Hào quang màu vàng từ từ sinh ra trong lốc xoáy. Toàn bộ không gian xuất hiện một loại áp lực cường đại.
Tiếu Ân toàn thân giới bị. Một khi gió thổi cỏ lay, hắn hoàn toàn có đủ thời gian để ứng phó. Nhưng phản ứng của Douglas lại nằm ngoài dự đoán của hắn. Áp lực cường đại này sau khi duy trì mấy giây lập tức biến mất.
Người đàn ông trung niên trước mặt Tiếu Ân lẳng lặng ngồi xuống. Dường như khí thế vừa rồi không phải phát ra từ trên người hắn.
“Tiếu Ân bệ hạ, làm thế nào ngài biết được tin tức này?” Giọng nói của Douglas trầm ổn, bao hàm lực lượng thần bí nói: “Theo ta được biết ngài từng tiếp xúc với Bo Liga và Keno. Bọn họ không có khả năng nói chuyện này cho ngài.”
Sắc mặt Tiếu Ân bình tĩnh nói: “Không có vị thần linh nào nói cho ta biết, ta từ hình chiếu nhìn ra.”
“A!” Douglas hiếu kỳ hỏi: “Làm sao có thể biết từ hình chiếu?”
“Đương nhiên có thể, đó là hình chiếu đầu tiên của ngài.” Tiếu Ân trầm giọng nói: “Ngài còn mang theo một đồ vật từ thế giới này.”
Douglas ngẩn ra, dường như hắn chìm vào trong mê hoặc, nhớ lại gì đó, sau đó thở dài một tiếng nói: “Ta hiểu rồi, hóa ra ngài ở bên cạnh Vô Danh tiên sinh.”
Trong lòng Tiếu Ân xuất hiện cảm giác quái dị. Không ngờ Douglas gọi Vô Danh là Vô Danh. Điều này quả thực kỳ quái. Phải biết tên gọi này là do Tiếu Ân thuận miệng gọi mà thôi căn bản không phải tên của Vô Danh. Nhưng Douglas dường như đồng ý với tên gọi đó. Trong lòng hắn khẽ động. Chẳng lẽ thực sự có một tên Vô Danh tương ứng sao? Hơn nữa Douglas không biết quan hệ giữa hắn và Vô Danh? Điều này dường như không có khả năng
Dường như hiểu thấu suy nghĩ của Tiếu Ân, khuôn mặt Douglas lộ vẻ cười khổ nói: “Tiếu Ân bệ hạ, Vô Danh các hạ là người đặc biệt, không thể dùng lẽ thường để xét. Ngay cả nhóm thần vương chúng ta, nhiều năm như vậy cũng chỉ gặp hắn không quá mười lần. Hiện tại ngài đã hiểu rõ chưa.”
Tiếu Ân hơi gật đầu. Hắn có chút lý giải về mối quan hệ qua lại giữa Vô Danh và thần linh
Có lẽ bọn họ có thể bù đắp cho nhau. Nhưng linh vật trời sinh và thần linh vẫn có ngăn cách lớn. Ngoài Tiếu Ân có năng lực dung hợp linh hồn ra thì người đứng đầu linh vật và thần linh luôn giữa quan hệ bình đẳng với nhau. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
“Douglas bệ hạ, ta có một thỉnh cầu, không biết ngài có thỏa mãn ta không?” Tiếu Ân trầm ngâm một chút. Hắn đưa ra yêu cầu của mình.
“A, mời ngài nói.” Douglas sảng khoái nói.
“Ta hỏi ngài, thế giới bên kia vách tường tinh bích là thế nào? Ngài có biết tinh cầu địa cầu không?” Tiếu Ân có vẻ kích động hỏi.
Tuy tại thế giới này, hắn thuận lợi trở thành thần linh, đứng trên đỉnh cao kim tự tháp nhưng vẫn không thể nào quên được thế giới kia.
Douglas không trả lời, ánh mắt hắn xoay tròn. Một ý niệm cổ quái đột nhiên xuất hiện trong đầu Tiếu Ân, vị thần vương bệ hạ có hung danh hiển hách này không ngờ có vài phần giống người máy. Nhưng mà đợi một lúc vẫn không nhận được câu trả lời của Douglas, tâm trạng của Tiếu Ân không khỏi nóng lên.
