Phía trên thiên thể, mặc dù có nhiều truyền kỳ và ngụy thần nhưng luận về thể tích của thiên thể thì dù có đồng loạt xuất hiện thì khả năng gặp phải nhau cũng cực kỳ nhỏ bé.
Sau khi Tiếu Ân và Day Ville đi ra thì chuyện đầu tiên làm đó là liên lạc với bốn người Tower Belli.
Bọn họ đã sớm rời khỏi đại lục thần tạo từ lúc Tiếu Ân bắt đầu tế luyện tấm thuẫn và tị thủy châu, để truy tìm tung tích của tên ngụy thần nhân loại ở chi nhánh thứ mười ba.
Tuy nhiên trải qua mấy tháng tìm kiếm, bọn họ vẫn không có chút tin tức gì cả.
Đám người Tiếu Ân không có biện pháp gì cả, đành phải ghi nhớ trong lòng. Về phần ngày sau có tìm kiếm được không thì dựa vào vận may của bọn họ.
Chỉ có điều bọn họ cũng biết muốn tìm được người này thì ở nơi này còn có chút khả năng. Nếu hắn rời khỏi nơi này, trên cơ bản không cần phải tìm nữa.
Chờ đợi nửa ngày trong một hố to, mội vị đầu đội mũ da, tóc kết thành bím vội vàng chạy tới.
“Chủ nhân, Tania đã trở lại.” Người nọ sau khi thấy Tiếu Ân, cung kính xoay người vấn an.
Tiếu Ân khẽ gật đầu. hỏi: “Tình hình ở đây thế nào?”
“So với lúc đầu không khác gì mấy.” Tania cười khổ nói: “Mỗi ngày đều có những trận chiến sinh tử bùng nổ, chỉ có điều quy mô lớn nhỏ khác nhau mà thôi. Vài người chúng ta theo sự phân phó của ngài, ở nơi này thu thập tin tức. Chỉ có điều cho tới nay chưa tìm được tin tức gì về người nọ.”
Khi nói những câu này, trong lòng Tania có chút khẩn trương, không biết có bị Tiếu Ân chỉ trích hay không.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng nói: “Tên đó cũng là một ngụy thần, có thực lực siêu tuyệt. Nếu hắn có ý định ẩn nấp thì các ngươi không tìm thấy cũng là chuyện bình thường.”
Tania thở phào một hơi nhẹ nhõm. May mắn chủ nhân Tiếu Ân là một người biết giảng đạo lý.
Bọn họ đã dâng hiến linh hồn của mình, sợ nhất là gặp phải chủ nhân không biết phân phải trái. Nếu gặp phải tình huống đó, thì dù có lý cũng không nói được. Cuối cùng không biết sống chết như thế nào.
“Chủ nhân, dù sao nơi này cũng chỉ là một trong ba vệ tinh. Nếu tên đó tới hai vệ tinh khác thì chỉ sợ chúng ta đã phí công vô ích.”
Tiếu Ân trầm ngâm một chút nói: “Ngươi thông tri cho ba người còn lại, bất cứ lúc nào cũng phải lưu tâm. Nếu có thể tìm được thì là chuyện tốt. Nếu tìm không thấy thì tiếp tục tìm.”
“Vâng!” Tania hoàn toàn thả lỏng. Do dự một chút nói: “Chủ nhân, gần đây trên thiên thể phát sinh chuyện náo nhiệt.”
“Chuyện gì?”
“Có người ở trên thiên thể phát ra mười cái ma pháp khói lửa, phía trên viết…” Hắn quan sát Tiếu Ân, sắc mặt hơi khẩn trương.
Trong lòng Tiếu Ân động, lập tức hiểu được nội dung viết trên ma pháp khói lửa có liên quan tới mình.
“Ngươi nói đi, ta không trách ngươi.”
Kỳ thật đôi bên nếu đã ký kết linh hồn khế ước thì Tiếu Ân có thể tự nhiên tra xét trong lòng bốn người nghĩ gì.
Nhưng Tiếu Ân biết, nếu làm như vậy thì dù bốn người này không có tư tâm gì thì sau này cũng bị mình làm cho điên mất, vĩnh viễn không có cơ hội phục hồi.
Cho nên Tiếu Ân mới làm theo đề nghị của Nhất Hào, cùng bọn họ bảo trì khoảng cách nhất định.
Đương nhiên nếu bốn người muốn gây bất lợi với Tiếu Ân thì trừ khi bọn họ có ý đồng quy vu tận, nếu không sẽ không có ý định ngớ ngẩn đó.
Tania cúi đầu nói: “Trên ma pháp khói lửa có ghi lại nội dung khiêu chiến với ngài, một người nữa là một vị ngụy thần tới từ chi nhánh thứ mười ba của ngài.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Trong lòng Tiếu Ân động, trong đầu xuất hiện một quái nhân có làn da màu lam.
