kia.
“Tania bệ hạ, những năm gần đây dường như không có vị chủ thần bệ hạ nào tiến giai thành công?”
“Quả thật không có.” Tania do dự một chút nói: “Nếu vị thần vương trong thời thông hồng lưu không ra tay, như vậy trong ngàn năm không có ai có khả năng tiến giai? Cho dù là tồn tại quầng sáng thời gian, cũng không có khả năng.”
Thần niệm của Dajialema thoáng lướt một vòng trên sân thượng, đột nhiên, thấp giọng nói: “Tania bệ bạ, cửa hội nghị chính thức mở.”
Tania nhìn về phía sương trắng nồng đậm, không biết khi nào, sương mù ở đó đã mỏng đi. Thậm chí bọn họ còn mơ hồ thấy tòa tháp cao lượn lờ trong mây trắng.
Hai vị chủ thần liếc mắt nhìn nhau. Trong lòng động, cảnh tượng vừa rồi không xa lạ với bọn họ. Ngày xưa nhóm thần vương điên từng thành công tiến tới tầng cao nhất. Nhóm thần vương của ba hệ từng triệu tập nhóm chủ thần đến. Và trong hội nghị thần vương, để cho các chủ thân có cơ hội tiếp cận với nhóm thần vương bệ hạ mới. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tất cả chủ thần đều có cơ hội.
Tania cũng có một cơ hợi, đối với thần linh không phải thần vương thì đây là vinh dự to lớn.
Tuy nhiên tiến giai thành thần vương không phải việc dễ. Từ trước tới nay, ngoài những thần vương điên ra, còn chưa có lần thứ hai. Cho nên phần đông nhóm chủ thần nơi đây không dám xác định.
Sương trắng trước mắt càng ngày càng giảm, gần như tiêu tan. Một cỗ uy nghiêm từ bên trong truyền ra, cỗ uy áp này không mang cảm giác áp bách lớn đối với chúng thần nhưng tiếp xúc với cỗ uy áp này, chúng thần đều nín thở, khom lưng.
Bất kể là thần linh hệ nào, bất kế là thần linh thuộc phe phái nào, ai cũng biết cỗ uy áp này đại biểu cho điều gì. Đó là khí tức của quang huy chi chủ Odin Lage, một trong ba vị thần vương thượng cổ. Đứng trước mặt người này, bọn họ không có khả năng kháng cự.
※※※
“Các ngươi tiến vào đi.” Giọng nói thản nhiên từ trên bầu trời truyền ra, cuối cùng toàn bộ sương mù biến mất.
Lúc này, trên bình đài xuất hiện năng lượng dao động rất nhỏ. Một ngàn chủ thần khẽ giao lưu với nhau đều cảm ứng được sự khiếp sợ và một tia đố kỵ nho nhỏ của đồng bạn. Tuy cách trăm vạn năm nhưng phần đông chủ thần vẫn nhớ rõ lần Odin Lage giới thiệu về nhóm thần vương điên.
Ngoài lần tuyên truyền nhóm thần vương mới với toàn bộ thần giới, nhóm chủ thần không có khả năng đặt chân vào trong tòa tháp cao kia. Tuy trong lòng chúng thần cảm thán nhưng không ai nói chuyện, thần sắc bất động theo thứ tụ tiến vào tòa tháp cao.
Tốc độ của bọn họ không nhanh nhưng di chuyển liên tục. Không lâu sau đã tới phía trước tòa tháp cao. Càng tiếp cận gần với tòa tháp, khuôn mặt của các chủ thần trở nên trang trọng.
Ở trong này có một cỗ khí tức trang nghiêm. Đây là nơi nhóm thần vương đưa ra những quyết định tối cao, là thánh địa tối cao trong lòng chúng thần, cũng là nơi mà các chủ thần mơ ước đặt chân vào. Nhưng đáng tiếc, mặc dù bọn họ đã từng tiến vào nhưng không phải với tư cách chủ nhân của nơi này mà chỉ tư cách người tiếp khách mà thôi. Trước mắt cũng thế.
※※※
Cánh cửa to lớn của tòa tháp vô thanh vô tức mở ra. Một cỗ uy áp mãnh liệt từ bên trong tràn ra tất cả chủ thần đều cung kính cúi đầu, thi lễ với tòa kiến trúc tồn tại không biết bao nhiêu năm.
