Anh bóp thật mạnh, bóp đỉnh nhũ hoa sưng lên đỏ thẫm và se cứng dựng thẳng.Túi trứng va đập lên da thịt cô, phát ra âm thanh "Bạch bạch", ngày thường bọn con trai thích đùa giỡn tạo ra âm thanh này nhất, ánh mắt động tác thô bỉ lại còn mập mờ.
Nhưng đây lại là lần đầu tiên chính tai Chu Từ nghe thấy âm thành này phát ra, thầy Tiết đang cắm rút giữa hai chân cô sắc mặt lại bình thản, ánh mắt trong trẻo, lúc rơi trên thân thể cô thiêu đốt gò má nóng hầm hập, cứ như người đang cắm rút không phải là anh vậy.Nửa người phía trên của cô được va chạm trở nên thoải mái, viên thịt nhỏ và miệng huyệt bị món đồ to khủng liên tục cọ xát, phát ra tiếng nước nhóp nhép mờ ám, không biết đã thúc vào bao nhiêu lượt.
Chu Từ bị món đồ đó cọ xoắn lung tung, phun ra ba bốn lần thì động tác của anh mới dần chậm lại, chống vào người cô rồi phun toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ kia vào bên trong, giữa không khí ngập tràn mùi xạ hương.Trên cẳng chân Chu Từ cũng bị bắn rớt vài giọt, dòng dịch âm ấm khiến cô có cảm giác hơi kỳ lạ.
Dường như cô đã quên luôn cả khóc, sững sờ nhìn người đàn ông đứng trước mặt.Tiết Kiệu xé giấy vệ sinh, chậm rãi thong thả lau chùi chất dịch còn bám dính trên người anh em của mình.
Anh rũ mắt nhìn thấy nơi riêng tư của cô nhớp nháp không thể chịu nổi, bật ra một tiếng cười lạnh lùng.Chu Từ co rúm người lại thành một khối không biết phải làm sao, lo sợ anh lại nổi lên hứng thú, rồi tiếp tục đút món đồ nam tính đáng sợ kia vào trong.
Một khắc sau anh xoay người, cầm tới một chiếc khăn lông thấm ướt nước, ngồi xổm xuống, ngón tay liên tục moi móc bên trong miệng huyệt của cô, hết lần này tới lần khác lau chùi những giọt chất lỏng đang chảy ra.Chu Từ rụt chân lại co người về phía sau, mông thịt dán sát lên cánh cửa sắt lạnh như băng, cả người nổi da gà.Người đàn ông hung tợn kéo hai mảnh thịt trai của cô, giọng điệu lại cực kỳ hòa nhã và bình tĩnh: "Đừng có nhúc nhích, tôi lau cho em sạch sẽ, hay là em muốn để ẩm ướt thế này rồi về nhà?"Chu Từ ngẩng đầu không dám động đậy nữa, để mặc cho anh lau chùi bên dưới người mình, nhưng lại cứ bị anh lau ra từng đợt nước chảy.
Cô nghe thấy tiếng cười bỡn cợt trầm thấp của anh, cắn răng nhẹ nhàng nói: "Thầy, em...!em tự làm có được không ạ?"Người đàn ông ngẩng đầu liếc nhìn cô, xem là thật tháo mở thắt lưng đang buộc tay cô ra.Anh đưa khăn lông đến bên tay cô, ngón tay chỉ lên bàn, nói ra một câu vô cùng lạnh lùng tàn khốc: "Ngồi ở đó, lau cho tôi xem.".
Khóe mắt Chu Từ ngấn lệ, im lặng không nói lời nào xoay người ngồi lên bàn, khép hai chân lại, bàn tay rụt rè cẩn thận lau chùi phía bên dưới.Còn chưa kịp đề phòng thì bàn tay của Tiết Kiệu từ đâu bay đến, đè lên trên đầu gối cô.Người đàn ông đã thu dọn tất cả mọi thứ xong xuôi, cả người đều ngay ngắn, quy củ, một chút cũng không nhìn ra điều gì khác thường.
Đôi mắt lại sạch sẽ trong veo, làm người ta không thể nhìn ra được người khôi ngô, tuấn tú này lại là một người vô liêm sỉ như thế nào.Chu Từ đáng thương nhìn chằm chằm anh, còn người đàn ông thì vẫn luôn dịu dàng mỉm cười.Cuối cùng cô cũng không thể nào chống lại được, từng chút một tách hai chân, lộ ra dòng nước vẫn còn đang rỉ rỉ chảy ở phía dưới.Chiếc khăn mặt ướt đẫm dán sát vào, hoa châu bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến đỏ lên, huyệt thịt bên dưới hơi co rút lại.
Chu Từ từng chút một lau đi dòng nước đang chảy ra, nước mắt đọng trên mi run rẩy chỉ chực chờ rơi xuống.“Được… Được rồi ạ.” Cô theo bản năng muốn khép chân lại, hai đầu gối đang chụm vào nhau thì lại bị anh tách ra.
Người đàn ông ngồi xổm xuống trước người cô, lúc nói chuyện hơi thở nóng ấm phả lên cánh hoa huyệt: “Ừm, để tôi xem.”Ngón tay anh lạnh như băng, từng chút từng chút một gảy gảy, kéo kéo huyệt thịt của cô, rồi đặt lên hai cánh hoa của cô, hết lần này đến lần khác nhào nặn, chơi đùa với hoa châu.