“Matt Lazo?”
“Đúng! Là Matt Lazo các hạ.” Tania cung kính nói. Hắn đã kiến thức qua thực lực của Tiếu Ân, cũng nghe nói tới chiến tích vĩ đại của Matt Lazo, biết mình không phải đối thủ của người đó, cho nên mới lộ vẻ cung kính.
“Còn ai khiêu chiến nữa?”
“Một vị ngụy thần tên là Purcell ở chi nhánh thứ hai.”
Tiếu Ân sờ mũi, nghi hoặc hỏi: “Purcell là ai?”
Tania cười khổ lắc đầu nói: “Không biết, vũ trụ quá lớn, chúng ta không phải người của chi nhánh thứ hai nên cũng không rõ lắm.”
Tiếu Ân nhẹ nhàng gật đầu, biết hắn nói thật. Đừng nói là bọn họ không phải người của chi nhánh thứ hai, cho dù là người ở đó, cũng chưa chắc biết được người này.
Dù sao, ở trong vũ trụ, một người có thanh danh lớn cũng nhỏ bé không đáng kể.
Nhìn vẻ mặt của Tiếu Ân, Tania do dự một chút nói: “Tiếu Ân các hạ, tên Purcell kia điểm danh khiêu chiến ngài, chắc chắn là có thực lực, ngài cần phải cẩn thận nghênh chiến.”
Tiếu Ân quay đầu lại, nở nụ cười, hỏi: “Vì sao ta phải cẩn thận nghênh chiến?”
Khuôn mặt của Tania lộ vẻ khổ sở, chẳng lẽ chủ nhân mà hắn lựa chọn lại là một nhân loại cuồng ngạo.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu cười nói: “Tania, ngươi yên tâm, ta không có thời gian rỗi đi so đấu đâu, để hắn ở một chỗ chờ đi.”
Tania há miệng thở dốc, nói: “Ngài không tính toán gì sao?”
“Tất nhiên, còn Matt Lazo thì sao?”
“Không để ý tới hắn.”
Tiếu Ân vắt chéo tay nói: “Ngay cả thủ hạ bại tướng Matt Lazo của ta cũng không để ý tới hắn, nếu ta tới chẳng phải sẽ rất mất mặt mũi sao.”
Khuôn mặt của Tania buồn cười, cái cớ này quả thực khó nghe.
Tiếu Ân vỗ vai hắn, nói: “Được rồi, chỉ còn vài ngày nữa. Kêu bọn Tower Belli quay lại đây, chúng ta nghỉ ngơi dưỡng sức vài ngày. Cuối cùng xem vận khí của chúng ta thế nào, khi luân hồi giới mở ra, có thu được mảnh vỡ thần cách không?”
Tania lên tiếng, tự mình đi triệu tập ba người còn lại.
Trong lòng Tiếu Ân thầm than, tuy hắn không quan tâm tới mảnh vỡ thần cách ở luân hồi giới. Nhưng trước mặt đám người Tania vẫn phải giả vờ.
※※※
Một ngày sau.
Ba người Tower Belli lần lượt quay trở về.
Tuy bọn họ không cam lòng khi chưa tìm được tên nhân loại ngụy thần kia nhưng bọn họ không dám làm trái ý Tiếu Ân, đành ngoan ngoãn quay trở về, yên lặng đợi ngày tiến vào luân hồi giới.
Những cuộc chiến trên thiên thể hoàn toàn biến mất trong ngày cuối. Phần đông ngụy thần trong ngày cuối này không lãng phí sức lực đi tìm người khác để gây phiền toái.
Tất cả đều bình thường, ngay cả ma pháp khói lửa trên thiên thể cũng chậm rãi tan biến.
Tiếu Ân đã có thói quen sống trong ma pháp tháp xa hoa, đột nhiên tới một cái hố lạnh như băng, tự nhiên không quen. Hắn gọi đại địa chi mẫu, liên hệ với nàng một chút, cuối cùng để nàng làm theo thiết kế của Nhất Hào, thành lập một ma pháp động tạm thời.
Sau khi có ma pháp động, điều kiện sống của mọi người khác biệt so với lúc trước một trời một vực.
Bốn người Tower Belli tuy không quan tâm đến phương diện này nhưng sau khi thấy năng lực của đại địa chi mẫu, càng kính trọng hơn đối với Tiếu Ân.
Sau khi đại địa chi mẫu trở về, không ngờ Tiếu Ân nhận được tin tức của Vô Danh.
Hắn nói cho Tiếu Ân một việc, đó là chuyện về Purcell.