Bọn họ không bái phục tòa tháp lớn này mà bái phục quyền lực của nhóm thần vương.
Sâu trong lòng bọn họ đều có ý tưởng muốn chen chân vào trong. Chỉ có điều bọn họ biết khả năng này cực nhỏ, ít nhất thiên địa chi lực không đủ, căn bản không có khả năng xuất hiện thần vương mới.
Không gian bên trong tòa tháp lấy ghế ngồi của ba vị thần vương bệ hạ làm trung tâm khuếch tán ra ngoài theo hình tròn. Bộ phận giữa có mấy chục chiếc ghế, còn khoảng đất trống ở phía sau là nơi nhóm chủ thần đứng.
Đối với các chủ thần, có thể tiến vào nơi này là một chuyện vinh quang, nhưng nơi này không có chỗ ngồi giành cho bọn họ.
Đây là chênh lệch, giữa các cấp bậc.
Giờ phút này, có một vị lão nhân ngồi trên ghế. Trên người lão nhân tỏa ra lực lượng quang minh lực mãnh liệt. Không phải lão cố ý làm như vậy mà đây là lực lượng tự nhiên trong tòa tháp.
Tất cả chủ thần đều cung kính thi lễ với vị quang minh chi chủ vĩ đại này, Odin Lage hơi vung tay lên, sau đó nhắm mắt dưỡng thần.
Phần đông chủ thần không dám quấy nhiễu vị thần vương vĩ đại này. Đám chủ thần ở khu đất trống bắt đầu phân theo quan hệ.
Nhóm chủ thần phân làm ba phần trên mảnh đất trống theo hệ thần linh của mình.
Dajialema và Tania đương nhiên đứng phía sau Odin Lage thần vương. Đó là địa bàn của quang minh thần hệ. Tất cả thần linh quang minh hệ đều đứng ở đó.
Trong này, bọn họ không dám tùy tiện phóng thần niệm ra ngoài mà cần thận dùng ánh mắt để quan sát
Trong giây lát, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào một vị trí. Nơi đó có ba chiếc ghế dựa. Ba chiếc ghế này nhìn qua thì rất bình thường. Nhưng chúng thần đều biết, có ghế ngồi trong này đại biểu cho điều gì.
Tuy đã cách trăm vạn năm nhưng tất cả chúng thần đều nhớ rõ, lần trước nơi này không có chiếc ghế nào. Như thế chỉ có một giải thích, lần này không chỉ xuất hiện một vị thần vương bệ hạ mới mà có tới ba vị. Vô thanh vô tức, một cỗ không khí kỳ dị lan truyền trong đám chủ thần. Ánh mắt bọn họ nhìn ba chiếc ghế tràn ngập thần sắc kỳ dị. Ai cũng không hình dung được cảm tưởng lúc này của bọn họ.
Tất cả chủ thần đều nhớ lại cảnh ngày xưa bị đuổi ra khỏi thời không hồng lưu. Bọn họ gần như xác định, người lúc trước thu được thất thải lưu ly vụ không phải là thần vương bệ hạ mà là ba vị chủ thần. Một số chủ thần hối hận, nếu sớm biết như thế thì dù có liều mạng cũng phải lẻn vào cướp đoạt. Chỉ có điều lúc đó bị uy thế của vị thần linh kia dọa sợ nên mới có hiểu lầm.
Thời gian từ từ trôi đi nhưng nhóm chủ thần không dám oán hận. Bọn họ im lặng đứng, sử dụng tinh thần ý niệm giao lưu trong phạm vi nhỏ. Trong khoảng thời gian chờ đợi này, mọi người đứng im như tượng.
Ở trung tâm, thỉnh thoảng xuất hiện hào quang. Đó là biểu hiện khi một vị thần vương xuất hiện trên ghế.
Ngoài tháp có vài vị thần linh đi vào. Trong đó có Bo Liga và Norah, hai người đi theo hai con đường khác nhau tiến hóa thành thần vương bệ hạ.
Nhóm thần vương này không dùng phân thân và hình chiếu mà dùng bản thể du hành trong thần giới. Cho dù tiến vào nơi nguy hiểm nhất trong thần giới, bọn họ cũng không hề sợ. Trong lòng nhóm thần vương, bọn họ mới là tồn tại cường đại nhất. Trong thần giới không có thứ gì có thể uy hiếp tới tính mạng của bọn họ.