“Douglas bệ hạ, thế giới kia có tồn tại tinh cầu địa cầu sao?” Tiếu Ân chậm rãi hỏi, nhưng trong lòng hắn tuyệt đối không muốn nghe đáp án từ miệng đối phương.
Rốt cuộc Douglas than nhẹ một tiếng nói: “Tiếu Ân bệ hạ, xin lỗi ngài, cho tới bây giờ ta chưa nghe nói qua quốc gia địa cầu này.”
Tiếu Ân thở phào một hơi, tinh cầu trong vũ trụ rất nhiều. Thần linh cũng không có khả năng biết hết. Tuy cách xa nhau một thế giới nhưng Tiếu Ân biết trong thế giới kia không chỉ có ở địa cầu mới có chủng tộc có trí tuệ. Chẳng qua địa cầu chưa phát triển tới mức có thể du hành ngoài vũ trụ. Cho nên xác xuất đại nhân vật như Douglas biết tới nó là rất nhỏ.
Tuy nhiên chỉ cần không bị hủy diệt là hắn an tâm.
Ho nhẹ một tiếng, Douglas đột nhiên nói: “Tiếu Ân bệ hạ, xin tha thứ cho sự vô lễ của ta. Nếu ngài đã là thần vương của thế giới này, xin ngài hãy quên đi quá khứ.”
Tiếu Ân ngẩn ra nói: “Vì sao ngài nói như vậy? Chẳng lẽ ngài có thể quên được quá khứ.”
Douglas nhẹ nhàng vuốt ve chiếc ghế ngồi của mình, động tác không có gì kì quái nhưng lại có quy luật. Ánh mắt của Tiếu Ân chăm chú nhìn tay hắn, không ngờ mơ hồ cảm ứng được một loại cảm ngộ kỳ diệu. Hắn không ngờ xuất hiện ý niệm muốn dựa vào sức mạnh của thiên địa để rèn luyện ý niệm.
Tất nhiên ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Tiếu Ân ngăn lại. Tuy nhiên biến hóa nhỏ bé này khiến Tiếu Ân rất kiêng kỵ Douglas.
Từ từ, giọng nói phiêu đãng của Douglas phát ra: “Quá khứ như một mặt của tấm gương, đem toàn bộ mọi việc của ngươi ẩn chứa trên đó. Nhưng chỉ có những thần linh thoát khỏi quá khứ mới có thể trở thành cường giả chân chính.”
Vẻ mặt của Douglas nghiêm trọng, giống như tín đồ lạc đường được chỉ lối, giống như ngọn đèn sáng trong đêm tối khuôn mặt tràn ngập hào quang thánh khiết: “Tiếu Ân bệ hạ, ngài là cường giả chân chính của thế giới này, ta tin ngài có thể thoát khỏi quá khứ, thu được thành tựu cao.”
Tiếu Ân há miệng thở dốc, hắn đột nhiên cảm giác như mình gặp thần côn. Nếu hắn nhớ không lầm, Douglas là một vị tử linh pháp sư, thuộc loại điển hình của thần linh hắc ám hệ. Điều này tuyệt đối không sai. Nhưng giờ phút này Douglas mang tới cho hắn cảm giác còn thánh khiết hơn cả thánh nữ. Đổi lại là mục sư ở hạ giới, biểu hiện chỉ như thế là cùng. Mục sư ở hạ giới có thể dễ dàng mê hoặc một quốc gia.
“Douglas bệ hạ, ta hiểu ý của ngài. Ngài nói đúng, nếu còn nhớ quá khứ, chỉ sợ không còn cơ hội tiến bộ.” Tiếu Ân lo lắng nửa ngày, rốt cuộc nói: “Ngài có chuyện gì cần thảo luận với ta không?”
Douglas do dự một chút nói: “Tiếu Ân bệ hạ, ta đột nhiên phát hiện mình không phải đối tượng nói chuyện hợp với ngài.”
Hai hàng lông mày của Tiếu Ân hơi giật, hỏi: “Ngài định đổi một vị thần vương khác nói chuyện với ta.”
