Tiếu lãng, không có tìm ra đầu mối gì sao? Hàn Trạch Vũ hết sức khô khốc hỏi Tiếu lãng.
Một tuần lễ trôi qua rồi, còn có ba ngày nữa thì phải cùng tập đoàn Hoàn Mỹ cạnh trnh đấu thầu, mà chuyện này lại không có cách nào cho công chúng một câu trả lời chắc chắn khiến họ hài lòng, cho nên cái dự án đầu tư này nhất định sẽ phải chịu ảnh hưởng.
Hàn tổng, tin tức lần nayg, đối phương hình như là cố ý nghĩ làm hỏng hình tượng của Hàn thị. Chỉ biết là do một người phụ nữ. Cô ta lại không có ra mặt. Tài liệu đều là trực tiếp gửi đến tòa soạn báo, không có để lại bất kỳ một đầu mối nào. Tiếu lãng hết sức buồn bực nói.
Những năm gần đây, vẫn đi theo bên người Hàn Trạch Vũ, không có chuyện gì là anh ta không giải quyết được. Nhưng là, lần này, mỗi khi mới vừa có chút đầu mối là lại bị chặt đứt, hình như đối phương rất hiểu rõ nhất cử nhất động của bên này.
Là phụ nữ? Tại sao có thể như vậy? Quả đấm của Hàn Trạch Vũ nặng nề rơi vào trên bàn làm việc.
Thật xin lỗi Hàn tổng, giống như căn bản đối phương không phải vì tiền, cho nên, không có để lại bất kỳ một đầu mối nào. Tòa soạn báo bên kia cũng chỉ nhận được qua cuộc điện thoại ẩn danh, họ không biết gì cả.
Đối với kết quả này, Tiếu lãng cũng hết sức không hiểu.
Nếu như đối phương không phải là vì tiền, vậy rốt cuộc là vì cái gì? Hơn nữa, anh có một loại trực giác rất mãnh liệt, sự kiện lần này cùng những tấm hình lần trước hình hình như là xuất phát từ bàn tay của một người.
Nếu như nói mục tiêu của đối phương là Hàn thị, tại sao muốn hãm hại Lãnh Tiếu Tiếu? Nếu như mục tiêu là Tiếu Tiếu, như vậy lần này nhằm vào một loạt hoạt động của Hàn thị, hình như cũng không có bất cứ quan hệ gì với Tiếu Tiếu.
Có phải hay không là do Hạ thị động tay động chân?
Hàn Trạch Vũ cảm thấy rất có khả năng này, nếu như Hàn thị có vấn đề, như vậy dự án đầu tư về hàng hải của bọn họ cũng không có đối thủ lớn cạnh tranh rồi.
Không có khả năng, tôi đã âm thầm điều tra, gần đây Hạ thị không có bất cứ động tĩnh gì. Hạ thị thì Tiếu lãng mới bắt đầu đã hoài nghi tới rồi, nhưng điều tra cho thấy, chuyện này không có quan hệ với bọn họ.
Vậy sẽ là người nào? Bọn họ rốt cuộc có mục đích gì?
Hàn Trạch Vũ cảm thấy nhức đầu, trận đánh này anh vẫn rất bị động, thủy chung không cách nào thăm dò động cơ của đối phương, nhìn giá cổ phiếu mỗi ngày giảm xuống, Hàn Trạch Vũ hết sức nhức đầu.
Đang lúc căng thẳng, điện thoại của Hàn Trạch Vũ đột nhiên vang lên.
Anh nhìn điện thoại di động, bấm phím kết nối. Alo, cha? T7sh.
Trạch Vũ, cha có việc muốn cùng con thương lượng.
Giọng nói của Hàn Á Minh rất nặng nề, giọng nói khiếN trong lòng của Hàn Trạch Vũ cảm thấy lo lắng.
Cha, là về mặt trái tin tức gần đây của Hàn thị sao?
Đúng, cha đã suy nghĩ rồi, thân phận của Thi Dư bây giờ có thể kiểm chứng rồi, chỉ cần có thể làm cho thân phận của Thi Dư không có mối liên hệ với chúng ta, những thứ tin tức kia sẽ không tồn tại, tất cả mặt trái tin tức về Hàn thị sẽ tự sụp đổ mà thôi.