Tất nhiên mỗi thần linh có quan điểm khác nhau, cho nên quan điểm của bọn họ không được nhiều thần linh tán thành.
Thời gian từ từ trôi đi, ghế ngồi ở trung tâm đã đủ. Chỉ có ba chiếc ghế đại biểu cho ba vị thần vương mới là không có động tĩnh gì. Lực chú ý của nhóm chủ thần đều tập trung vào đó. Tới bây giờ mà còn không biết vì sao nhóm chủ thần được triệu tập tới thì đúng là kẻ ngu.
Chủ thần không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy thần vương bệ hạ. Huống chi nhiều thần vương bệ hạ tụ tập với nhau như vậy, cơ hội này rất hiếm thấy.
Càng ngày càng có nhiều thần vương tham gia khiến tâm tình của nhóm chủ thần căng thẳng.
Thông qua các con đường khác nhau, bọn họ biết nhóm thần linh điên không có hứng thú với hội nghị thần vương. Nhưng lúc này bọn họ cũng có mặt. Ngay cả nhóm thần vương điên cũng tới, như vậy có thể thấy địa vị của ba vị thần vương mới quan trọng tới cỡ nào.
Trong đám thần vương, ba vị xuất hiện từ xa xưa nhất tự nhiên được mọi người chú ý và kính ngưỡng. Ngoài chỗ của ba vị này, Douglas ngồi trong một góc hẻo lánh cũng là nhân vật được mọi người chú ý nhất.
Bất kể vị chủ thần nào, chỉ cần không cẩn thận chạm phải ánh mắt của Douglas, đều thấy được sắc thái kỳ dị trong mắt Douglas, nội tâm không tự chủ được xuất hiện hàn ý, hận không thể trốn được.
Douglas, vị thần vương trong nhóm kẻ điên, nhiều năm trước để lại ấn tượng vĩnh viễn khó quên trong nhóm chủ thần. Không thần linh nào dám đối diện với Douglas.
※※※
Một lúc lâu sau, Odin Lage đột nhiên nói: “Tania, Dajialema. Các ngươi ra nghênh đón thần vương mới.”
Nhóm chủ thần nhìn về phía hai người Tania, ánh mắt lộ vẻ hâm mộ và khó hiểu. Bọn họ không biết vì sao quang huy chi chủ lại an bài như vậy. Thân là đương sự, hai vị chủ thần cũng không hiểu. Nhưng bọn họ không có can đảm hỏi Odin Lage, theo bản năng cung kính khom lưng nói: “Tuân mệnh!”
Tuy Dajialema phụ thuộc tinh linh thần vương nhưng Odin Lage là ai? Thần dụ của hắn, đừng nói là quang minh nhất hệ của tinh linh thần vương, dù là hai hệ thần linh khác cũng không có can đảm làm trái.
Ôm nghi hoặc, bọn họ nhanh chóng rời đi. Dù sao bọn họ ra nghênh đón thần vương bệ hạ mới. Nếu chậm chạp, chỉ sợ sẽ bị người oán hận. Bị thần linh cấp bậc thần vương nhớ thương là chuyện rất bi thảm.
Tania còn nhớ lần chạy vào trong quang minh chi hải, mười vạn năm mới dám rời khỏi đó một lần. Nếu không may mắn gặp Tiếu Ân, chỉ sợ Bo Liga chưa chắc buông tha cho hắn.
Tốc độ bọn họ không chậm, rất nhanh tới phía trên sân thượng. Lần đầu tiên tiến vào hội nghị thần vương, đều phải từ nơi này tiến vào. Bởi vì đây là nơi duy nhất không bố trí cấm chế. Khi bọn họ tới bình đài liền thấy ba điểm sáng ở phương xa xuất hiện. Liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ lập tức hiểu mình tới đúng lúc. Tuy khoảng cách với ba điểm sáng còn xa nhưng bọn họ vẫn khoanh tay cung kính đứng chờ.
Không lâu sau, ba đạo hào quang trở nên rõ ràng. Lúc này khuôn mặt của Tania và Dajialema có chút biến đổi.
Tuy bọn họ chưa được nhìn thấy khuôn mặt của ba vị thần linh, không dùng thần niệm để tra xét nhưng căn cứ hào quang trên người ba vị thần linh, hai người có thể dễ dàng nhận ra, ba vị thần vương bệ hạ không phải thần linh cùng hệ mà lần lượt tới từ quang minh, hắc ám và trung lập hệ.