Một năm trước, Vô Danh ở trong vũ trụ giao dịch, từng đem mười mảnh vỡ thần cách tặng ra ngoài.
Có thể đạt được mảnh vỡ thần cách, phần lớn là cao thủ cấp ngụy thần mà chỉ có hai truyền kỳ nhận được.
Một trong hai người này có một người tới từ chi nhánh thứ hai, Purcell.
Căn cứ theo quan sát cùa Vô Danh, không ngờ tên này có được một trong bốn đại lĩnh vực, lĩnh vực tốc độ. Tên này còn là một kẻ cuồng chiến đấu, nếu có người không kém hắn nhiều, hắn sẽ tìm trăm phương ngàn kế để khiêu chiến, cầu trong chiến đấu thu được tiến bộ nhanh nhất.
Tuy thời gian Vô Danh dừng lại ở chi nhánh thứ hai không dài nhưng cũng nghe tin đồn về Purcell. Nghe nói thực lực của hắn cao thâm khó lường, ngay cả thần linh giáng lâm, hắn cũng không sợ.
Những lời này tuy có chút khoa trương, nhưng có thể có lời đồn đó thì thực lực của hắn không cần nghĩ cũng biết.
Tới bây giờ, Tiếu Ân mới hiểu, vì sao Purcell phát ra nhiều ma pháp khói lửa như vậy. Hóa ra hắn không phải làm trò mà thực lòng muốn khiêu chiến mình hoặc Matt Lazo có lĩnh vực vô tận.
Chỉ có một điều khiến Tiếu Ân nghĩ không thông.
Nếu Vô Danh đã giao mảnh vỡ thần cách cho Purcell, vì sao hắn còn muốn tiến vào đây, chẳng lẽ hắn không biết nơi đây rất hung hiểm sao?
Trên thực tế, Vô Danh từng tặng mảnh vỡ thần cách cho phần đông ngụy thần.
Bọn họ đều là những người nổi bật, nếu không cũng không được Vô Danh ưu ái.
Nếu là cao thủ, tự nhiên sẽ tin tưởng vào bản thân mình. Chính vì là cao thủ nên bọn họ càng khao khát mảnh vỡ thần cách hơn xa ngụy thần bình thường.
Nếu xác định nơi này có thể xuất hiện hơn mười mảnh vỡ thần cách, tự nhiên bọn họ phải tiến đến để thử vận may.
Đây là sự đăm chiêu của cao thủ chân chính. Tâm chí bọn họ đã trải qua trăm lần rèn luyện, đã sớm vững như đá, khí thế thì sung mãn.
Ngay cả hắc long vương Corey còn không lý giải được cảm giác ngạo nghễ thiên hạ, thì kẻ cộng cả hai kiếp chưa tới sáu mươi tuổi như Tiếu Ân làm sao có thể lý giải được.
Mấy ngày sau, một cỗ năng lượng thần kỳ từ một nơi xa xôi bộc phát.
Tuy khoảng cách thực sự xa, nhưng cỗ năng lượng này dường như có thể bùng nổ vượt khoảng cách, ngay cả bọn Tiếu Ân cũng có thể dễ dàng cảm nhận được.
Mọi người nhanh chóng trao đổi ánh mắt với nhau, bọn họ đồng thời minh bạch, luân hồi giới đã mở ra.
Gần như không hẹn, bọn họ trước sau chạy ra khỏi ma pháp động.
Tuy rằng hoàn cảnh bên ngoài ác liệt hơn ma pháp động gấp trăm ngàn lần nhưng không có ai quyến luyến cả.
※※※
Trên thiên thể, không phát sinh biến hóa gì cả. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Trong lòng mọi người lập tức trầm xuống. Thấy được cảnh tượng này, cho dù là kẻ ngu cũng biết, luân hồi giới không mở trên thiên thể này.
“Đi thôi!” Sau khi Tiếu Ân nói một câu, giống như tia chớp bay thẳng tắp trên bầu trời.
Tốc độ của bọn họ nhanh như sao băng, rất nhanh chạy khỏi thiên thể, tiến vào bên trong không gian vũ trụ.
Không chỉ có đám người Tiếu Ân nghĩ tới điều này, gần như tất cả mọi người đều bắt đầu bay khỏi thiên thể.
Nếu đã cảm ứng được luân hồi giới mở ra, nhưng không phải ở trên thiên thể của mình thì mọi người đều biết phải làm như thế nào. Cho dù là người phản ứng hơi chậm, nhưng xem người khác thực hiện, cũng sẽ biết cách làm theo.
Rất nhanh, ngoài thiên thể rậm rạp những điểm đen, giống như những con kiến.