“Đúng vậy!” Douglas tao nhã gật đầu nói: “Nếu ngài đáp ứng tham gia hội nghị thần vương, như vậy ta và hai người bạn sẽ đợi ngài ở hội nghị.”
Tiếu Ân lập tức hiểu, mình không thể chiếm được tin tức tốt nào từ vị thần vương bệ hạ này. Tuy hắn không cam tâm nhưng chắc chắn Douglas sẽ không để mình có cơ hội tìm hiểu. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Douglas đứng lên, lốc xoáy trong mắt chợt chuyển động nhanh, giọng nói của hắn trở nên mờ ảo: “Tiếu Ân bệ hạ và ta nắm giữ thần vực giống nhau, đều là lực lượng thần vực cường đại nhất.”
Hắn dừng một chút nói: “Tuy nhiên ngài còn chưa lĩnh ngộ được lực lượng chân chính.”
Trong lòng Tiếu Ân chấn động, lực lượng thần vực mà hắn nắm giữ có uy lực to lớn. Nhưng uy lực mà hắn biểu hiện còn cách xa so với Douglas biểu hiện trong truyền thuyết. Gặp Douglas, hắn sớm muốn thỉnh giáo nhưng cuối cùng không mở miệng. Chẳng qua không nghĩ tới khi sắp chia tay, Douglas lại chủ động đề cập, khiến tâm thần Tiếu Ân chấn động.
Hơi cúi đầu, Tiếu Ân cung kính hỏi: “Douglas bệ hạ vĩ đại, lực lượng chân chính là gì?”
“Bản chất lực lượng…” Giọng nói của Douglas tràn ngập lực lượng mộng ảo. Trong mắt hắn, hai cỗ lốc xoáy bắn ra bên ngoài.
Một cỗ lực lượng thần kỳ xuất hiện bên người Tiếu Ân, Tiếu Ân do dự một chút, thoáng buông thần niệm ra, lẳng lặng cảm ngộ biến hóa bên trong.
※※※
Một lúc lâu sau, hai hàng lông mày của Tiếu Ân khẽ run rẩy, dường như tiến vào một cỗ lực lượng lốc xoáy. Bên trong lốc xoáy ẩn chứa cấm địa. Tuy phạm vi của cấm địa thua thời không hồng lưu nhưng tuyệt đối vượt xa thần quốc của thần vương truyền thống. Cho dù quang huy thần quốc của Odin Lage thần vương cũng không so sánh được.
Trong cấm địa tràn ngập sương mù. Điều khiến Tiếu Ân cảm thấy ngạc nhiên đó là, bên trong sương mù không có lực lượng hắc ám. Nếu nhất định phải nhắc tới thuộc tính của sương mù, thì chỉ có một. Đó là lực lượng cường đại.
Đặc biệt khi bị sương mù bao phủ, Tiếu Ân cảm thấy lực lượng ở khắp mọi nơi. Tiếu Ân mơ hồ cảm ngộ, lực lượng này chính là lực lượng cấm địa. Cũng là lực lượng của Douglas, hắn đem cấm địa to lớn dung nhập với thần thể.
Một vài hình ảnh đột nhiên xuất hiện trong đầu Tiếu Ân. Tuy không giải thích được nhưng chỉ cần liếc mắt, Tiếu Ân đã hiểu hàm nghĩa bên trong hình ảnh.
Mỗi hình ảnh biểu hiện một năng lực áp súc lực lượng thần vực. Mỗi hình ảnh thể hiện rõ mỗi loại năng lực. Trong đó có một số kỹ xảo và phương thức điều khiển năng lượng. Những kiến thức này khiến Tiếu Ân sáng tỏ nhiều điều.
Hắn biết đó là cảm ngộ về lực lượng của Douglas qua nhiều năm. Do Tiếu Ân cũng nắm giữ thần vực lực lương nên mới có thể cảm ngộ được. Nếu đổi lại là thần vương khác, cho dù là Odin Lage thần vương cũng không nhìn thấu huyền cơ trong đó.
Rốt cuộc sau khi toàn bộ hình ảnh biến mất, Tiếu Ân thở dài một hơi. Hắn hiểu rõ ý của Douglas.