Trong lòng bọn họ rất nghi hoặc. Tam hệ thần linh cùng có thần linh tiến giai thành thần vương. Sự trùng hợp này khiến người khác kinh ngạc Điều này nói rõ ba vị thần linh rất thân cận nhau. Đồng thời tiến giai thành thần vương, có thể khẳng định ba người cùng gặp kỳ ngộ.
Trong lòng hai người hâm mộ và đố kỵ nhưng cũng cảm thấy kinh ngạc và khó tin.
Ba đạo hào quang nhìn qua thì không nhanh nhưng trên thực tế, tốc độ nhanh như tia chớp. Chỉ một lát sau, bọn họ đã tới bình đài.
“Chủ thần quang minh hệ Tania và Daijalema phụng thần dụ của quang huy chi chủ, cung nghênh ba vị thần vương bệ hạ.” Hai vị chủ thần xoay người cúi đầu, dùng thái độ rất cung kính và tự ti nói. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nếu đã nhận nhiệm vụ, dù không thu được hảo cảm của ba vị thần vương, cũng không thể để ba vị có ác cảm. Nhưng đột nhiên bọn họ nghe thấy một giọng nói khó tin vang lên: “Tania bệ hạ, Dajialema bệ hạ, hóa ra là hai người ra đón.”
Hai vị chủ thần gần như đồng thời ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập kinh hãi. Theo bản năng, ánh mắt của hai người nháy vài cái. Bọn họ chưa có chuẩn bị gì cả, nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mặt, trong lòng bọn họ có một câu hỏi, là hắn, thực sự là hắn sao…
Tiếu Ân mỉm cười gật đầu với bọn họ. Tuy nhiên không rõ vì sao bọn họ lại phản ứng mạnh như vậy. Phải biết rằng hai người này là chủ thần, là tồn tại gần thần vương nhất. Đã trải qua không biết bao nhiêu sóng gió, nhưng giờ phút này biểu hiện của bọn họ rất lạ.
Hai vị chủ thần ngưng thần quan sát, Tiếu Ân so với quá khứ có chút khác. Khuôn mặt của hắn tuy không có biến hóa gì nhưng khí độ trên người lại biến hóa long trời lở đất. Hơn nữa điều khiến người khác kinh ngạc đó là, không ngờ hai mắt của Tiếu Ân nhắm lại, không mở ra.
Thái độ này đối với người ngoài rất vô lễ nhưng hai vị chủ thần không vì vậy mà nổi giận. Bởi vì bọn họ mơ hồ cảm ứng được, hai mắt của Tiếu Ân dường như ẩn chứa uy năng cường đại. Loại uy năng này cường đại tới nỗi khiến bọn họ có cảm giác bị uy hiếp tính mạng.
Hít sâu một hơi, Tania và Dajialema lập tức từ trong chấn động tỉnh lại. Một lần nữa cúi đầu, Dajialema cúi đầu: “Tiếu Ân bệ hạ vĩ đại, xin tha thứ cho sự thất lễ của chúng ta, vinh quang của ngài chiếu rọi thần giới.”
Tania nhanh chóng tiếp lời: “Thanh danh của ngài vang vọng toàn bộ thần giới.”
Tiếu Ân cứng miệng, nhưng không nói gì. Trong lòng than nhẹ một tiếng, quả nhiên thực lực quyết định mọi chuyện. Chỉ cần nhìn thái độ thay đổi của hai vị chủ thần là biết.
Tania và Dajialema đồng thời nghiêng người, ra hiệu mời vào.
Tiếu Ân khẽ gật đầu, đi trước. Phía sau hắn, sắc mặt của Cự Ma Thần và Day Ville không hề thay đổi đi theo.
Nhìn ba vị thần vương bệ hạ đi trước, Tania và Dajialema nhìn nhau, cảm ứng được sự chấn động và đố kỵ trong mắt nhau. Tuy nhiên thần sắc này chỉ chợt lóe mà thôi, sau đó liền biến mất.
※※※
Sừng sững không ngã qua vô số năm, nhóm chủ thần bệ hạ đều là những kẻ phóng khoáng. Cho dù trong lòng mất cân bằng thì cũng chỉ biểu hiện trong nháy mắt mà thôi, sau đó không bao giờ biểu hiện nữa.