Tiếu Ân liếc mắt một cái, trong lòng xuất hiện cảm giác cổ quái. Nếu ở tinh cầu quê hương của mình, đột nhiên xuất hiện nhiều ngụy thần và truyền kỳ như vậy thì dù là nữ thần ánh trăng cũng không dám giáng lâm.
Dõi mắt nhìn xung quanh, rất nhanh cảm ứng được nơi truyền tới cỗ năng lượng thần bí.
Tất cả mọi người, kể cả Tiếu Ân đều thầm mắng.
Hóa ra nơi mà luân hồi giới xuất hiện không ngờ là thiên thể có thể tích bé nhất.
Tuy rằng thiên thể đó có thể tích bé nhất, nhưng vẫn vô cùng to lớn đối với bọn họ.
Vô số người sau khi xác định được phương hướng, đều bắt đầu bay về hướng đó. Nhìn tốc độ này, không mất mười ngày, nửa tháng, chỉ sợ không thể tới được.
Nhưng mà trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đạo bạch quang, không ngờ tới sau mà đến trước, trong nháy mắt đã lao ra khỏi thiên thể, là nhóm người đầu tiên tiến về phía tiểu thiên thể.
Loại tốc độ này không thể dùng lời nói để hình dung, khiến người ta chỉ có một cảm giác đó là nhanh.
Trong đầu Tiếu Ân nhanh chóng hiện lên tên của một người, đó là Purcell, người có được lĩnh vực tốc độ trong tứ đại lĩnh vực tới từ chi nhánh thứ mười hai.
Ngoài người này ra, phỏng chừng không có nhiều người có được tốc độ khủng bố tới cỡ đó.
Đột nhiên cảm thấy không khí bên người có chút khác thường, Tiêu Ân quay đầu, nhìn sắc mặt của đám người Tower Belli mơ hồ trắng bệch. Hiển nhiên họ đã bị tốc độ tiếp cận tới cực hạn đó dọa sợ.
Quả thực, đừng nói là bọn họ, cho dù là Tiếu Ân gặp phải tốc độ đó, cũng cảm thấy đau đầu.
Giây phút này, tất cả những người nhìn thấy tốc độ của Purcell đều cảm thấy rùng mình, động tác cũng đình trệ lại.
Một lát sau, đội ngũ giống như đàn kiến con tiếp tục xuất phát, bay về phía tiểu thiên thể.
Trong đó có trên một trăm người có tốc độ nhanh hơn người khác một bậc, trong một khoảng thời gian ngắn đã bỏ những người còn lại một khoảng cách. Hơn nữa khoảng cách còn không ngừng tăng lên.
Tiếu Ân xoay chuyển ánh mắt, thấy một người tỏa ra hào quang màu lam.
Thấy hào quang quen thuộc này, khuôn mặt Tiếu Ân lộ ra vẻ kinh ngạc, tên này sao lại tới đây? Hắn mơ hồ cảm thấy, hay là những người được Vô Danh tặng mảnh vỡ thần cách đều tới nơi này?
Lắc đầu, Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, nếu không nghĩ ra thì không nên nghĩ nữa.
“Chúng ta tiến vào đại lục thần tạo, để Day Ville mang chúng ta đi.” Tiếu Ân truyền ý nghĩ của mình cho đám người Tower Belli.
Bọn họ tất nhiên không nói lời nào, tuy nhiên trải qua vài tháng ở chung với nhau, bọn họ biết Day Ville nắm giữ bán thần vực hệ thiểm điện. Nếu luận về tốc độ thì quả thực là người đứng đầu trong số mọi người.
Hào quang hiện lên, đám người Tiếu Ân đã tiến vào đại lục thần tạo. Day Ville không dừng lại chút nào, hóa thành một đạo sao băng bay đi.
Mười ngày, phi hành suốt mười ngày, Day Ville mới tới bên ngoài thiên thể nhỏ nhất.
Sau khi tới nơi, điều đầu tiên mà hắn làm là kêu đám người Tiếu Ân ra ngoài. Đột nhiên bên cạnh hắn xuất hiện mấy người, tự nhiên có những ánh mắt ghé mắt nhìn qua. Nhưng trong hoàn cảnh này, căn bản không ai tới quấy rầy bọn họ.
Lần đầu tiên Tiếu Ân chân chính quan sát tất cả truyền kỳ và ngụy thần của ngân tâm và chi nhánh thứ mười ba.
Giờ phút này, thiên thể đã không còn tung tích, thay vào đó là một đoàn sương mù nồng đậm, che giấu mọi thứ bên trong.
Đoàn sương mù dày đặc không ngừng bốc lên, khiến người khác có cảm giác như thực thể. Cảm giác này khiến người khác có ấn tượng sâu sắc.
“Tower Belli, làm thế nào để tiến vào.” Tiếu Ân lập tức hỏi người từng có kinh nghiệm tiến vào.