Phương thức dung hợp giữa cấm địa kia và thần thể của hắn vô cùng đơn giản. Áp súc, không ngừng áp lực, cuối cùng đem cấm địa áp súc trong thần thể. Chỉ có lực lượng thần vực mới làm được chuyện độc nhất vô nhị này.
Đột nhiên, tâm tình của Tiếu Ân nổi sóng. Tâm tình của hắn trở nên khẩn trương, muốn dùng phương thức này để áp súc thời không hồng lưu vào trong thần thể.
Tất nhiên đây chỉ là vọng tưởng mà thôi. Tiếu Ân biết mình không có khả năng làm được điều này. Thời không hồng lưu vô cùng to lớn, cho dù là hấp thu một bộ phận cũng là chuyện rất khó.
Một lúc sau, tâm tình Tiếu Ân mới bình tĩnh trở lại, lại một lần nữa tiến vào trạng thái trầm mặc.
※※※
Lốc xoáy trước mắt cũng thong thả biến mất. Vừa rồi Douglas không hề ra tay, hoàn toàn biểu hiện thành ý của mình.
Tiếu Ân nhìn vị thần vương hùng mạnh này, trong lòng hắn vô cùng thán phục.
Douglas thâm ý cười: “Tiếu Ân bệ hạ, nếu ngài đã lý giải được, vậy ta xin cáo từ.”
Tiếu Ân vội nói: “Douglas bệ hạ, đa tạ sự chỉ điểm của ngài. Nếu ngày sau ngài có phân phó gì, Tiếu Ân sẽ toàn lực ứng phó.”
Sau khi Tiếu Ân biểu hiện thái độ của mình, Douglas vừa lòng bỏ đi. Trong nháy mắt, hắn đã rời khỏi thần quốc của Tiếu Ân.
Nhìn chiếc ghế biến mất, trong lòng Tiếu Ân tràn ngập nghi hoặc. Hắn mơ hồ cảm thấy, Douglas có nhiều chuyện muốn trao đổi với hắn, đặc biệt là khi nhắc tới nhóm thần vương. Nhưng không nghĩ ra, cuối cùng Douglas lại lặng lẽ bỏ đi. Câu chuyện dang dở liền kết thúc.
Đột nhiên, Tiếu Ân chấn động. Vì sao Douglas lại truyền phương pháp vận dụng lực lượng thần vực cho mình. Mình không hỏi giữa mình và hắn có quan hệ gì?
Trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một ý niệm. Chẳng lẽ bên kia vách tường tinh bích xảy ra chuyện đại sự, hơn nữa chuyện này có liên quan tới Douglas nên hắn mới cố ý quay trở lại.
Ý nghĩ này vừa hiện ra, lập tức giống như giòi bám vào thân thể Tiếu Ân. Sắc mặt của hắn mơ hồ âm trầm, nhưng không vì vậy mà có ý nghĩ không tốt về Douglas.
“Rốt cuộc hắn đã rời đi.” Bóng dáng màu đen chợt lóe lên, Cự Ma Thần vô thanh vô thức tới bên người hắn, Tiếu Ân lãnh đạm nói: “Tất nhiên rời đi, nhưng chuyện liên quan tới chúng ta chưa hề chấm dứt.”
Day Vilie tương tự xuất hiện bên người Tiếu Ân. Ba vị thần vương liếc mắt nhìn nhau. Đôi bên nói chuyện với nhau, sắc mặt không hề thay đổi.
Ba người đồng thời trầm mặc, nửa ngày sau, Day Ville nói: “Thần linh có thể tới từ vách tường tinh bích không chỉ có Douglas.”
“Đúng vậy!” Mắt Tiếu Ân lóe tinh quang: “Ngoài Douglas, còn mấy chục vị nữa. Tuy nhiên muốn biết chân tướng rất khó.”
Day Ville cười ha ha nói: “Không phải hắn muốn mời chúng ta tham gia hội nghị thần vương sao. Có lẽ khi đó chúng ta sẽ thu được một vài tin tức.”
Nếu chỉ có một mình Douglas tới được từ vách tường tinh bích thì tự nhiên Tiếu Ân không tìm được chân tướng. Nhưng có mấy chục người, Tiếu Ân tin tưởng, hắn có thể tìm được tin tức mình cần.