Rất nhanh đám người Tiếu Ân tiến vào trong tháp. Trong nháy mắt, tất cả ánh mắt của nhóm thần linh đều tập trung trên người hắn.
Ánh mắt của mấy chục vị thần vương và một ngàn chủ thần cùng tập trung, đủ tạo thành áp lực khiến thần linh bình thường sụp đổ. Ngay cả Tiếu Ân cùng cảm thấy có một cỗ áp lực cực lớn ở quanh người, hơn nữa còn có xu thế không ngừng tăng cao. Nếu không tự mình thể nghiệm loại áp lực này thì vĩnh viễn không tưởng tượng được.
Nếu được lựa chọn, Tiếu Ân tình nguyện đối mặt với Bo Liga, cũng không muốn giằng co với nhiều thần linh như thế này.
Bởi vì chỉ cần liếc mắt nhìn là đã thấy một số nhân vật đứng đầu trong thần giới. Không chỉ nhóm thần vương ngồi trên ghế có khí thế cường đại, ngay cả những người không có chỗ ngồi, nhóm thần linh đứng trên mặt đất cũng có khí thế mạnh.
Hắn nhớ rõ, ngày xưa khi tiếp quản thời không hồng lưu, có một số thần linh ở đây bị hắn đuổi ra ngoài. Tuy Tiếu Ân đã tiến giai thành thần vương, nhưng so với toàn bộ thần linh của thần giới thì vẫn kém xa.
Tuy nhiên ba người Tiểu Ân không lộ vẻ khiếp nhược ngược lại bình tĩnh tiến vào trong tháp, ngồi xuống ba vị trí còn trống.
Tania và Dajialema nhìn nhau, yên lặng đi vào trong đám người.
Trong tháp đột nhiên tràn ngập không khí kỳ dị. Đặc biệt là các chủ thần, ánh mắt của bọn họ nhìn Tiếu Ân tràn ngập kinh ngạc.
Từ khi vị thần vương đầu tiên xuất hiện, chỗ ngồi trong tháp có quan hệ kỳ dị. Đặc biệt ba thần linh của ba thần hệ khác nhau, trên cơ bản không có khả năng ngồi cùng một chỗ. Nhưng giờ phút này, ba vị thần linh vừa mới tiến giai thành thần vương bệ hạ không ngờ là ba thần linh tới từ ba hệ khác nhau. Biểu hiện của ba người không ngờ khiến người khác có cảm giác kỳ dị, dường như ba người là một thể.
Cảm giác kỳ dị này khiến nhóm thần linh cảm thấy kinh ngạc. Đây tuyệt đối là chuyện quỷ dị nhất trong thần giới.
Cảm thụ những ánh mắt khác nhau từ các thần linh, ba vị vừa mới tiến giai thành thần vương, mặt không đổi sắc ngồi trên ghế. Tiếu Ân lại còn không có dấu hiệu mở mắt.
Giọng nói của Odin Lage rốt cuộc vang lên: “Kể từ hôm nay, hội nghị thần vương vĩ đại có thêm ba vị thần vương bệ hạ vĩ đại. Đây là vinh quang của thần giới chúng ta.”
Dừng một chút, Odin Lage hơi xoay người nói: “Tiếu Ân bệ hạ, Cự Ma Thần bệ hạ, Day Ville bệ hạ, hoan nghênh ba vị gia nhập hội nghị thần vương.”
Ba người Tiếu Ân không dám chậm trễ đồng thời tiến về phía trước, hơi khom người. Động tác của bọn họ cung kính nhưng không tự ti. Hoàn toàn là thái độ ngang bằng với Odin Lage và chúng thần vương.
Mấy chục đạo thần niệm lập tức sôi nổi trong tháp. Thần niệm này tới từ nhóm thần vương, nhóm chủ thần căn bản không có tư cách phóng thần niệm ở nơi này. Thần niệm cường đại ẩn chứa thái độ khác nhau của các thần vương. Tuy nhiên thần niệm nào cũng biểu đạt thái độ tôn trọng Tiếu Ân.
Từ từ, có chút thần niệm thay đổi, bên trong thần niệm đột nhiên tràn ngập lực lượng công kích. Tuy nhiên lực lượng này không nhắm vào Tiếu Ân mà nhằm vào hai người Cự Ma Thần và Day Ville.
Tiếu Ân lập tức đề tụ tinh thần, chuẩn bị đợt tấn công tiếp theo. Bởi vì hẳn không tin nhóm thần vương này sẽ bỏ qua cho mình.