“Các hạ tôn kính, chỉ cần chúng ta tiến vào bên trong sương mù dày đặc là có thể tiến vào thông đạo luân hồi.” Tower Belli cung kính nói.
“Chúng ta cứ như thế đi vào, có được truyền tống đồng loạt không?”
“Được!” Tower Belli chần chừ một chút nói: “Trước kia ta đã cùng người khác cùng tiến vào. Chỉ cần ở cùng nhau trong khoảng một thước sẽ không bị phân tán.”
“Tốt, chúng ta đi vào.” Tiếu Ân trầm giọng nói.
“Chờ một chút!” Tower Belli vội vàng nói: “Các hạ, một khi tiến vào trong, sẽ không thể sử dụng những thứ có liên quan tới thần linh.”
Hắn cẩn thận nhắc nhở nói: “Nếu ngài có giúp đỡ ở trong đại lục thần tạo thì triệu hoán ra trước đi.”
Tiếu Ân ngẩn ra, lập tức hiểu hắn nói tới đại địa chi mẫu và vạn niên quang nguyên chi vương.
Nếu có hai người này giúp đỡ, thực lực của bọn họ sẽ gia tăng lên.
Nhưng Tiếu Ân chỉ khẽ mỉm cười nói: “Ta hiểu rồi vào đi thôi.”
Đám người Tower Belli không hiểu chút nào, theo Tiếu Ân tiến vào. Họ thủy chung không nghĩ ra vì sao đã tới bước này rồi mà Tiếu Ân vẫn cất giấu thực lực.
Quả thực bọn họ không thể đoán được tâm tư của Tiếu Ân, cho nên không biết trong lòng Tiếu Ân không quan tâm tới mảnh vỡ thần cách. Sở dĩ hắn tới đây, căn bản là giả bộ đề mọi người tưởng, mảnh vỡ thần cách là ta lấy ở trong này.
Với tâm trạng như thế, sao hắn lại đồng ý lật con bài bí mật của mình chứ.
Một hàng sáu người cẩn thận duy trì khoảng cách với nhau, cứ như thế bay vào trong màn sương đen.
Dõi mắt nhìn thì có không ít người học theo cách của bọn họ, cẩn thận bay vào trong màn sương đen. Ít thì hai, ba người, nhiều thì hơn mười người. Tuy nhiên trong đó phần lớn là tổ hợp truyền kỳ, tuy cũng có tổ hợp ngụy thần nhưng không vượt qua ba người.
Tổ hợp ngụy thần sáu người Tiếu Ân, không nghi ngờ gì là chói mắt nhất. Phàm là nơi bọn họ tiến đến, những người bên cạnh đều tránh ra. Không ai muốn ở cùng một chỗ với sáu ngụy thần. Áp lực cường đại đó khiến người khác phải sợ hãi.
Trước mắt chợt tối sầm, bọn họ đã tiến vào trong màn sương mù dày đặc.
Trong lòng Tiếu Ân rùng mình, hắn phát hiện năng lực cảm ứng của mình đột nhiên suy yếu trên phạm vi lớn. Đừng nói là ngoài trăm dặm, ngay cả đám người Tower Belli gần trong gang tấc cũng có chút mơ hồ.
“Đây là chuyện gì?” Tiếu Ân trầm giọng hỏi, giọng nói có một tia tức giận.
Tuy hắn đã trải qua nhiều sóng to gió lớn, nhưng thình lình xuất hiện biến cố này khiến hắn hơi giật mình kinh hãi. Và hoài nghi đám người Tower Belli có ý định giấu diếm mình hay không.
Giọng nói của Tower Belli truyền tới, mang theo chút kinh ngạc: “Các hạ, phàm là người tiến vào luân hồi giới, năng lực cảm ứng sẽ bị hạn chế trong vòng mười thước.”
Hắn cẩn thận nói: “Đây là kiến thức phổ thông, mỗi người tiến vào đều biết.”
Tiếu Ân ngẩn ra, nghe giọng nói có chút sợ hãi cảm ứng hơi thở của ba người còn lại, phát hiện hơi thở của bọn họ rất vững vàng. Không bị chút biến hóa này chấn động, lập tức hiểu mình đã trách lầm.
Hắn tự cười chế giễu, nói: “Nếu năng lực cảm ứng bị hạn chế, vậy hiện tại chúng ta phải làm sao?”
Tower Belli thở dài một hơi nói: “Chúng ta chỉ có thể không ngừng di động ở trong này, nếu may mắn chạm phải điểm truyền tống là có thể truyền tống tới thông đạo luân hồi tương ứng.”
Hắn giải thích tỉ mỉ, trong lòng thầm nhủ, chẳng lẽ ngài không có chuẩn bị gì mà tới nơi này sao. Gia tộc nào bồi dưỡng ngài tồi tệ vậy.