※※※
Thần quốc dần nhốn nháo, bên người Tiếu Ân lại một lần nữa có đông thần linh hội tụ. Khi đại họa Douglas rời đi, chúng thần đều khống chế thần quốc quay trở về, trước hết tiến vào trong thần quốc của Tiếu Ân. Trong lòng bọn họ thầm hô may mắn, Tiếu Ân và vị tồn tại khủng bố đó không xảy ra xung đột. Hung danh của Douglas khiến bọ họ mất đi sự tin tưởng vào Tiếu Ân.
Giờ phút này là chủ nhân của thần quốc, ánh mắt của ba người nhìn vào chỗ không người. Trong mắt của ba vị thần vương mang theo ý vị sâu xa. Trong nháy mắt, ngay cả Juliana cũng sinh cảm giác quái dị, dường như ba người không có ở đây mà tiến vào một không gian không biết tên…
※※※
Sau nửa năm, ba vị thần vương bao phủ trong quầng sáng thời gian củng cố cảnh giới thần vương. Đặc biệt là Tiếu Ân, khống chế thời không hồng lưu đạt tới tầng cao mới, ở phương diện này, Cự Ma Thần và Day Viile kém xa.
Hiện giờ phạm vi mà quầng sáng thời gian bao phủ đã lớn hơn trước nhiều. Nhưng so với toàn bộ thời không hồng lưu thì chỉ bao phủ được một bộ phận cực nhỏ. Đối mặt với tình huống này, Tiếu Ân bất lực. Lực lượng thời gian tuy cường đại nhưng tiêu hao quá lớn. Để duy trì trình độ tiêu hao này phải mượn tới thiên địa chi lực từ quang động Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Đúng lúc này ngoài quầng sáng thời, đột nhiên bên ngoài thời không hồng lưu sôi trào. Nếu Bo Liga ở đây, chắc chắn hắn sẽ nhận ra khoảng không gian này là nơi hắn giao đấu với Tiếu Ân. Sau khi thoát khỏi thời không hồng lưu, Tiếu Ân đã hợp thể với mảnh không gian rộng lớn này.
Đặc điểm lớn nhất của phiến không gian này đó là phù hợp với năng lượng cường đại. Năng lượng cường đại vượt giới hạn chịu đựng của không gian, nếu năng lượng tiếp tục tăng, nhất định phải mở một không gian mới. Đây là phương pháp chủ yếu của phần lớn nhóm thần linh truyền thống.
Bên trong phiến không gian rộng lớn không phải là một mảnh hắc ám mà tràn ngập ánh sáng. Cách mấy thước là có một điểm ánh sáng. Khoảng cách rất đều nhau như được xếp cố định, khiến cả khoảng không gian được chiếu sáng. Những điểm sáng này không chỉ tỏa ra hào quang mà còn tỏa ra nhiệt độ cao. Nhiệt độ không ngừng tăng cao, dường như muốn đốt cháy không gian.
Tuy nhiên điều khiến người khác cảm thấy quỷ dị đó là điểm tiếp nối giữa phiến không gian này và thời không hồng lưu lại không có chút ánh sáng và nhiệt độ nào. Dường như đây là trung tâm của hai khu vực.
※※※
Vị trí trung tâm của phiến không gian có một vị thần linh ngồi. Đó là chủ nhân của thời không hồng lưu, người vừa tiến giai thành thần vương, Tiếu Ân. Hai mắt của hắn không có sắc thái gì, bình tĩnh giống như tượng bồ tát. Thậm chí ngay cả khí tức sinh mạng cũng không có.
Thanh âm sâu kín từ phương xa trực tiếp tiến vào đầu Tiếu Ân: “Ngươi xác định làm như vậy có thể thành công?”
Khuôn mặt của Tiếu Ân vẫn bất động như núi nhưng tinh thần ý niệm của hắn nhanh chóng truyền ra ngoài: “Day Ville, ngươi yên tâm. Cho dù thất bại chúng ta cũng chỉ tổn thất một chút không gian thời không hồng lưu mà thôi. Không có ảnh hưởng lớn với chúng ta.”