Năng lượng cường đại từ trên người Cự Ma Thần và Day Ville tuôn trào, bọn họ phóng thích thần niệm của bản thân, lực lượng to lớn giống như cuồng phong, sóng thần phản kích lại thần niệm khảo nghiệm của nhóm thần vương.
Tiếu Ân lẳng lặng quan sát biến hóa trong tháp. Tuy hiện tại không có vị nào ra tay với hắn nhưng hắn không hề buông thả.
Một lát sau, Tiếu Ân lập tức cảm ứng được. Tuy nhóm thần vương đông nhưng bọn họ không dốc toàn lực, còn Cự Ma Thần và Day Ville không phụ kỳ vọng của Tiếu Ân, thần niệm cường đại của bọn họ dưới sự áp bách của chúng thần vương vẫn vững vàng như núi, không hề dao động.
Hơn nữa Tiếu Ân phát hiện, nhóm thần vương phát thần niệm dường như cố ý bỏ qua mình, không ngờ không có vị nào thử mình. Hắn chủ động phóng thần niệm, lập tức va chạm với thần niệm của một vị thần vương.
Tiếu Ân ngờ ngợ, bởi vì hắn cảm ứng được, cỗ thần niệm này là của Bo Liga.
Thần niệm của thần vương cá sấu truyền tới một cỗ tin tức, lập tức Tiếu Ân hiểu. Sở dĩ phần đông thần vương không thử công kích hắn là vì kết quả trận chiến giữa hắn và Bo Liga. Nếu không có trận chiến đó, chỉ sợ hắn không thu được đãi ngộ này.
Trong lòng hắn cười khổ, không ngờ mình vô tình được nhóm thần vương cường đại thừa nhận. Cẩn thận quan sát, hắn phát hiện ba vị thần vương có khí tức khủng bố không ra tay. Trong ba người có quang huy chi chủ Odin Lage, Tiếu Ân lập tức biết thân phận của ba người này. Ngoài ba vị này, một vị ngồi ở trong góc cũng khoanh tay đứng nhìn.
Đối với vị thần linh này, Tiếu Ân không hề xa lạ. Hắn thở phào một hơi, bốn vị này không ra tay chứng tỏ nhóm thần vương không có ác ý.
Một lát sau, thần niệm của đa số thần vương thu về, cuối cùng chỉ còn lại sáu cỗ thần niệm. Ngay khi Tiếu Ân nghĩ cuộc khảo nghiệm công kích đã kết thúc thì sáu cỗ thần niệm trên không trung chợt bạo phát.
Năng lượng cường đại giống như thủy triều tràn tới địa bàn của Cự Ma Thần và Day Ville, sắc mặt cùa Tiếu Ân biến đổi, lần tấn công này không phải thử, nó tràn ngập lực lượng và khí thế hủy diệt. Dường như sáu vị thần linh muốn đẩy Cự Ma Thần và Day Ville vào chỗ chết.
Biến cố này tuyệt đối nắm ngoài dự đoán của Tiếu Ân, Cự Ma Thần và Day Ville đồng thời hừ lạnh một tiếng, không hề yếu thế bộc lộ khí tức cường đại của mình. Tuy bọn họ vừa mới tiến giai thành thần vương nhưng một khi toàn lực ứng phó thì cường độ lực lượng đạt tới mức khiến người khác kinh hãi.
Nhóm chủ thần đồng thời lui lại phía sau. Tuy vẫn có thể trụ lại trước uy lực này nhưng không có ai ngu thể hiện mình vào lúc này. Đây là chiến đấu giữa các thần vương với nhau. Bọn họ không thể nhúng tay vào, chỉ cần có cơ hội, tất cả chủ thần đều không do dự lùi xa.
Năng lượng của Cự Ma Thần và Day Ville phát huy tới cực hạn, năng lượng mênh mông trên người bọn họ gần như bao phủ cả tháp. Nhưng sáu cỗ thần niệm đối diện giống như không nhìn thấy, vẫn truy đuổi tiếp, hơn nữa dựa vào ưu thế nhân số, không ngờ chậm rãi lấy lại ưu thế.
Cảm ứng thần niệm của hai người Cự Ma Thần không ngừng bị áp bách mà thu nhỏ lại, lửa giận trong lòng Tiếu Ân từ từ dâng lên. Hai người Cự Ma Thần đã chứng minh được thực lực của mình thế mà bọn họ không chịu dừng tay. Đúng là khinh người quá đáng mà.