Lúc này Tiếu Ân khôn ngoan, hắn không lên tiếng, để cho Tower Belli đi trước dẫn đường. Còn mình thì đi sau, không hề phát biểu gì cả
Một giờ sau, sáu người vẫn duy trì đội hình dạo trong sương mù dày đặc. Bọn họ đã sớm phân tán với những người khác, bên trong tinh thần cảm ứng, căn bản không thể phát hiện người khác. Dường như quanh mảnh sương mù dày đặc này chỉ có sáu người bọn họ.
Rốt cuộc Tiếu Ân có chút không kiên nhẫn, hắn hỏi: “Còn chưa tìm được điểm truyền tống sao?”
Tower Belli cười khổ nói: “Các hạ, nơi này là bên ngoài luân hồi giới, không ai xác định được điểm truyền tống. Trước kia có người đợi mấy tháng cũng chưa tìm được điểm truyền tống. Chúng ta có hay không thuận lợi tiến vào trong đó, hoàn toàn là dựa vào vận may.”
Tiếu Ân khẽ nhíu mày, nói đến vận khí, không ai có thể xác định chính xác.
“Tower Belli, thực sự không có biện pháp?”
“Không có.” Tower Belli dừng một chút. nói: “Theo ta được biết, không có cách nào khác.”
“Lần trước ngươi đợi ở trong này bao lâu?”
Tower Belli suy nghĩ một chút nói: “Lần ngắn nhất thì mất mười phút là tìm được điểm truyền tống. Lần dài nhất phải đợi gần nửa tháng, còn lại cũng chỉ mất mấy giờ hay vài ngày thôi.”
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, xem ra chỉ có thể từ từ thôi. Vận khí tốt hơn, có thề sớm tìm được điểm truyền tống.
Dù sao bọn họ đã mất mười ngày để tới đây, nếu ở trong này nghỉ ngơi một, hai tháng thì không cần phải đi vào nữa, quay người trở về luôn cho xong
Bên trong sương mù dày đặc, tất cả mọi người giống như đàn ruồi bọ chạy tán loạn. Bởi vì tinh thần cảm ứng của mỗi người chỉ trong vòng mười thước, nên không thể biết được những điểm truyền tống mà mình thoáng đi qua.
Trong cảm ứng của Tiếu Ân, sương mù dày đặc khiến hắn có cảm giác như đang tiến vào trong biển sâu. Chẳng qua trong này không có tị thủy châu nên không thể thấy được tình hình xung quanh.
Vừa nghĩ tới tị thủy châu, trong lòng Tiếu Ân khẽ động.
Tị thủy châu đã bị hắn tế luyện, tầng phong ấn thứ nhất cũng được mở ra. Theo tâm niệm của hắn, hạt châu trong suốt xuất hiện, xoay chuyển trên đỉnh đầu của hắn.
Nguyên thế giới là một mảnh tối tăm, tinh thần ý thức cường đại của bọn họ không thể xuyên qua mảnh hắc ám, giờ phút này lại được chiếu sáng.
Đám người Tower Belli mở to hai mắt. Trước kia bọn họ từng tới nơi này, cũng hiểu cấm chế ở đây đáng sợ tới cỡ nào.
Bọn họ thử qua thủ đoạn chiếu sáng, hy vọng có thể nhìn xa một chút. Nhưng dù bọn họ sử dụng biện pháp gì, cuối cùng cũng không thu hoạch được gì. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nhưng hiện giờ không biết Tiếu Ân sử dụng thủ đoạn gì, không ngờ xuất ra một hạt châu tỏa ra hào quang, không ngờ mọi người có thể nhìn được xa gấp mười lần lúc trước.
“A, tinh thần cảm ứng, ta có thể cảm ứng được xa hơn.” Tania đột nhiên kinh hô.
Mọi người cùng nhau thưởng thức một chút, lập tức ngạc nhiên vui mừng phát hiện, hóa ra vốn tinh thần ý thức chỉ thăm dò được mười thước nay đã khuếch tán tới trăm thước. Mà đó cũng chính là điểm cực hạn được hạt châu chiếu rọi tới. Trong chốc lát, ánh mắt mọi người nhìn hạt châu thêm vài phần nóng bỏng.
Bởi vì ai cũng nhìn ra, đồ vật này khó có thể xác định giá trị.
Đám người Tower Belli thầm nhủ, nếu tiến vào thông đạo luân hồi thứ này cũng phát huy tác dụng như thế thì mới là bảo bối chân chính.
Tinh thần ý thức chỉ có thể khống chế trong vòng mười thước, nơi mà mọi người cảm ứng không quá lớn, nhưng nếu phạm vi được mở rộng gấp mười, thì biến hóa sẽ rất rõ rệt.