Cha, phương pháp này con cũng đã nghĩ tới, nhưng bây giờ, mọi người đã nhận định thân phận của Thi Dư, công chúng nhất định sẽ không nghe chúng ta giải thích. Cho nên, phương pháp này đoán chừng không có tác dụng quá lớn.
Cha biết, nếu chúng ta giải thích có thể mọi người sẽ không tin tưởng, nhưng nếu như chúng ta dùng sự thực để chứng minh, có thể những mặt trái tin tức này sẽ không có cách nào đặt chân, đến lúc đó nhất định bên truyền thông lại tung tin khác, cứ như vậy, khiến công chúng không thể tự đi phân biện thiệt giả, đối với chúng ta mà nói hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.
Cha, vậy biện pháp là gì? Hàn Trạch Vũ buồn bực.
Lập tức tuyên bố ra bên ngoài, tin tức đính hôn của con với Thi Dư.
Lời nói của Hàn Á Minh khiến đầu óc của Hàn Trạch Vũ ầm vang, một mảnh trống không.
Không, cha?Con không đồng ý? Không biết vì sao, phản ứng đầu tiên của anh chính là muốn cự tuyệt.
Tại sao? Đây là biện pháp tốt nhất, tin tức này đủ để chứng minh thân phận con nuôi của Thi Dư rồi. Vừa có thể để cho những tin tức bất lợi tự sụp đổ, cũng là một chuyện vui, chúng ta có thể mượn cơ hội này khắc sâu hơn hình tượng của Hàn Thị trong lòng công chúng.
Cha?
Không cần nói, cứ quyết định như vậy, cái tên tiểu tử thúi này cũng trưởng thành rồi, khó có được một người như Thi Dưkhông ngại cái người đào hoa lãng tử như con, chịu đồng ý nên gả cho con, con nên vui mừng mới phải.
Cha, em ấy là em con mà? Vậy làm sao có thể? Con không đồng ý.
Hàn Trạch Vũ chưa từng bao giờ nghĩ đến người mình muốn kết hôn sẽ là em gái của mình, chuyện này đột nhiên biến chuyển như thế thật không thể nào tiếp thu được. Hơn nữa, quan trọng nhất là, căn bản anh cũng không thích cô ấy, anh đối với cô không có cái loại tình cảm giữa nam đối với nữ.
Cái gì em gái? Đó là trước kia, bây giờ là chuyện gì xảy ra, người khác không biết không nói con còn không hiểu rõ ràng được sao? Đây là một phương pháp xử lý vẹn toàn đôi bên, cha cảm thấy rất được, mặc kệ con có đồng ý hay không, ngày mai cha sẽ tuyên bố chuyện này với báo chí. Trước là để ổn định giá cổ phiếu.
Trong điện thoại, giọng nói của Hàn Á Minh hết sức bá đạo, hình như căn bản không để ý đến việc Hàn Trạch Vũ có đồng ý hay không.
Cha, cha không thể tự chủ trương như vậy, cha không để ý đến sự đồng ý của con, nhưng cũng không thể không chú ý đến cảm giác của Thi Dư? Hàn Trạch Vũ biết cha đau lòng cho Thi Dư, nếu như cô ấy không muốn, cha cũng sẽ không ép buộc.
Thi Dư còn hiểu chuyện nhiều hơn con, cái biện pháp này là do con bé nghĩ ra được, con xem lại mình một chút, người khác đều không chê còn, vì Hàn thị nguyện làm ra hy sinh, con còn cố ý không chấp nhận, con nhất định muốn nhìn cổ phiếu của Hàn thị cổ phiếu rớt giá dừng phiên giao dịch con mới ở đây tính toán đường đi sao? Hàn Á Minh tức giận nói.
Nguyên lại là do Thi Dư tới khuyên cha , không nghĩ tới, biện pháp này lại là do Thi Dư nói ra, đây là chuyện gì xảy ra?
Hàn Trạch Vũ nghe xong lời nói của cha Hàn, trầm mặc, giờ khắc này, trong lòng của anh hình như có một loại cảm giác khác thường.