Đột nhiên trong tháp xuất hiện không khí quỷ dị. Lực chú ý của tất cả thần linh dồn về phía Tiếu Ân. Chỉ cần nhìn thứ tự đi vào của ba người Tiếu Ân là biết trong ba vị thần vương mới, ai là người làm chủ. Hơn nữa thần niệm khiêu khích của nhóm thần vương đều tránh Tiếu Ân, động tác cổ quái này khiến nhóm chủ thần nghi hoặc.
Giờ phút này hai đồng bạn của Tiễu Ân gặp phải áp lực to lớn, tất cả mọi người đều mỏi mắt mong chờ xem Tiếu Ân sẽ giải quyết như thế nào. Bởi vì phương thức giải quyết của Tiếu Ân quyết định địa vị sau này của Tiếu Ân trong hội nghị thần vương.
Dường như cảm ứng được thái độ của phần đông thần vương và nhóm chủ thần, khóe miệng Tiếu Ân nở nụ cười. Hắn ngẩng đầu lên, hai mắt luôn nhắm chặt rốt cuộc mở ra. Một đạo hào quang màu vàng từ trong mắt Tiếu Ân bắn ra.
Ngoài vài vị thần vương sớm gặp qua, sắc mặt của các vị thần vương còn lại khẽ biến. Bởi vì bọn họ đều nhìn ra, hào quang màu vàng này không thẳng tắp mà giống như lốc xoáy màu vàng. Chẳng qua hào quang đó bị lực lượng cường đại tới cực điểm ước thúc nên không khuếch tán ra ngoài mà thôi.
Đứng sau lưng chúng thần, trong nháy mắt các chủ thần trầm xuống, ánh mắt nhìn Tiếu Ân mang theo vài phần kinh hãi. Bởi vì khi Tiếu Ân mở mắt, hào quang trong mắt lóe ra, bọn họ đều cảm ứng được áp lực, hơn nữa cỗ áp lực này có thể uy hiếp tới tính mạng của bọn họ. Cảm giác này chỉ xuất hiện trong tình huống sinh tử. Nhóm chủ thần đều là những lão già gian ngoan, lập tức hiểu Tiếu Ân có năng lực diệt sát bọn họ. Nhất thời nhóm chủ thần hơi thất sắc. Từ xưa tới nay chỉ có tam đại thần vương thượng cổ và Douglas mới khiến nhóm chủ thần có cảm giác lúc nào cũng có thể bị giết.
Trong nháy mắt, trong lòng nhóm chủ thần khẽ động. Chẳng lẽ Tiếu Ân vừa mới tiến giai thành thần vương đã có thực lực tương đương với bốn vị thần vương đứng đầu?
Nhóm chủ thần chẳng qua chỉ ngạc nhiên và thán phục. Còn nhóm thần vương lại kinh hãi gần chết.
Sau khi thấy được lốc xoáy màu vàng, gần như tất cả thần linh đều liếc nhìn Douglas. Bọn họ đều rõ, quang mang này đại biểu cho điều gì. Đó là lực lượng thần vực chân chính, là một trong những thần vực đứng đầu thần giới. Mà trước đó chỉ có một mình Douglas có được năng lực này.
Hào quang màu vàng xoay tròn trên không trung, lập tức tập kích sáu vị thần vương. Mang theo áp lực cường đại tràn ngập lực lượng, giờ phút này Tiếu Ân không quan tâm nhiều, dùng thần vực vừa mới ngưng luyện.
Nếu luận về thực lực, dù sao Tiếu Ân chỉ là thần linh mới tiến giai thành thần vương, dù thế nào cũng không thể chống đỡ được sáu vị thần vương. Nhưng bên trong đôi mắt của Tiếu Ân có bao hàm cấm địa. Tuy chưa so được với Douglas nhưng đối với nhóm thần vương thì đây không phải tin tức tốt.
Hào quang màu vàng chia làm sáu hướng, bắn về phía sáu vị thần vương.
Trong sáu vị thần vương có hai vị là thần linh hắc ám hệ truyền thống, bốn vị thuộc nhóm thần vương điên. Cảm ứng được sự khiêu khích của Tiếu Ân, bọn họ không hẹn cùng hừ một tiếng tức giận