Vừa rồi trải qua hơn một giờ tìm kiếm, mọi người vẫn như trước không có chút rõ ràng nào. Nhưng dưới hào quang chiếu rọi của tị thủy châu, bọn họ chỉ mất mười phút, đã cảm ứng được năng lượng không gian.
Đám người Tower Belli lập tức kinh hô, trong mắt mỗi người không che giấu được sự ngạc nhiên và vui mừng.
Đây là điểm truyền tống bên trong sương mù dày đặc.
Khuôn mặt Tiếu Ân nở nụ cười, đang định chỉ huy mọi người tiến về đó thì đột nhiên trong lòng hắn báo động. Tâm niệm khẽ động, hào quang của tị thủy châu chợt ảm đạm tới cực điểm, không ngờ chỉ bằng một phần năm vừa rồi. Tuy tinh thần cảm ứng của mọi người mở rộng được hai mươi thước, nhưng so với phạm vi trăm mét thì không thể so sánh được.
Một bóng người giống như tia chớp lao về phía đám người Tiếu Ân. Tốc độ của bóng người đó cực nhanh, có thể nói không gì sánh kịp.
Tower Belli đứng đầu, không cần nghĩ ngợi xuất ra bán thần vực.
“Cẩn thận, có thể là hiểu lầm.” Tiếu Ân ở sau nhắc nhở.
Giây phút này, bọn họ mơ hồ có thể nhìn và cảm ứng được. Người bất ngờ tới chỉ có một mà thôi.
Ở nơi này không thể dùng thần lực, tất cả những gì liên qua tới thần linh đều không sử dụng được. Nói cách khác, nhiều nhất người này chỉ là một vị ngụy thần mà thôi.
Còn bên mình có sáu ngụy thần. Nếu người bình thường nhìn thấy tình thế này, hắn sẽ biết lựa chọn như thế nào.
Nhưng khiến bọn họ kinh ngạc đó là đối phương đã lựa chọn nhưng kết quả lựa chọn lại khiến bọn họ chấn động.
Người này không ngờ không có ý định dừng lại, mang theo khí thế cường đại tới cực điểm bay về phía bọn họ. Bộ dáng giống như không chém giết hết bọn họ thì không bỏ qua.
Đám người Tiếu Ân ngơ ngác nhìn nhau, người này có phải điên hay không?
Nếu mình không nhìn lầm thì hắn chỉ có một người. Thế lại dám dùng lực của một người khiêu chiến với sáu ngụy thần. Thật không biết thần kinh của tên này có bình thường hay không.
Tower Belli tức giận hừ một tiếng, vừa rồi còn kiềm chế bán thần vực, giờ phút này hoàn toàn bạo phát. Lúc này Tiếu Ân cũng không có ý ngăn cản nữa.
Bán thần vực và tinh thần ý niệm của bản thân đồng thời phóng thích.
Đôi bên có liên hệ với nhau, tới cảnh giới ngụy thần trong tình huống không có người ngoài can thiệp, đủ để đạt tới cảnh giới hợp nhất.
Tất nhiên trong tình huống hiện tại ngụy thần bình thường cũng chỉ có thể phóng thích bán thần vực có phạm vi mười thước. Nhưng nhờ năng lực tị thủy châu và có quan hệ linh hồn với Tiếu Ân nên được tị thủy châu tán thành, cho nên phạm vi bán thần vực của bọn họ đạt tới hai mươi thước.
Mặc dù trong địa phương quỷ quái này chỉ có thể phóng thích bán thần vực tới hai mươi thước nhưng so với đối phương thì đã chiếm ưu thế rất lớn.
Tuy nhiên khiến Tower Belli không thể tưởng tượng được đó là ưu thế này chỉ tồn tại chưa được một giây đã biến mất.
Trước mặt Tower Belli, truyền tới vài đạo âm thanh xé rách.
Bán thần vực của hắn vừa mới tiếp xúc với đối phương đã bị một đao sắc bén phá vỡ, không có năng lực chống cự.
Hơn nữa không chỉ như thế, đối phương hiển nhiên vì bọn họ mà đến. Năng lực cường đại này tiếp tục đẩy mạnh, cho tới khi hắn tiến vào trong vòng mười thước mới dừng lại. Nhưng cũng không kết thúc, quanh thân Tower Belli chợt bộc phát mười đạo khe nứt không gian nhỏ.
Khe nứt không gian dường như có người khống chế, dùng một phương thức quỷ dị bao vây bọn họ vào giữa. Những khe nứt không gian trôi nổi mang tới áp lực to lớn cho người khác. Tuy mỗi người đều có kỹ năng phòng thủ nhất định, cho dù tiếp xúc với khe nứt không gian cũng không chết, nhưng không có ai nguyện ý đem thân thể của mình tiếp xúc với nó.