“Có lẽ ngươi làm đúng nhưng ta còn một lựa chọn khác còn tốt hơn.” Giọng nói của Day Ville có vẻ bất đắc dĩ.
Tiếu Ân cười to vài tiếng: “Không cần oán hận, bắt đầu hành động đi, có thể lần đầu đã thành công.”
Giọng nói của hắn tràn ngập hương vị cuồng nhiệt: “Nếu thực sự thảnh công, thì sau này có đối mặt với Douglas cũng không cần sợ hãi nữa.”
Nửa năm trước gặp Douglas, Tiếu Ân chân chính lãnh ngộ được phong thái của người đứng đầu nhóm thần vương, Douglas để lại trong lòng hắn nỗi sợ hãi. Nếu không loại bỏ được nỗi sợ hãi này, ngày sau hắn vĩnh viễn không thể vượt qua Douglas.
Sau khi Douglas rời đi, ba người thương lượng một lúc lâu. Tuy ba người bọn họ có cùng linh hồn nhưng khi thảo luận về một vấn đề, vẫn có những quan điểm khác nhau.
Ba người Tiếu Ân rời khỏi thời không hồng lưu, chuẩn bị tới hội nghị thần vương.
Sau khi biết năng lực chính thức của nhóm thần vương, ba người cảm thấy rất bất an khi rời khỏi thời không hồng lưu. Dù sao bọn họ chỉ mới tiến giai thần vương. Một khi rời khỏi nơi này, chẳng khác gì mất đi chỗ dựa vững chắc. Cho nên bọn họ cấp bách muốn gia tăng thực lực.
Ý kiến của Day Ville rất đơn giản, để tam đại thần thể hợp làm một. Tuy làm như vậy Tiếu Ân sẽ bộc lộ năng lực linh hồn phân liệt nhưng khi đó Tiếu Ân sẽ nắm giữ lực lượng không kém thần vương nào. Dù thế nào cũng có thể tự bảo vệ tính mạng mình.
Nhưng ý kiến của Tiếu Ân lại khác hoàn toàn. Hắn dường như mê luyến người khổng lồ không gian dùng một tay ngăn chặn Bo Liga. Ý tứ của hắn rất đơn giản nếu có thể đem theo người khổng lồ này ở trên người, bọn họ tuyệt đối không phải sợ hãi bất kể thần linh nào. Cho dù là Douglas.
Chỉ có điều dựa theo quy định của hội nghị thần vương, thần quốc của chúng thần không thể tới gần khu vực kia. Nếu không sẽ gặp phải công kích của tất cả thần vương. Tiếu Ân không nghĩ với thực lực của mình có thể bình yên vô sự chống lại sự công kích của nhiều thần vương như vậy.
Nếu là trước kia, chắc chắn Tiếu Ân không có biện pháp gì nhưng gặp Douglas, đặc biệt sau khi thấy lốc xoáy, Tiếu Ân liền hiểu, vị thần vương vĩ đại này đã trực tiếp dung nhập cấm địa vào trong thần thể mình.
Một khi ý tướng lớn mật này thành công sẽ thu được thành quả vô cùng to lớn.
Dưới sự kiên trì của Tiếu Ân, Day Ville và Cự Ma Thần bất đắc dĩ đồng ý. Quầng sáng thời gian duy trì năm mươi năm. Sau khi hoàn toàn củng cố cảnh giới, hắn bắt đầu thực hiện công trình to lớn này. Tất nhiên mục tiêu của Tiếu Ân không phải đem toàn bộ thời không hồng lưu hút vào bên trong thần thể. Mục tiêu của hắn là từng bước dung hợp không gian to lớn.
Hao phí bảy năm, Tiếu Ân mới đem thần hỏa trong cơ thể phân bố được trong không gian to lớn. Tuy hắn không có kinh nghiệm gì nhưng hắn có lòng tin cường đại.
Douglas nắm giữ lực lượng thần vực, hắn có thể làm được thì mình cũng có thể làm được. Đây là một loại tin tưởng bất diệt.
Mảnh không gian to lớn xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất. Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân bao phủ cả mảnh không gian này. Vô số thần hỏa tàn sát bừa bãi trong không gian. Chúng phóng thích ra hào quang và lực lượng khiến không gian bị vây trong một trạng thái kỳ dị.