“Các hạ là ai?” Giọng nói của Day Ville từ từ vang lên. Giây phút này, trên người hắn xuất hiện khí thế lãnh đạo, dường như trở thành thủ lĩnh của mọi người.
Đám người Tower Belli kinh ngạc nhìn Day Ville, không thể ngờ được người này bình thường hiền lành ít nói nhưng ở thời điểm mấu chốt lại đứng ra phát ngôn.
Nếu đối phương thực sự coi Day Ville là thủ lĩnh của bọn họ thì có thể lợi dụng hiểu lầm này.
Người nọ hừ lạnh một tiếng nói: “Ngươi không cần hỏi ta là ai, ta chỉ muốn biết, vừa rồi các ngươi sử dụng đạo cụ ma pháp chiếu sáng gì?”
Đám người Tiếu Ân giật mình, hóa ra người này bị hào quang của tị thủy châu hấp dẫn.
Trong lòng Tiếu Ân thầm than, không thể ngờ được, bảo bối giúp mình tìm ra điểm truyền tống nhưng cũng triệu hoán một cao thủ tới. Sử dụng nó, thật không biết là phúc hay họa.
Day Ville cười ha ha, nói: “Chuyện của chúng ta dường như không quan hệ với các hạ.”
Thân thể của người nọ giấu ở trong bóng tối, chưa lộ diện. Giờ phút này hơi tiến lên một chút, rốt cuộc tiến vào trong hào quang của tị thủy châu.
Đó là một người trẻ tuổi mi thanh mục tú, đầu tóc giống như người Nam Mỹ nguyên thủy, mái tóc rậm rap như cỏ mọc trên mặt đất. Mái tóc có màu đen, so với tơ tằm còn mềm mại hơn.
Hai mắt của hắn giống như sao trên trời, ánh mắt nhìn mọi người có thêm một tia ngạc nhiên.
Nếu đều là ngụy thần thì đều hiểu đối phó với khe nứt không gian rất vất vả. Nhưng xem biểu tình của những người này…
Ít nhất có hai người không thèm để ý. Bọn họ không phải cố ý làm ra vẻ huyền bí mà bọn họ nắm chắc, mười khe nứt không gian nhỏ này không gây nguy hiểm cho bọn họ.
Ánh mắt thoáng nhìn qua bốn ngụy thần còn lại. Mặc dù sắc mặt của bọn họ ngưng trọng, nhưng không có nửa điểm bối rối. Chỉ có điều không biết bọn họ ỷ lại bên mình người đông thế mạnh hay là có ý gì.
Người nọ hừ lạnh một tiếng, đột nhiên gặp phải một đội ngũ thú vị như vậy, hắn rất cao hứng, muốn luận bàn với đối phương một chút. Nhưng hiện giờ luân hồi giới đã mở, có thể mỗi một giây đều vô cùng quý giá. Ngay cả kẻ có tính cách hào phóng như hắn cũng không muốn lãng phí.
“Các vị, tại hạ đã tới nơi này vài ngày, nhưng vận khí không tốt, thủy chung không phát hiện được điểm truyền tống để tiến vào thông đạo luân hồi. Vừa rồi nhìn thấy trên người các vị có xuất hiện hào quang, phỏng chừng có thể nhìn xa hơn. Nếu có thể giúp tại hạ tìm điểm truyền tồng, lập tức ta sẽ rời đi, tuyệt không giằng co.”
“Ngươi đã tới đây được vài ngày?” Day Ville kinh ngạc hỏi.
“Đúng!” Sắc mặt của người trẻ tuồi trầm xuống, phỏng chừng vì chuyện này mà buồn bực.
Trong lòng Tiếu Ân thầm than, nhiều người gặp phải tình cảnh đó, quả thực mình không thể oán giận được.
Day Ville trầm ngâm một chút, ánh mắt thoáng nhìn khe nứt không gian, đột nhiên ánh mắt sáng lên, nhìn hắn, nói từng chữ: “Ta biết ngươi là ai…”
Ánh mắt của người trẻ tuổi đồng dạng sáng lên, tuy nhiên lại lộ ra bộ dáng nguy hiểm. Khe nứt không gian xung quanh đám người Tiếu Ân hơi run rẩy, dường như nếu bọn họ không đáp ứng thì hắn sẽ để khe nứt không gian bạo phát.
Nhưng căn bản khóe mắt của Day Ville không thèm liếc mắt nhìn năng lượng khủng bố ở phía trên, khóe môi hắn nở nụ cười khó hiểu: “Ngươi chính là đệ nhất ngụy thần của chi nhánh thứ hai, Purcell các hạ.”