Từ từ liên hệ giữa phiến không gian này và toàn bộ thời không hồng lưu không ngừng suy yếu. Giao giới giữa hai khu vực bị gãy, phân liệt làm hai khu vực.
Lúc này, Tiếu Ân mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tuy hắn nắm giữ toàn bộ thời không hồng lưu, kết hợp với ý chí của thời không hồng lưu. Nhưng phân liệt một mảnh không gian trong thời không hồng lưu không khác gì việc đưa cô dâu lên kiệu. Trời mới biết hành động này sẽ xảy ra biến hóa gì. Tuy nhiên điều may mắn đó là thời không hồng lưu không bất mãn vì vết thương nhỏ này.
Sau khi mảnh không gian tách khỏi thời không hồng lưu, Tiếu Ân lập tức sử dụng thần niệm khống chế phiến không gian này ra ngoài thời không hồng lưu. Đồng thời thần thể của hắn bắt đầu bành trướng. Năng lượng cường đại vô cùng vô tận xuất hiện. Trong cơ thể của Tiễu Ân, thần tàm dựng lên, thần huyết trên người giống như bị thiêu đốt giống như dòng dung nham. Thần lực trong cơ thể hắn hoàn toàn bị đốt chảy, dùng phương thức bạo lực nhất phóng ra ngoài.
Nhưng thần lực không thực sự rời khỏi thần thể của Tiếu Ân. Thần thể được thổi lên như quả khí cẩu. không ngừng bành trường.
Thần thể của Tiếu Ân không ngừng khuếch trương, phiến không gian sụp đồ. Lấy thần thể Tiếu Ân làm trung tâm, một hố sâu hình thành. Không gian xung quanh giống như được bổ khuyết đè ép tới nơi này.
Những chiếc hố sâu to lớn này giống như cái động không đáy, không ngừng cắn nuốt năng lượng ở bốn phương tám hướng. Thần thể của Tiếu Ân biến hóa thành một người khổng lồ dài vạn thước. Đây là cực hạn hắn có thể đạt được.
Nếu chiến đấu ở trong này, Tiếu Ân có thể toàn lực buông sức, hòa hợp với không gian, trở thành người khổng lồ có lực lượng vô địch. Nhưng giờ phút này mục đích của hắn là phải áp súc không gian vào trong thần thể của mình, chứ không phải thả thần thể ra.
Chuyện này tuyệt đối khó khăn.
Giờ phút này sau khi thả thần thể ra tới mức cực hạn, ý niệm duy nhất trong đầu hắn đó là áp súc… Giống như khi hắn chưa thành thần, phải không ngừng cô đọng lực lượng ma pháp, từ từ áp súc năng lượng.
Một lần rồi lại một lần, lực lượng thần vực của hắn phát huy tới cực hạn. Dưới chấp niệm cường đại không gian to lớn không ngừng thu nhỏ lại. Có lẽ do không gian quá khổng lồ hoặc Tiếu Ân đã sức cùng lực kiệt nên khi hắn ngưng luyện được hai phần ba thì dù có thiêu đốt thần lực thế nào cũng không thể ngưng luyện tiếp không gian nữa. Trong lòng hắn sáng tỏ, hắn than nhẹ một tiếng, cực hạn rồi sao?
Thần niệm của hắn dao động, hai cỗ thuộc tính khác nhau nhưng có cùng lực lượng từ trong hư không truyền ra. Đây là hai cỗ thần lực ẩn chứa lực lượng vĩ đại. Giờ phút này, ba vị thần vương bệ hạ thành công kết hợp làm một thể.
※※※
Hội nghị thần vương xa xôi, bên trong một tòa thông thiên tháp, ba chiếc ghế đại biểu cho ba vị thần vương ba hệ khác nhau lại bắt đầu dung hợp một lần nữa. Quá trình này không nhanh nhưng rất tự nhiên.
Ba chiếc ghế thần vương của ba loại thần hệ không ngờ cứ như thế kết hợp lại làm một. Đây là chuyện khiến người khác khiếp sợ.
Bên trong tháp không có bóng người đột nhiên xuất hiện hào quang. Một đạo nhân ảnh xuất hiện trên ghế ngồi. Hắn lặng yên suy nghĩ quá trình kết hợp ghế ngồi vinh quang của tam hệ thần linh, đột nhiên nói: “Douglas bệ hạ, tốc độ trưởng thành của hắn vượt xa dự đoán của chúng ta.”
Ở một góc hẻo lánh, một bóng đen không biết xuất hiện từ khi nào, Douglas đã ngồi trên ghế của mình.
“Odin Lage bệ hạ, ngài lo lắng gì?”
“Ta lo hắn siêu việt thế giới này.”
“Ha ha… Quang huy chi chủ, chẳng lẽ ngài phản đối. Đây là kết quả thương nghị của hội nghị thần vương.”
“Ta biết, nhưng ngài nghĩ hắn sẽ nghe theo yêu cầu của chúng ta sao?”
Douglas cúi đầu, giống như suy xét gì đó. Một lát sau, hắn nhẹ giọng nói: “Hắn sẽ làm!”
“Ngài khẳng định?”
“Tất nhiên, bởi vì…” Giọng nói củaDouglas trầm thấp: “Bởi vì hắn tới từ nơi đó, chúng ta chỉ cần kiên nhẫn là được.”
Odin Lage tươi cười nói: “Kiên nhẫn, tuyệt đối không thành vấn đề đối với thần linh chúng ta.”
Quả thật đối với thần linh có cuộc sống vô tận, chỉ cần bọn họ không ngã xuống, ai cũng là người kiên nhẫn.
※※※
Một luồng năng lượng cường đại vô tận giống như thủv triều dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của Tiếu Ân. Năng lượng này không ngờ còn cường đại hơn năng lượng của bản thần hắn. Tiếu Ân không vì thế mà cảm thấy kỳ quái. Nếu Cự Ma Thần và Day Ville liên thủ mà không thắng hắn mới là chuyện lạ.
Thoải mái nhận năng lượng của hai vị thần vương, Tiếu Ân lại bắt đầu cô đọng.
Trong tình huống này, tất cả năng lượng của Tiếu Ân đều do hai vị thần vương cung cấp. Nếu trong hai vị thần vương có người muốn hại hắn, nhất định Tiếu Ân sẽ bị thương nặng. Nhưng xác xuất để Cự Ma Thần và Day Vilie hại Tiếu Ân chỉ sợ còn nhỏ hơn cả chuyện toàn bộ thần giới diệt vong. Cho nên Tiếu Ân rất yên tâm.
Có năng lượng ủng hộ, thần thể Tiếu Ân chợt phát ra hào quang mãnh liệt. Tuy thần thể không tiếp tục bành trướng nhưng lực lượng quang minh lấy thần thể làm trung tâm rất nhanh bao phủ cả không gian. Dưới lực lượng hào quang, không gian to lớn bắt đầu gánh chịu áp lực cường đại hơn.
Áp súc, lại áp súc…
Một cỗ năng lượng vô cùng vô tận giúp lực lượng thần vực duy trì hoạt động trong không gian. Nếu không khi Tiếu Ân nắm giữ phiến không gian này sẽ gánh chịu hậu quả nặng nề. Đó là toàn bộ không gian bùng nổ.
Bên trong không gian có thêm năng lượng. Cứ như thế năng lượng đạt tới cực điểm. Giờ phút này phát ra lực lượng hùng mạnh. Tầng tầng lớp lớp áp lực cuối cùng cũng đem không gian áp súc trên người người khổng lồ. Sau đó thể tích của người khổng lồ bắt đầu thu nhỏ lại. Tuy tốc độ không nhanh nhưng cố gắng đạt được mục tiêu.
Từ vạn thước biến thành một dặm, từ trăm thước biến thành bốn thước. Cuối cùng Tiếu Ân khôi phục lại bản thể của mình.
Sau khi hấp thu không gian to lớn, bề ngoài của Tiếu Ân có biến hóa cực lớn. Đặc biệt đôi mắt của hắn tràn ngập kim quang. Ánh mắt của hắn giống như hai chiếc đèn pin, lúc nào cũng tỏa hào quang chói mắt